Chương 2461 Yêu từ cái nhìn đầu tiên?
10 giờ 40 phút sáng, Cục Cảnh sát Côn Dung vô cùng náo nhiệtPháp y Cao Phát Tài không hề chiến đấu một mình, ngoại trừ trợ lý, ông ta còn dẫn theo vài chuyên gia về lĩnh vực kiểm tra thi thể.
Trong đó có cả pháp y Quách Phượng Triển – người quen cũ của Triệu Ngọc.
“Không nghĩ tới sau khi tạm biệt ở Mãn Châu, chúng ta đã nhanh chóng gặp lại nhau thế này!” Pháp y Quách nhìn thấy Triệu Ngọc lập tức tiến tới chào hỏi.
“Ha, hôm qua tôi vừa nói xong! Nếu lão Quách có thể tới thì tốt rồi” Triệu Ngọc cười chào hỏi: “Dù sao ông cũng vừa xử lý một thi thể đông lạnh xong!”
“Không nghĩ tới ông lại đến đây thật!”
“Đúng là duyên phận!” Triệu Ngọc nhiệt tình nói: “Mọi người cứ làm việc trước đi, xong việc rồi tôi sẽ làm chủ mời mọi người một bữa thật ngon!”
Nói xong, hắn xoay người, giơ hai tay muốn ôm Cao Phát Tài nhưng lão Cao đã sớm đoán được mà tránh ra xa.
“Hửm?” Triệu Ngọc đùa: “Ông trốn gì chứ? Lâu rồi không gặp tôi, không lẽ ông không nhớ tôi à?”
“Nhớ nhớ nhớ…” Pháp y Cao gật đầu có lệ, chỉ vào Cục Cảnh sát nói: “Có điều vẫn nên làm chính sự trước đã!”
“Chết tiệt, xem ra tôi còn không khiến ông nhớ nhung bằng một cái xác!” Triệu Ngọc tự giễu một câu, sau đó để Trương Bồi Bồi dẫn các pháp y tới trung tâm kiểm tra thi thể của Cục Cảnh sát Côn Dương.
Vì để tiện cho việc kiểm tra, thi thể cô gái thần bí kia đã được chuyển từ Tĩnh Giang tới nơi này vào ngày hôm qua.
“Thưa thầy, thưa các tiền bối” Trương Bồi Bồi giới thiệu tình huống cho mọi người lúc đang dẫn đường: “Thi thể kia chắc đã từng bị đông lạnh, hôm qua lúc kiểm tra, em phát hiện nội tạng của cô ta vẫn còn bị đông lạnh, cơ thể không ngừng chảy nước…”
“Em đã điều chỉnh nhiệt độ tủ giữ xác, nhưng nhiệt độ trong tủ giữ xác vốn có hạn, chỉ sợ đã có chênh lệch so với lúc mới phát hiện…”
“Bồi Bồi” Cao Phát Tài là người nóng vội, lúc lên tầng đã bắt đầu đeo găng tay, còn hỏi Trương Bồi Bồi: “Em đã kiểm tra nhiệt độ cơ thể chưa? Với kiểu thi thể thế này, việc nhiệt độ cơ thể cô ta biến đổi ảnh hưởng rất quan trọng đến tính chính xác khi kiểm tra thi thể…”
“Có ạ” Trương Bồi Bồi vội vàng lấy báo cáo ra: “Em đã ghi chép hết lên đây rồi… Sau khi tới Côn Dương, em đã sắp xếp thí nghiệm VN, còn lấy mẫu những thứ đã phân hủy nữa…”
Nghe thuật ngữ chuyên ngành của các pháp y, Triệu Ngọc dần bị bọn họ vứt ra phía sau.
Miêu Anh thì lén lút tới cạnh Triệu Ngọc nói nhỏ: “Triệu Ngọc, anh có biết pháp y Cao tới đây có nghĩa là gì không?”
“Anh biết” Triệu Ngọc không cần nghĩ ngợi đã gật đầu: “Dù vụ thi thể cô gái thần bí và giết người livestream kia có liên quan gì tới nhau hay không, chúng ta vẫn phải chịu trách nhiệm vụ án này!”
“Đúng vậy, không biết là do vụ án càng ngày càng khó chơi hay là chúng ta xui xẻo nữa!” Miêu Anh nói: “Lúc này lại phải chia ra rồi!”
“Sao rồi?” Tiểu thư Miêu lặng lẽ hỏi: “Anh chọn người nào?”
“Anh là tổ trưởng, vụ án đều do anh quản lý!” Triệu Ngọc nheo mắt, chỉ vào các pháp y: “Có điều… Nếu thi thể cô gái đó là em tiếp xúc trước, vậy em phụ trách vụ này đi!”
“Được!” Miêu Anh đồng ý: “Đợi sau khi chia xong, anh phải đưa cho em vài người đấy!”
“Chuyện này không thành vấn đề, cho em chọn đấy!”
Ngay lúc hai người đang trò chuyện, mọi người đã đi tới trung tâm kiểm tra thi thể.
Bị lòng hiếu kỳ thúc giục, Triệu Ngọc cũng theo bọn họ vào phòng khám nghiệm tử thi, lần đầu tiên nhìn thấy thi thể cô gái thần bí kia.
Bởi vì mới lấy từ tủ giữ xác ra nên trên người thi thể cô gái kia vẫn đang bốc khí trắng.
Sau khi khí trắng tan đi một chút, hắn cuối cùng cũng nhìn rõ dáng vẻ của thi thể cô gái.
Wow…
Sau khi nhìn thấy, Triệu Ngọc nhất thời có cảm giác nói không nên lời.
Thật sự là… rất đẹp!
Cô gái này có máu tóc đen dày, tuy rằng mặt hơi nhợt nhạt nhưng ngũ quan lại đẹp đẽ, vô cùng xinh đẹp.
Cô ta mở to mắt, hai mắt trống rỗng, không có sức sống, nhưng cho dù như thế thì cô ta vẫn khiến tim người ta đập loạn nhịp.
Sao… Sao có thể chứ?
Trên thế giới này sao lại có thi thể thế này?
Cô gái này… khi còn sống đẹp tới mức nào chứ?
Chẳng lẽ đây chính là vẻ đẹp chim sa cá lặn, khuynh quốc khuynh thành trong truyền thuyết sao?
Có điều sau khi quan sát một lúc lâu, Triệu Ngọc lại phát hiện cả người cô gái này toát lên khí chất của người trí thức, kết hợp với cách ăn mặc của cô ta, cộng thêm tấm ảnh lúc trước.
Cảm giác hình như cô ta là học giả thì phải?
Hay là… là giáo viên?
Nếu thật sự là thế, vậy giả thiết là diễn viên của bọn họ lúc trước có phải đã bị phủ định không?
Hơn nữa… Hơn nữa…
Triệu Ngọc cẩn thận quan sát thi thể cô gái này, càng nhìn càng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng!
Cô gái này không vẽ lông mày, không đeo kính áp tròng, không gắn lông mi giả, cả người toát ra vẻ chất phác hồn nhiên trời sinh, nhìn thế nào cũng không giống diễn viên hay streamer…
Cái này…
Sao lại… Sao lại kỳ quái thế nhỉ?
Cô gái này – rốt cuộc là ai!!?
“Này, Triệu Ngọc…” Miêu Anh thấy Triệu Ngọc cách thi thể quá gần, vội vàng kéo hắn lại, nhỏ giọng hỏi: “Anh làm gì vậy? Không phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên đó chứ?”
“Bậy bạ, em nói gì vậy!” Triệu Ngọc lùi lại phía sau, nhỏ giọng nói: “Em không phát hiện cô ta không hề giống với phán đoán trước đó của chúng ta sao?”
“Cô gái này thật đúng là…”
“Thưa thầy” Lúc này Trương Bồi Bồi còn đang giới thiệu với mọi người: “Lúc ấy, quần áo của cô ta dính rất chặt, nếu làm kiểm tra thi thể thì phải làm rách quần áo của cô ta, cho nên em không dám ra tay, sợ sẽ phá hỏng tin tức trên quần áo…”
“Còn nữa… Thầy xem…” Cô ta chỉ vào đôi giày da đen mà thi thể cô gái đang mang, nói: “Tuy thi thể đã từng ngâm trong nước nhưng giày của cô ta không hề bị bong tróc, hẳn là vì đông lạnh nên mới dính chặt…”
“Có đốm đông lạnh…” Ai ngờ pháp y Quách đứng ở góc khác đột nhiên chỉ vào bàn tay thi thể cô gái, nói: “Chứng minh cô ta từng bị đông lạnh ở nhiệt độ thấp, hơn nữa lúc đông lạnh, tế bào vẫn còn sống, cho nên mới xuất hiện đốm đông lạnh thế này…”
“Ông…” Triệu Ngọc nhịn không được hỏi: “Ý ông là cô ta đang sống, bị đông lạnh đến chết?”
“Chưa xác định được…” Quách Phượng Triển nhíu mày nói: “Thi thể này quả thật rất kỳ quái!”
“Đúng vậy!” Miêu Anh đứng sau Triệu Ngọc nói: “Chúng tôi vừa nhìn thấy xác chết đông lạnh ở Mãn Châu, cái xác này không hề giống như vậy!”
“Nếu bị đông lạnh đến chết” Cao Phát Tài đứng trước thi thể nói: “Cơ thể sẽ cuộn tròn, nét mặt cũng sẽ vặn vẹo vì sợ hãi, không giống thế này…”
“Vậy…” Triệu Ngọc nghi ngờ nói: “Nếu bị người khác chuốc thuốc mê, sau đó lại đông chết thì sao? Có thể không?”
“Phải kiểm tra thi thể xong mới biết được…” Cao Phát Tài nói: “Nếu thật sự bị người chuốc thuốc, vậy tất nhiên là đông chết người vào lúc thuốc đang phát huy công dụng, cho nên trong máu nhất định sẽ có lưu lại, có thể kiểm tra ra!”
“Lão Cao à” Quách Phượng Triển nói: “Bây giờ, chỉ e là trước khi phẫu thuật, chúng ta phải lên kế hoạch đã!”
“Thi thể ngâm trong nước rất lâu mới được người ta phát hiện, đưa đến Cục Cảnh sát, sau đó trên người vẫn còn rất dính, điều này chứng minh cho cái gì?”
“Ừm…” Cao Phát Tài gật đầu nói: “Chứng minh thời gian cô ta bị đông lạnh có thể không ngắn!”
Brrr brrr… Brrr brrr…
Đúng lúc này, điện thoại của Triệu Ngọc đột nhiên rung lên, lấy ra nhìn thì thấy Tăng Khả gọi.
Hắn nhanh chóng chạy ra khỏi phòng khám nghiệm tử thi nghe điện thoại, kết quả vừa nghe xong, hắn đột nhiên sững người, lạnh cả sống lưng!
“Tổ trưởng, em đã tra ra rồi, trên biển hiệu có chữ phạm, hẳn là Cao đẳng Sư phạm” Tăng Khả thấp thỏm nói: “Sau đó, em dựa theo vị trí thuận lợi đầu tiên tìm thử Cao đẳng Sư phạm Nam Vân, kết quả…”
“Kết quả…” Tăng Khả run giọng nói: “Em tìm được tòa nhà trong tấm ảnh đó, nhưng tòa nhà ấy đã sớm bị dỡ bỏ từ lúc Tai O* quay về rồi!”
* Một làng chài nổi tiếng của Hồng Kông, Trung Quốc.