Chương 2466 Dung nhan bị đóng băng (1)
Giữa trưa, Cục Cảnh sát địa phương chuẩn bị cơm hộp cho tổ điều tra đặc biệt, nhưng không khí trong văn phòng ngưng trọng, không ai có tâm tình ăn uống“Trong cơ sở dữ liệu có hai mẫu để so sánh với mục tiêu” Tăng Khả căn cứ theo báo cáo mới nhận được, giải thích cho đám Triệu Ngọc: “Một mẫu là của mẹ Tô Nhược Hoa, mẫu còn lại là của Bạch Hiểu Quân – con trai Tô Nhược Hoa!”
“Cho nên tuyệt đối sẽ không xuất hiện sai lầm, Tô Nhược Hoa chính là mẹ của Bạch Hiểu Quân, vợ của Bạch Phượng Khởi!”
“Điều duy nhất không thể giải thích” Tăng Khả thì thào nói: “Chính là vấn đề thời gian! Dáng vẻ của Tô Nhược Hoa gần như không có bất cứ thay đổi gì so với ba mươi bốn năm trước, cái này có hơi…”
“Sao nào, chuyện này ứng với cảm giác tâm thần không yên của em rồi này?” Miêu Anh nói: “Chuyện quái dị như vụ quan tài treo trên vách đá lại xảy ra rồi!”
“Xem ra hiện tại…” Triệu Ngọc nói: “Cũng chỉ có một cách giải thích, dựa theo lớp băng mỏng phát hiện được trên thi thể cô gái, có lẽ thi thể này đã bị đóng băng ba mươi bốn năm!”
“Cho nên khuôn mặt mới không già đi…”
“Nhưng mà…” Miêu Anh nói ra nghi hoặc của mình: “Nơi thi thể xuất hiện có phải không hợp lý lắm không? Tại sao lại là bờ sông?”
“…” Triệu Ngọc nhướn mày, hiển nhiên hắn không thể trả lời câu hỏi của Miêu Anh.
Theo lẽ thường, nếu thi thể thật sự bị đông lạnh thì nơi phát hiện thi thể phải là mấy nơi như kho lạnh, tủ lạnh mới đúng.
“Còn nữa, nếu có người giết Tô Nhược Hoa vào ba mươi bốn năm trước, hơn nữa còn đông lạnh thi thể của bà ấy!” Miêu Anh lại nói: “Vậy tại sao lại để lộ thi thể ra ngoài?”
“Tại sao không đào hố chôn hay là thiêu rụi thi thể mà lại cứ vứt xuống sông?”
“Này, tôi đến rồi đây!” Miêu Anh vừa dứt lời, bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng của Nhiễm Đào, chỉ thấy Nhiễm Đào xách theo hai túi thức ăn to vào văn phòng: “Đậu hủ bọc sữa, thịt lợn xông khói xào, mì đậu hũ, gà ngâm ớt…”
“Mọi người, cái này là tôi tự bỏ tiền túi ra mua, đừng có nói tôi keo kiệt nữa đấy nhé? Hửm…”
Sau khi nhìn thấy thi thể cô gái thần bí trên màn hình lớn, Nhiễm Đào lập tức cảm nhận được bầu không khí khác thường trong văn phòng, vội vàng nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy? Lại xảy ra tình huống mới à?”
“Anh đang nghĩ tới vụ án thứ ba…” Triệu Ngọc không thèm để ý tới Nhiễm Đào mà chỉ vào bảng trắng nói: “Hai người xuất hiện trên núi Tiêu Dao liệu có giống với thi thể cô gái thần bí không?”
“Tốt nhất… Phù…” Miêu Anh thở mạnh một hơi, nói: “Trước tiên chúng ta đừng kéo vụ án thứ ba vào, chúng ta đã rối lắm rồi!”
“Núi Tiêu Dao?” Nhiễm Đào nhíu mày: “Chuyện gì đây?”
“Nhiễm Đào, đến đây!” Ngô Tú Mẫn nhận lấy túi thức ăn của Nhiễm Đào, nói: “Chị hơi đói rồi, vừa rồi cậu nói có mì đậu hũ đúng không? Chị nếm thử chút!”
“Được!”
Nhiễm Đào nhanh chóng mở túi, đứng sang một bên chia đồ ngon với Ngô Tú Mẫn, còn Ngô Tú Mẫn thì nhân cơ hội này kể giản lược vụ án ở núi Tiêu Dao và tiến triển của vụ thi thể cô gái thần bí cho anh ta nghe…
“Được lắm, thơm thật đấy” Triệu Ngọc ngửi mùi cũng cảm thấy thèm ăn, lập tức ngoắc Tăng Khả và Miêu Anh tới: “Chúng ta cũng nếm thử chút đi, hiếm khi Đào chịu mời khách đấy!”
“Sếp à, anh nói vậy là không đúng” Nhiễm Đào nói: “Thật ra trước kia mỗi lần ăn cơm tôi đều muốn trả tiền, nhưng lần nào cũng không giành được với anh!”
“Về sau thì sao, quen thói rồi, dứt khoát không giành nữa, ha ha…”
Nhiễm Đào nói như vậy, mọi người đều bị anh ta chọc cười.
“Ồ, thì ra là vậy, vậy thì” Triệu Ngọc lấy thêm một miếng gà ngâm ớt, nói: “Vậy về sau tôi sẽ cho cậu nhiều cơ hội hơn!”
“Đừng mà, đừng mà…” Nhiễm Đào nhanh chóng xua tay: “Thật ra tôi rất thích dáng vẻ giành tính tiền của anh, có khí phách lắm đấy!”
Mọi người lại cười, chỉ có Miêu Anh nhớ tới trọng điểm, vội hỏi: “Nhiễm Đào, sao mới giữa trưa mà anh đã về rồi? Không lẽ việc điều tra đã có tiến triển gì à?”
“À… À…” Nhiễm Đào nhanh chóng buông đũa xuống, nói: “Chúng tôi đã điều tra xong hai mươi hai chiếc xe khả nghi kia rồi, đã loại trừ hiềm nghi”
“Về phía người, hôm nay chúng tôi đã căn cứ vào camera giám sát mà tập trung vài người, trước mắt vẫn đang truy lùng!”
“Tôi vừa lúc đi ngang Cục Cảnh sát, cho nên đã quay lại…” Nhiễm Đào nói với Triệu Ngọc: “Sếp à, manh mối của vụ án livestream quá ít, nếu có thể có thêm chút tin tức chính xác thì tốt quá!”
“Cái đó…” Anh ta quay đầu nói với Tăng Khả: “Không phải trước kia chúng ta đã từng so sánh đặc điểm cơ thể sao? Có thể chỉ ra đặc điểm của kẻ tình nghi không? Chỉ phán đoán bằng mắt thường thật sự rất khó!”
“Được thì cũng được đấy, nhưng mà…” Tăng Khả nói: “Rất rõ ràng là kẻ tình nghi trong video ngoại trừ đeo mặt nạ ra, gã còn giấu hết đặc điểm cơ thể, e rằng có chỉ ra được cũng chưa chắc đã hiệu quả!”
“Tăng Khả” Miêu Anh nói: “Trước kia, khi chúng tôi điều tra phá án vụ cướp ngân ở Tần Sơn cũng đã từng sử dụng kỹ thuật nhận diện đặc trưng cơ thể, cậu xem, tuy hung thủ mặc trường bào nhưng đầu gã lớn hay nhỏ, còn bề ngang cơ thể nữa, ít nhất cũng có thể tính ra chứ?”
“Tuy có ít tin tức nhưng nếu tìm kiếm thì liệu có đạt được hiệu quả không?”
“Ừm… Em có thể thử…” Tăng Khả gật đầu: “Về mặt kỹ thuật không có gì khó, chỉ là khác biệt sẽ rất lớn!”
“Không sao!” Nhiễm Đào nói: “Như vậy ít nhất cũng có phương hướng, tốt hơn nhiều so với việc phải mò kim đáy biển như bây giờ!”
“Được” Tăng Khả nói: “Tôi sẽ làm cái này! Số liệu của kẻ tình nghi đã được thu thập xong, sẽ nhanh chóng có kết quả thôi…”
“Được” Nhiễm Đào nhắc nhở: “Sau khi làm xong, cậu nhớ gửi vào nhóm video nhé! Bọn họ cũng đã thu thập xong tất cả các video có liên quan rồi!”
Tăng Khả ra dấu “OK”, ôm lấy hộp cơm và quay người đi về phía bàn làm việc của mình.
Brrr brrr… Brrr brrr…
Triệu Ngọc vừa ăn được mấy miếng thì điện thoại của hắn đã rung lên, là đội trưởng Thi gọi tới.
“Tổ trưởng Triệu” Thi Mẫn vội vàng nói: “Cha con Bạch Phượng Khởi đã tới đây rồi, đang yêu cầu gặp thi thể cô gái! Anh xem… Chúng ta có nên…”
“Được, được!” Triệu Ngọc vội rút khăn, nói: “Tới đúng lúc lắm, tôi vừa mới nói chuyện với pháp y rồi, bọn họ vẫn chưa động dao!”
“Vậy mọi người cứ ở trung tâm kiểm tra thi thể chờ tôi một chút, tôi sẽ tới ngay!”
Nói xong, Triệu Ngọc cúp điện thoại, qua loa lấy khăn lau tay, sau đó gọi Miêu Anh: “Nào, cha con nhà họ Bạch đã tới rồi, chúng ta nhìn thử xem bí ẩn thi thể cô gái có bị bọn họ vạch trần không?”
Miêu Anh đã sớm chuẩn bị xong, Ngô Tú Mẫn cũng theo sát phía sau…
Không tới một phút, đám Triệu Ngọc đã tới trước cửa trung tâm kiểm tra thi thể, lúc này cha con nhà họ Bạch vẫn chưa tới, chỉ có Trương Bồi bồi nhận được tin tức đứng chờ ở cửa.
“Sao rồi Bồi Bồi?” Vừa thấy mặt, Miêu Anh không nhịn được hỏi thăm: “Nhóm chuyên gia nói sao?”
“Thi thể từng bị đông lạnh, đây là chuyện không thể nghi ngờ!” Trương Bồi Bồi nói: “Thi thể có dấu hiệu chảy nước, có thể… từng bị đông lạnh rất lâu!”
“Hả?” Miêu Anh và Triệu Ngọc liếc mắt nhìn nhau, hỏi: “Là bao lâu?”
“Khó mà nói được…” Trương Bồi Bồi lắc đầu nói: “Phải chờ sau khi giải phẫu xong mới biết được! Bởi vì thi thể quá đặc biệt, thầy và mọi người vẫn đang lập kế hoạch giải phẫu tỉ mỉ và kiểm tra, một phần là chờ rã đông hoàn toàn, một phần phải đợi thiết bị được chuyển tới, cho nên…”
“Ước chừng phải tầm năm giờ chiều mới bắt đầu…”
“Vậy…” Triệu Ngọc vội hỏi: “Rốt cuộc có tra ra nguyên nhân tử vong không?”
“Không!” Trương Bồi Bồi lắc đầu nói: “Không có vết thương bên ngoài, cũng phải chờ sau khi giải phẫu mới biết được!”
“Không phải… Không phải trực tiếp bị đông chết sao?” Triệu Ngọc vẫn chưa hết hy vọng.
“Tôi không chắc lắm!” Trương Bồi Bồi nói: “Chúng tôi vẫn đang kiểm tra thành phần hóa chất trộn lẫn trong băng!”
“Cái gì?” Triệu Ngọc cả kinh: “Thành phần hóa chất?”
“Đúng! Chúng tôi nghi ngờ là hydroxyethyl cellulose, là một loại chất chuyên dùng để đông lạnh chống phân hủy” Trương Bồi Bồi gật đầu nói: “Cho nên, nếu bà ấy thật sự gặp phải chuyện gì đó rồi bị đông lạnh thì chắc chắn không phải đông lạnh bình thường mà là có kế hoạch…”