Chương 2470 Nguyên nhân tử vong không tìm thấy
“Thi thể trong núi Tiêu Dao cũng đã được đưa đến trung tâm kiểm tra thi thể, ừm…” Đội trưởng Thi như năn nỉ nói: “Thi thể này cũng rất kỳ lạ, tổ trưởng Triệu, anh xem, đúng lúc chỗ chúng ta có nhiều chuyên gia thế này, không thì… cho họ xem qua không?”“Đừng quậy chứ!” Triệu Ngọc vội xua tay: “Các chuyên gia tới đây là vì thi thể cô gái đóng băng, bọn họ không phải do tôi quản lý đâu!”
“Đội trưởng Thi” Miêu Anh lại có ý kiến khác, hỏi: “Tình hình của thi thể đó và người sống sót kia sao rồi?”
“Ừm… Tôi nói về người còn sống trước nhé” Đội trưởng Thi ngồi trên ghế, bình tĩnh lại rồi nói: “Trước mắt thì người sống sót vẫn chưa tỉnh lại, bác sĩ làm kiểm tra cho bà ấy, nói tình hình của bà ấy rất nghiêm trọng!”
“Suy dinh dưỡng, mất nước, thiếu máu rất nghiêm trọng, chắc đã không ăn uống trong một thời gian dài…”
“Nói vậy…” Nhiễm Đào nói ra nghi ngờ đầu tiên: “Thật sự là người đi lạc sao? Nhưng mà… Tại sao lại xuất hiện trong sơn động lắp ráp hộp điện chứ?”
“Không… Tình huống… có thể không chỉ như vậy!” Ai ngờ đội trưởng Thi lại nhướn mày, ngược lại nói: “Bác sĩ kiểm tra thấy người sống sót có rất nhiều vết bỏng vết cắt, còn nữa, tất cả răng của bà ấy đều không còn, kiểm tra thì có lẽ là bị người khác đập gãy…”
“Hả?”
Vừa dứt lời, mọi người cuối cùng không ngồi yên nổi nữa.
“Ngược… Ngược đãi sao?” Miêu Anh kinh ngạc hỏi một câu.
“Đúng!” Đội trưởng Thi gật đầu: “Hơn nữa, sau khi kiểm tra bác sĩ còn phát hiện, bà ấy có dấu vết bị xâm phạm trong thời gian dài, vô cùng thô bạo và tàn nhẫn…”
“Không phải chứ? Vậy…” Nhiễm Đào bật dậy nói: “Vậy không phải là người đi lạc rồi!”
“Đúng vậy! Tôi đang nhức đầu đây!” Đội trưởng Thi nói: “Chỉ là đến bây giờ vẫn chưa tra ra lai lịch!”
“Bao nhiêu tuổi?” Triệu Ngọc hỏi: “Người sống sót bao nhiêu tuổi?”
“Chắc là khoảng sáu mươi tuổi!” Đội trưởng Thi nói: “Rất thê thảm, trông y như bộ xương khô vậy, gần như không còn hình người nữa!”
“Đáng giận!” Miêu Anh lòng đầy căm phẫn: “Ngay cả người hơn sáu mươi tuổi cũng không buông tha sao? Chắc bà ấy đã bị giam cầm một thời gian rồi đúng không?”
“Nếu bị giam cầm trong thời gian dài thì tính chất vụ án này sẽ thay đổi!”
“Có người chết thì không phải là mưu sát à?”
“Đúng rồi!” Nhiễm Đào vỗ tay nói: “Người đàn ông kia chết rồi đúng không? Tình hình của ông ta thế nào?”
“Đúng, người đàn ông chết rồi, tình hình không khác người nữ lắm” Đội trưởng Thi nói: “Người đàn ông cũng tầm sáu mươi tuổi, nguyên nhân cái chết chưa rõ, có thể là chết đói…”
“Nếu đã vậy” Nhiễm Đào nói: “Người đàn ông chắc chắn cũng là người bị hại? Lai lịch thì sao? Cũng không biết à?”
Đội trưởng Thi lắc đầu.
“Mấu chốt là…” Triệu Ngọc vỗ mu bàn tay nói: “Nếu thật sự bị người khác giam cầm cộng thêm ngược đãi, vậy tại sao lại thả đi?”
“Chẳng những thả đi mà còn đem lên núi?”
“Đúng vậy!” Nhiễm Đào theo thói quen vò đầu: “Nếu nói thả đi, vậy người còn sống thì sao! Người giam cầm không sợ bị lộ à?”
“Thú vị rồi đây…” Triệu Ngọc nhíu mày nói: “Động cơ của hung thủ sao lại quái gở thế này?”
“Được rồi, chờ giải phẫu thi thể cô gái thần bí xong, chúng tôi sẽ bảo Trương Bồi Bồi giải quyết thi thể này thử xem!”
“Tốt quá rồi!” Đội trưởng Thi chắp tay nói: “Anh cũng biết quê tôi ở Khang Nhạc rồi đấy! Bao nhiêu năm qua, Khang Nhạc chưa từng xảy án mạng…”
“Ừm…” Triệu Ngọc nói: “Anh yên tâm, vụ án này tôi nhớ kỹ, các anh cứ điều tra trước, có tiến triển gì nhớ nói lại cho tôi!”
“Không thành vấn đề, không thành vấn đề!” Đội trưởng Thi lại chắp tay: “Hiện tại chúng tôi đang dốc toàn lực điều tra lai lịch của họ! Chờ tìm ra lai lịch của họ, tôi sẽ lập tức báo lại cho anh!”
“Vậy…” Nói xong, ông ta lấy điện thoại ra: “Bây giờ tôi sẽ lập tức hỏi chuyện thuyền hàng có kho đông lạnh cho anh!”
Nói xong, đội trưởng Thi lập tức rời khỏi văn phòng.
“Đấy, giờ thì hay rồi…” Miêu Anh cười ảm đạm: “Hai vụ cũng tra, bây giờ thành ba vụ cũng muốn tra! Triệu Ngọc à, em đã sớm nói mà, anh cứ đến chỗ nào là chỗ ấy lại xuất hiện vụ án!”
“Chị Miêu, đừng nói vậy chứ!” Nhiễm Đào biện giải thay cho Triệu Ngọc: “Chuyện này sao trách sếp được? Rõ ràng là Nam Vân có vụ án trước, chúng ta bị Tổng cục Hình sự phái tới mà!”
“Ai mà nghĩ tới lại xảy ra thêm chuyện thi thể cô gái ở Tĩnh Giang và người sống sót trên núi Tiêu Dao chứ?”
“Sếp cũng là thân bất do kỷ thôi, đúng không?”
“Đúng vậy!” Triệu Ngọc xòe tay, tỏ vẻ vô tội: “Cái này sao trách anh được? Logic của em cứ như là nếu anh không tới Nam Vân thì mấy vụ án đó sẽ không xảy ra vậy!”
Đừng thấy hắn ăn nói hùng hồn, thật ra trong lòng hắn đã loạn thành một đống rồi.
Bởi vì hắn lại nhớ tới quẻ bói mình đã mở ra lúc trước, nhìn lại hệ thống trong đầu vẫn chỉ thấy quẻ “Khôn Cấn – Cấn” nổi bật như trước…
Đêm khuya, trung tâm kiểm tra thi thể Cục Cảnh sát Côn Dương.
“Rất chuyên nghiệp, rất đặc biệt” Cao Phát Tài ngồi trên ghế nói với Triệu Ngọc và Miêu Anh: “Chắc chắn là bị đông lạnh!”
“Vừa có các chất phân tử nhỏ như glycerol và ethylene glycol, vừa có các chất phân tử lớn như hydroxyethyl cellulose và polyethylene glycol, chống phân hủy, phòng tế bào bị hỏng”
“Thậm chí tôi còn nghi ngờ người đông lạnh Tô Nhược Hoa là đơn vị đông lạnh chuyên nghiệp!”
“Nhưng mà…” Pháp y Quách Triển Phượng bên cạnh cầm cốc mì ăn liền, nói: “Không có nitơ lỏng, không rút sạch máu khỏi thi thể, điểm này lại rất nghiệp dư!”
“Lão Cao” Triệu Ngọc hỏi: “Hiện tại điều tôi muốn biết nhất là nguyên nhân cái chết! Rốt cuộc Tô Nhược Hoa chết thế nào? Có phải bị đông lạnh lúc còn sống không?”
“Chậc chậc…” Cao Phát Tài xoa thái dương, lộ vẻ mệt mỏi nói: “Về phần nguyên nhân cái chết, đến bây giờ chúng tôi vẫn chưa xác định được! E rằng… Phải tiến hành giải phẫu lần thứ hai mới được…”
“Cái gì?” Triệu Ngọc nhếch miệng: “Khó vậy sao? Hai nhân tài đứng đầu là hai người đều đã tới đây, chẳng lẽ không thể làm rõ nguyên nhân cái chết của bà ấy sao?”
“Đúng vậy, rất phức tạp! Không thể không nói, sinh thời, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy thi thể như vậy!” Cao Phát Tài nói: “Trong máu không hề có thuốc an thần, trên người không có dấu kim!”
“Chỗ mũi miệng cũng không kiểm tra ra chất có thể khiến người ta hôn mê lưu lại, cho nên… cơ bản có thể kết luận, lúc bị đông lạnh, Tô Nhược Hoa không bị người khác chuốc thuốc mê!”
“Vậy… Vậy không phải cũng còn hai cách sao?” Triệu Ngọc vội nói: “Chết trước rồi bị đông lạnh hay là bị đông sống tới chết?”
“Cách chết trước rồi đông lạnh đã bị loại trừ” Quách Triển Phượng gắp một đũa mì lớn, nói: “Chúng tôi đã chứng minh được, lúc bị đông lạnh, máu của người chết vẫn lưu thông, da cũng còn đổ mồ hôi…”
“Ôi trời ơi!” Triệu Ngọc nhếch miệng: “Thật sự bị đông sống tới chết à, là ai, sao lại độc ác như vậy?”
“Cậu nghe tôi nói đã” Cao Phát Tài tiếp tục nói: “Tình hình của Tô Nhược Hoa rất đặc biệt, chúng tôi đã xem xét tình hình kết băng, chắc bà ấy đã gặp phải chuyện gì đó bị nước lạnh đóng băng chứ không phải là bị nitơ lỏng đông lạnh cấp tốc…”
“Bị nước lạnh đóng băng… có gì khác chứ?” Triệu Ngọc khó hiểu.
“Bị nước lạnh đóng băng, nghĩa là thả người vào nước trước, sau đó mới đông lạnh!” Quách Phượng Triển nói một cách dễ hiểu.
“Hả?” Triệu Ngọc lập tức nghe ra BUG: “Đùa cái gì vậy chứ, bỏ vào nước trước, vậy không phải là chết đuối ư!? Nguyên nhân tử vong là chết đuối sao?”
“Cũng không hẳn…” Trương Bồi Bồi nói: “Bởi vì thi thể gặp chuyện nên bị đông lạnh, cho nên chúng tôi không có cách nào thông qua phổi để phán đoán xem bà ấy có từng bị đuối nước không!”
“Vả lại…” Trương Bồi Bồi nói: “Anh cũng từng thấy thi thể rồi, khuôn mặt người chết rất bình thản, không giống như bị đuối nước!”
“Cái này…” Triệu Ngọc cào tóc: “Cái này không phải rất kỳ lạ ư? Bà ấy… Rốt cuộc bà ấy đã chết thế nào?”