Chương 2471 Mục tiêu quan trọng
10giờ đêm, tại văn phòng tổ điều tra đặc biệt ở Cục Cảnh sát Côn Dương“Ôi… Ôi…” Thôi Lệ Châu vừa trở lại văn phòng đã lẩm bẩm than thở uống một cốc nước đầy, tới trước bàn làm việc của Ngô Tú Mẫn hỏi: “Chị Ngô, nhóm tổ trưởng đi đâu cả rồi?”
“Tới trung tâm khám nghiệm tử thi rồi!” Ngô Tú Mẫn vừa in văn kiện vừa trả lời: “Sao muộn như vậy rồi em mới về?”
“Còn không phải vì vụ án sao?” Thôi Lệ Châu cầm một cặp hồ sơ đi tới trước mặt Ngô Tú Mẫn: “Hôm nay em điều tra suốt một ngày, toàn là quan hệ, quan hệ, quan hệ… Sắp nổ não luôn rồi…”
“Còn nữa, cha mẹ Từ Du Nhiên đã đến đây, em đấu võ mồm với họ cũng không ít đâu…”
“Ồ… Có thu hoạch gì không?” Ngô Tú Mẫn sắp xếp lại giấy tờ, thuận miệng hỏi một câu.
“Em đã tìm được tổng cộng sáu người từng bị Từ Du Nhiên bắt nạt vô cùng thê thảm” Thôi Lệ Châu đặt cặp hồ sơ trước mặt Ngô Tú Mẫn, nói: “Em cảm thấy nếu thật sự là báo thù thì hung thủ chắc chắn sẽ là một trong sáu người này!”
“Ồ? Vậy sao?” Hai mắt Ngô Tú Mẫn sáng lên, chỉ vào hồ sơ của mình nói: “Chị đang soạn ra bốn tập này, đây đều là những người từng có mâu thuẫn với Từ Du Nhiên, nhưng cuối cùng đều thất bại!”
“Hả? Thật tốt quá” Thôi Lệ Châu mở cặp hồ sơ ra: “Hay là hai chúng ta so sánh trước xem! Xem thử ai là người có khả năng là sát thủ livestream nhất?”
“Được” Ngô Tú Mẫn mở những văn kiện mà cô ấy vừa in ra: “Chị đang định tổng hợp tài liệu với em và Nhiễm Đào đây! Như vậy ngày mai sẽ có mục tiêu điều tra cụ thể rồi!”
“Lại Thần” Thôi Lệ Châu nói: “Là một hướng dẫn viên át chủ bài, từng gây chiến với Từ Du Nhiên nhưng cuối cùng thất bại, không thể không tới Bản Nạp* để kiếm sống…”
* Châu tự trị dân tộc Thái Tây Song Bản Nạp, Thập Song Bản Nạp, Thập Song Bàn Na hay Sipsong Panna là châu tự trị dân tộc Thái ở cực nam tỉnh Vân Nam, Cộng hòa nhân dân Trung Hoa.
“Vậy sao?” Ngô Tú Mẫn lắc đầu nói: “Chị không tra ra người này…”
“Hầu Thành Hiên” Thôi Lệ Châu lại nói: “Ông chủ công ty du lịch Huyễn Thải, từng kiện Từ Du Nhiên nhưng cuối cùng lại hòa giải ngoài tòa. Từ đó công ty bị thiệt hại nặng nề, bây giờ đã đóng cửa!”
“Đúng, chị cũng tra được người này!” Ngô Tú Mẫn nói: “Nhưng chị lại xếp ông ta ở phía sau, bởi vì chị tra ra được một chuyện, công ty của Hầu Thành Hiên quả thật đã làm rất nhiều chuyện xấu, hãm hại người tiêu dùng, công ty của ông ta đóng cửa không oan!”
“Ồ” Thôi Lệ Châu lại chỉ vào phần tư liệu tiếp theo nói: “Vũ Tinh Tinh, mở khách sạn, bị Từ Du Nhiên vạch trần bí mật nội bộ, cuối cùng không mở cửa được nữa, cũng phải đóng cửa!”
“Em đã đi nghe ngóng chuyện này, khách sạn của Vũ Tinh Tinh vốn không có vấn đề, chỉ vì Vũ Tinh Tinh chỉ trích Từ Du Nhiên trên livestream nên sau đó Từ Du Nhiên đã dẫn theo lực lượng Internet của cô ta nhấn chìm Vũ Tinh Tinh trong biển nước bọt!”
“Hơn chín mươi phần trăm những lời chỉ trích của Từ Du Nhiên nhằm vào khách sạn đều là bịa đặt…”
“Đúng, chị cũng có tư liệu về người này” Ngô Tú Mẫn nói: “Nhưng hiện tại Vũ Tinh Tinh mở khách sạn ở Thái Lan cũng rất khá, giờ đã có hơn mười chi nhánh rồi…”
“Ồ… Vẫn là nhóm chị nhanh hơn!” Thôi Lệ Châu nói: “Em không điều tra sâu tới vậy! Nếu đã vậy thì chị trực tiếp nói cho em biết mục tiêu hiềm nghi lớn nhất là ai đi!”
“Chị cảm thấy có lẽ người này sẽ có động cơ lớn nhất!” Nói xong, Ngô Tú Mẫn lấy phần tư liệu cuối cùng đưa cho Thôi Lệ Châu.
“Hả? Lương Tiêu Dật sao?” Hai mắt Thôi Lệ Châu sáng lên: “Trùng hợp quá! Em cũng liệt kê anh ta vào mục tiêu cuối cùng!”
“Ừm!” Ngô Tú Mẫn gật đầu, nói: “Lương Tiêu Dật xuất thân là thợ làm đồ lưu niệm thủ công, về sau buôn bán cực tốt, mở cửa hàng bán đặc sản và đồ lưu niệm ở Côn Dương”
“Chỉ là không biết tại sao lại đắc tội với Từ Du Nhiên, bị Từ Du Nhiên ác ý chèn ép và chỉ trích trên livestream, còn liên tục bịa ra lời đồn bất lợi đối với cửa hàng, khiến cửa hàng mở cửa chưa đến một năm đã đóng cửa!”
“Trong lúc đó” Thôi Lệ Châu nói: “Lương Tiêu Dật có ý muốn kiện Từ Du Nhiên tội phỉ báng nhưng cuối cùng lại không thành công”
“Khác với những người làm ăn trước đó, Lương Tiêu Dật chỉ lập nghiệp buôn bán nhỏ, vô cùng yêu quý công việc của mình, chuyện cửa hàng đóng cửa khiến anh ta bị ảnh hưởng rất lớn, còn ly hôn nữa…”
“Cho nên, chị cho rằng trong tất cả các nghi phạm này, chỉ có Lương Tiêu Dật là có hiềm nghi lớn nhất!”
“Đúng vậy!” Thôi Lệ Châu nói: “Anh ta không còn gì để mất cả, rất có khả năng sẽ đi tìm Từ Du Nhiên báo thù!”
“Còn nữa” Ngô Tú Mẫn nói: “Đặc điểm cơ thể của Lương Tiêu Dật, nhất là chiều cao cân nặng đều phù hợp với sát thủ trên livestream, tiếp theo phải tìm xem anh ta có bằng chứng vắng mặt tại hiện trường hay không!”
“Ừm!” Thôi Lệ Châu chọt chọt vào tư liệu của Lương Tiêu Dật: “Ngày mai chúng ta sẽ điều tra anh ta! Học theo sếp mang theo nhiều người một chút, rung cây dọa khỉ, điều tra thực hư về hắn…”
Cùng lúc đó, tại trung tâm khám nghiệm tử thi.
“Lão Cao” Triệu Ngọc lại hỏi Cao Phát Tài: “Kỹ thuật của chúng ta có thể biết được chính xác thời gian Tô Nhược Hoa bị đông lạnh không?”
“Tô Nhược Hoa chắc gì vừa bị bắt cóc đã bị đông lạnh tới chết đúng không?”
“Chuyện này… e là rất khó!” Quách Triển Phượng ngồi bên cạnh nói: “E là còn khó hơn cả vụ thi thể nữ dưới gầm cầu!”
“Bởi vì đã quá lâu, phương pháp kỹ thuật của chúng ta phải cải tiến trước đã!”
“Còn nữa, cho dù có thể kiểm tra ra được thì cũng chỉ là thời gian đại khái, không thể biết chính xác là năm nào…”
“Có điều, cũng không phải là tuyệt đối! Tấm ảnh kia có thể trở thành mấu chốt để xác định thời gian!” Cao Phát Tài nói: “Theo như lời của Bạch Phượng Khởi, tấm ảnh kia được chụp và rửa trước ngày Tô Nhược Hoa bị mất tích một ngày”
“Chúng ta có thể thông qua nồng độ thuốc rửa ảnh còn lưu lại trên ảnh để đưa ra phán đoán!”
“Wow!” Quách Phượng Triển mở to mắt: “Lão Cao lợi hại đấy, cái này mà ông cũng nghĩ ra được cơ à? Ảnh chụp từ đầu đã luôn ở cùng với thi thể đóng băng, những thứ còn lưu lại trên ảnh… Ái chà! Hay, hay, thật sự rất hay!”
“Tuy vẫn chưa kiểm tra nhưng tôi có cảm giác” Cao Phát Tài tiếp tục nói: “Hẳn là sau khi Tô Nhược Hoa bị mất tích không lâu, bà ấy đã bị đông lạnh!”
“Một là vì quần áo trên người bà ấy giống y hệt trong ảnh chụp, gần như không có gì khác…”
“Lý do khác là do Bạch Phượng Khởi có nói, vì để chuẩn bị tới thủ đô đào tạo nên Tô Nhược Hoa đã cố ý mua một đôi giày da mới. Mà thông qua kiểm tra, đôi giày da kia đúng là giày mới…”
“Phù…” Triệu Ngọc thở hổn hển nói: “Mặc dù các vấn đề đều có thể dùng khoa học để giải quyết, nhưng động cơ và quá trình của vụ án này vẫn khiến người ta đoán không ra!”
“Tại sao hung thủ lại bắt cóc Tô Nhược Hoa, tại sao lại đóng băng bà ấy?”
“Đông lạnh cơ thể người vào ba mươi bốn năm trước ở Nam Vân có phải hơi quá mới lạ không?” Triệu Ngọc nói: “Còn cho nhiều hóa chất như vậy, không phải là có kẻ điên nào đang nghiên cứu đó chứ?”
“Thí nghiệm thất bại cho nên mới ném thi thể xuống sông?”
“Cách giải thích này không xuôi tai lắm đâu Triệu Ngọc à” Miêu Anh nói: “Nếu thí nghiệm thất bại thì tại sao lại không tiêu hủy? Chôn xuống đất hay thiêu rụi cũng được, tại sao lại để lộ thi thể ra ngoài?”
“Khiêu khích thì sao?” Triệu Ngọc thuận miệng nói: “Thấy siêu thám tử Triệu tôi tới đây nên cố ý khiêu khích tôi? Khiến tôi tìm gã?”
“…” Đám người pháp y Cao nhìn nhau…