Chương 2472 Nghi phạm
Sáng hôm sau, tại phố thương mại thành phố Côn Dương“Có giả không? Anh nói xem có giả lắm không?” Thôi Lệ Châu mặc đồng phục cảnh sát nói với Nhiễm Đào bên cạnh: “Anh nói xem, thế này còn thoát được sao?”
“Các đơn vị chú ý” Nhiễm Đào cầm bộ đàm ra lệnh: “Trông coi cho tốt khu vực của mình, nếu nghi phạm thật sự là hung thủ thì có tám mươi lăm phần trăm hắn sẽ chống cự!”
“Nếu hắn trốn khỏi phạm vi giám sát của ai thì sự nghiệp của người đó cũng sẽ kết thúc, hiểu chưa?”
“Wow” Thôi Lệ Châu bĩu môi nói: “Anh Đào cũng ra dáng nhỉ! Xem ra anh cũng học được không ít bí kíp từ sếp đấy, nói chuyện cũng dứt khoát dễ sợ!”
“Được rồi Tiểu Thôi, cô đừng chế giễu tôi nữa!” Nhiễm Đào nói: “Lương Tiêu Dật giỏi nhất là làm đồ thủ công mỹ nghệ, chưa biết chừng cái mặt nạ đó là do chính hắn làm ra đấy!”
“Chỉ mong chúng ta đừng tìm nhầm người!”
“Yên tâm đi, chắc chắn không lầm đâu!” Thôi Lệ Châu tự tin nói, Lương Tiêu Dật bán hàng ngay phố thương mại gần nhà Từ Du Nhiên, giết người xong, hắn căn bản không cần chạy trốn, trực tiếp quay về cửa hàng của hắn là có thể xử lý mọi thứ rồi!”
“Chú ý chú ý…” Lúc này trong bộ đàm của Nhiễm Đào truyền đến tin tức: “Đã xác nhận, mục tiêu đang ở trong cửa hàng, cửa hàng tên là Thủ Công Tiểu Lương, chỉ có một người, xác nhận, xác nhận…”
“Tốt!” Nhiễm Đào gật đầu với Thôi Lệ Châu: “Đáp án sẽ lập tức được công bố!”
“Anh Đào” Thôi Lệ Châu nhắc nhở: “Lục soát nhà Lương Tiêu Dật chưa? Đã chuẩn bị xong chưa? Tốt nhất phải tiến hành cũng một lúc, nếu Lương Tiêu Dật thật sự là hung thủ thì trong nhà nhất định sẽ có chứng cứ…”
“Yên tâm đi!” Nhiễm Đào cầm bộ đàm ra hiệu: “Đã sớm chuẩn bị xong rồi!”
Đang nói chuyện, hai người đã nhìn thấy cửa hàng “Thủ Công Tiểu Lương”, cửa hàng nằm ở cuối phố thương mại, vị trí tương đối hẻo lánh, vừa lúc đối diện với khu rừng thông tới nhà Từ Du Nhiên.
Sau khi vào cửa, Nhiễm Đào ra hiệu cho cấp dưới, sau đó xông vào đầu tiên.
“Không được nhúc nhích!”
“Leo xuống!”
“Đừng nhúc nhích…”
Cùng với tiếng quát, Nhiễm Đào và vài cảnh sát điều tra đã nhanh chóng đè nghi phạm xuống đất!
“A… A…” Trên sàn nhà truyền đến tiếng kêu hoảng sợ của nghi phạm: “Mấy người… Mấy người làm gì thế?”
“Cảnh sát đây!” Nhiễm Đào quát một tiếng, theo trình tự hỏi: “Anh tên gì? Nói!”
“Tôi… Tôi…” Nghi phạm trả lời: “Tôi tên là Lương Tiêu Dật, anh… các anh muốn làm gì?”
“Anh còn hỏi à?” Nhiễm Đào vừa đè chặt nghi phạm vừa hung ác hỏi: “Biết tại sao chúng tôi bắt anh không?”
“Không… Tôi không biết!” Lương Tiêu Dật giãy giụa đáp: “Tại sao các anh muốn bắt tôi? Có phải có hiểu làm gì không?”
“Hiểu lầm, hừ!” Nhiễm Đào không có được đáp án mình mong muốn hiển nhiên có hơi bực mình, lúc này lấy còng tay sáng chói ra còng tay Lương Tiêu Dật lại: “Bây giờ đã biết tại sao anh bị bắt chưa?”
“Tôi…” Lương Tiêu Dật bị cảnh sát điều tra áp giải đứng dậy, trên mặt vẫn lộ vẻ hoang mang: “Tôi thật sự không biết mà!”
“Lương Tiêu Dật” Thôi Lệ Châu đi tới trước mặt: “Anh mắc phải tội gì anh không biết sao? Hiện tại chúng tôi nghi ngờ anh có liên quan tới một vụ án mưu sát, muốn dẫn anh về Cục Cảnh sát thẩm vấn!”
“À…” Cô ta lấy văn kiện ra, nói: “Đây là lệnh bắt!”
“Hả?” Lương Tiêu Dật há hốc mồm: “Tôi… vụ án mưu sát? Không thể nào, mấy người… mấy người bắt sai người rồi, hiểu lầm, hiểu lầm rồi…”
“Chậc chậc…” Nhiễm Đào tặc lưỡi, sau khi liếc mắt với Thôi Lệ Châu, bọn họ đành phải áp Lương Tiêu Dật lên xe cảnh sát trước.
Sau đó, Thôi Lệ Châu đi theo xe cảnh sát về Cục, còn Nhiễm Đào thì ở lại hiện trường tiến hành điều tra.
Hai mươi phút sau, nghi phạm Lương Tiêu Dật bị mang về Cục Cảnh sát Côn Dương, sau khi thu thập tin tức về thân phận của anh ta, họ mới đưa về phòng thẩm vấn.
Lúc này, Triệu Ngọc và Miêu Anh không tự mình ra trận, chỉ ngồi trong phòng quan sát nghe.
Nhiệm vụ thẩm vấn đều giao cho Thôi Lệ Châu và Ngô Tú Mẫn thực hiện.
“Tôi bị oan, tôi bị oan…” Cuộc thẩm vấn bắt đầu chưa được bao lâu, Lương Tiêu Dật đã liên tục kêu oan: “Tôi quả thật có thù oán với Tiên Nữ Hạ Phàm, cô ta phá hủy sự nghiệp của tôi, hủy cả gia đình của tôi!”
“Tôi và cô ta không đội trời chung, tôi cũng từng muốn trả thù cô ta, nhưng cho tới giờ tôi cũng chưa từng muốn giết cô ta!”
“Cô cảnh sát, cô phải điều tra kỹ, tôi… tôi tôi tôi… tôi thậm chí còn không biết Tiên Nữ Hạ Phàm ở đâu nữa mà!”
“Tôi chỉ biết cô ta tên Từ Du Nhiên, không phải người địa phương, có hai mươi triệu fan, những thứ khác tôi đều không biết, sao lại đi giết người chứ?”
Nghe thấy lời biện bạch của Lương Tiêu Dật, Thôi Lệ Châu hỏi: “Trưa ngày 15, cũng chính là ngày xảy ra vụ án giết người trên livestream, anh đang ở đâu?”
“Tôi… Ừm… Tôi…” Lương Tiêu Dật nghiêm túc suy nghĩ: “Tôi… Chắc là tôi đang ở cửa hàng nhỉ?”
“Hôm đó là cuối tuần, phố thương mại đông người, chắc là tôi đang ở cửa hàng, tôi… ừm…” Anh ta lại cẩn thận suy nghĩ rồi nói: “Lúc đó không phải giữa trưa sao? Tôi mua bánh nướng và một bát đậu hủ ở cửa hàng bên cạnh, sau đó quay về cửa hàng ăn…”
“Còn nữa, còn nữa… à đúng rồi” Lương Tiêu Dật kích động nói: “Chỗ cửa hàng của chúng tôi đều có camera! Nhà tôi cũng có, các anh có thể tra… có thể tra thử…”
Nghe Lương Tiêu Dật nói chắc chắn như thế, trong lòng Thôi Lệ Châu và Ngô Tú Mẫn đều thay đổi.
“Vậy…” Thôi Lệ Châu lại hỏi: “Anh biết tin vào lúc nào? Lúc biết Từ Du Nhiên bị giết, anh cảm thấy thế nào?”
“Tôi? Tôi tất nhiên là thấy hả dạ rồi! Cô ta hại tôi thảm tới vậy mà, ả đàn bà đó rất xấu xa… Cái gì cũng chưa rõ đã há mồm nói vớ vẩn rồi…”
“Cô ta chết là đáng đời! Tôi đoán cô ta nhất định đã trêu chọc phải ai đó nóng tính như đã làm với tôi rồi!”
“Ví dụ như?” Thôi Lệ Châu hỏi: “Anh còn biết ai bị Từ Du Nhiên hại thê thảm không? Có ai có động cơ giết người không?”
“Chuyện này…” Lương Tiêu Dật lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết! Tôi chỉ biết cô ả có tiếng lưỡi to, chắc chắn cô ta đã đắc tội rất nhiều người nhỉ?”
“Vậy…” Ngô Tú Mẫn hỏi: “Anh hãy nói về mâu thuẫn của hai người đi!”
“Mâu thuẫn của chúng tôi, khụ, tôi không hề trêu chọc cô ta, cũng không biết mình đã cản trở gì cô ta, chị của tôi nói, có thể là cô ta thấy chuyện làm ăn của tôi tốt, muốn tôi cho cô ta chút lợi lộc gì đó?”
“Mọi người nói xem” Lương Tiêu Dật không phục bất bình nói: “Cái này không phải quá đen đủi à? Hứ, tôi là người làm ăn trung thực, tôi mở cửa hàng buôn bán, vậy mà còn bắt tôi phải tặng quà cho streamer sao?”
“Trên đời này có cái lý đấy à?”
“Tôi tất nhiên không phục, cho nên lên mạng mắng cô ta, kết quả… tôi đã coi thường năng lực của cô ta rồi” Lương Tiêu Dật lắc đầu nói: “Seeder của cô ta rất mạnh, bịa đặt, hãm hại, có người thậm chí còn hắt sơn đỏ vào cửa hàng của tôi nữa!”
“Tôi tìm luật sư muốn kiện cô ta, nhưng cuối cùng luật sư vẫn khuyên tôi hòa giải ngoài tòa, bởi vì nếu kiện cô ta, tuy tôi có thể thắng nhưng sẽ hao tài tốn của, tôi phải chuẩn bị chiến đấu trong thời gian dài!”
“Lúc đó việc làm ăn của tôi vừa mới khởi sắc, không chịu nổi mấy chuyện tốn kém như vậy nên cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp…”
“Tôi tìm vài người có thể nói chuyện thuyết phục cô ta, còn tặng cô ta mấy món đồ, cuối cùng ém được chuyện này xuống, nhưng mà…”
“Haizz!” Lương Tiêu Dật thở dài một hơi, nói: “Seeder của cô ta quá lợi hại, lúc đó tôi bị tổn hại nặng nề, bởi vì danh dự bị ảnh hưởng, nguồn tài chính cũng bị cắt đứt, cuối cùng chẳng những phá sản mà còn mắc nợ…”