← Quay lại trang sách

Chương 2482 Người thứ ba

Mười giờ sáng, sau khi trở về từ trung tâm khám nghiệm tử thi, Triệu Ngọc phát hiện cảnh tượng trong văn phòng vô cùng bận rộn, gần như tất cả các đội viên đều đang ở đây!“Không có, không có, một chút động tĩnh cũng không có!” Từ màn hình cuộc gọi video có thể nhìn thấy Nhiễm Đào nằm trong xe với vẻ mặt mệt mỏi, anh ta chỉ vào tòa nhà ngoài cửa sổ nói: “Tối qua hai người kia uống rất nhiều, nhất định vẫn còn đang mê sảng đấy…”

“Sếp à!” Thôi Lệ Châu cầm USB đi tới trước mặt Triệu Ngọc nói: “Anh mau xem đi! Lý Đức Băng này cũng có bằng chứng vắng mặt ở hiện trường! Vô cùng rõ ràng!”

“Cái gì!?”

Câu nói này của Thôi Lệ Châu lập tức khiến Triệu Ngọc chú ý.

Thôi Lệ Châu cắm USB vào máy tính, mở một đoạn video lên, đồng thời mô tả chi tiết: “Đoạn video này được lấy từ camera giám sát ở hành lang nhà Lý Đức Băng, mọi người chú ý thời gian xem” Thôi Lệ Châu nhắc nhở: “Mười hai giờ mười một phút, Lý Đức Băng một tay xách túi ni-lông, một tay cầm điện thoại từ ngoài đi vào hành lang…”

“Mà cũng vào lúc ấy, Đậu Mạn Âm đã bị sát thủ trên livestream chém ngã vào vũng máu, thời gian cô ta bị tấn công là mười một giờ ba mươi phút”

“Nhà Lý Đức Băng cách chợ hoa hơn hai mươi cây số, hắn không thể vừa giết người bên này xong đã nhanh chóng chạy về nhà được!”

“Đúng vậy” Miêu Anh bổ sung: “Hung thủ đi bộ để rời khỏi chợ hoa, quả thật không kịp!”

“Nói vậy…” Tịch Mộng Na nhai kẹo cao su nói: “Không phải hắn làm?”

“Tổ trưởng” Tăng Khả chỉ vào điện thoại nói: “Trên lịch sử cuộc gọi hiển thị, trong thời gian xảy ra vụ án Lý Đức Băng quả thật đang gọi điện thoại, hình như là hơn hai mươi phút”

“Người nói chuyện với Lý Đức Băng là bạn học của hắn, vừa rồi chúng tôi đã hỏi qua, bạn học của hắn đang giúp hắn tìm việc bên Malaysia”

“Bởi vì chuyện điều tra thân phận của dân mạng mà Lý Đức Băng không thể ở lại Côn Dương nữa, hắn muốn tới nhà máy giày ở Malaysia làm việc, cuộc gọi ngày hôm qua là để xác minh tin tức!”

“Cho nên…” Tịch Mộng Na thổi bong bóng kẹo cao su: “Hắn không phải muốn bỏ trốn? Chỉ là muốn đổi nơi sống mà thôi!”

“Không phải Lương Tiêu Dật, cũng không phải Lý Đức Băng…” Miêu Anh nhăn mày nói: “Vậy thì là ai chứ?”

“Người này…” Triệu Ngọc nghĩ tới chuyện gì đó, thì thào nói: “Chắc là… có quen biết với cả hai người nhỉ?”

“Đúng vậy…” Ngô Tú Mẫn buồn bực nói: “Chúng ta đã tìm được hết tất cả những người có thù oán với Từ Du Nhiên và Đậu Mạn Âm rồi, ngoại trừ hai người kia thì hình như không còn ai nữa!”

“Nếu… hung thủ giết Từ Du Nhiên và Đậu Mạn Âm là vì báo thù cho Lương Tiêu Dật và Lý Đức Băng, vậy thì…” Triệu Ngọc phân tích: “Quan hệ giữa người này và hai người kia chắc chắn phải rất thân thiết nhỉ?”

“Không phải chứ?” Tịch Mộng Na lắc đầu: “Giết người vì hai gã đàn ông sao? Không đến mức đó chứ? Nhớ lại Hàn Trại ở Hải Lạp đi, người ta cũng là sau khi nhìn thấy Cát Băng treo cổ mới bắt đầu nảy sinh ý định báo thù đó!”

“Còn hai người kia, tuy bị nữ streamer hại thê thảm nhưng cũng không tới nỗi phải giết người chứ?”

“Hừ, đừng nói nữa” Triệu Ngọc hiểu ý, gật đầu nói: “Cô nói cũng đúng! Giết người vì muốn báo thù cho bản thân có lẽ hợp lý hơn!”

“Nhưng mà giết người vì người khác…”

“Từ từ… Từ từ đã…” Đột nhiên Miêu Anh nghĩ tới điều gì đó, vội vàng nói: “Triệu Ngọc, anh còn nhớ Lâm Mỹ Phượng không? Người mà hai người chúng ta đã liên thủ bắt được ở vụ án đầu tiên ấy?”

“Hả?” Triệu Ngọc mở to mắt: “Ý em là… thay phiên giết người!?”

“Đúng vậy!” Miêu Anh nói: “Ở đoạn cuối, sát thủ trên livestream giơ hai ngón tay, chứng minh vẫn còn mục tiêu phía sau! Anh nói xem liệu có phải… có ba người đang thay phiên nhau giết người không!?”

“Ôi trời ạ!” Triệu Ngọc nhếch miệng: “Ý em là người bị hại đầu tiên Từ Du Nhiên là do Lý Đức Băng giết! Người bị hại thứ hai Đậu Mạn Âm lại do một sát thủ không rõ giết chết; mà tên sát thủ không rõ này cũng có thù oán với streamer!”

“Sau đó sẽ đến phiên Lương Tiêu Dật lên sân khấu, Lương Tiêu Dật sẽ giết streamer cuối cùng, sau đó kết thúc viên mãn?”

“Hả?” Tịch Mộng Na ngừng thổi bong bóng, nói: “Ý định này… rất cao cấp đấy nhỉ?”

“Nhưng mà…” Tăng Khả nhắc nhở: “Bộ phận kỹ thuật đã nói, sát thủ giết hại Từ Du Nhiên và Đậu Mạn Âm 85% là cùng một người đấy!”

“Có lẽ… người thứ ba hơi nóng nảy, hai người trước đều do một mình gã giết, chuyện sau đó lại giao cho Lương Tiêu Dật và Lý Đức Băng?” Miêu Anh đoán.

“Nếu thật sự là vậy” Thôi Lệ Châu nhìn điện thoại của mình: “… thì phải nhắc anh Đào tỉnh táo hơn một chút, giám sát chặt hai người bọn họ nhỉ?”

“Còn nữa…” Triệu Ngọc chỉ tay vào Tăng Khả: “Tăng Khả, nhìn thử lịch sử liên lạc của hai người bọn họ xem bọn họ có cùng liên hệ với người nào không? Phải tìm cho ra người thứ ba này!”

“Được…” Tăng Khả nhanh chóng gõ bàn phím tìm kiếm.

“Không thể nào!” Tịch Mộng Na nói: “Nếu thật sự có trao đổi với nhau thì sao có thể không cẩn thận vậy được?”

“Chưa chắc đâu!” Thôi Lệ Châu nói: “Ít nhất Lương Tiêu Dật và Lý Đức Băng còn cùng nhau uống rượu đấy!”

“Không… Không đúng…” Triệu Ngọc đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lắc đầu nói: “Không phải thay nhau giết người, chắc chắn không phải!”

“Hả?” Miêu Anh vội hỏi: “Tại sao?”

“Thay nhau giết người phải rất cẩn thận” Triệu Ngọc nói: “Nếu Lương Tiêu Dật và Lý Đức Băng thật sự có tham gia, hai người bọn họ không thể ngồi uống rượu cùng nhau vậy được!”

“Có vấn đề, chuyện này… nhất định có vấn đề!” Nói xong, hắn nhắm mắt lại, lẩm bẩm lầm bầm nói: “Hai người đều có thù oán với nữ streamer, quan hệ hai người rất thân thiết, bây giờ có người đứng ra giết hai nữ streamer…”

“Người này… nhất định là… Ừm…” Nhẩm đi nhẩm lại một hồi, hắn đột nhiên nhớ tới trọng điểm, lúc này mở to mắt hỏi: “Tại sao Lương Tiêu Dật và Lý Đức Băng lại trở thành bạn bè của nhau?”

“Không… Không phải là bạn học sao?”

“Không phải!” Ngô Tú Mẫn lập tức trả lời: “Hai người bọn họ chênh nhau ba tuổi!”

“Vậy… bạn hợp tác làm ăn? Hay là hàng xóm? Hay là có quan hệ gì khác?” Triệu Ngọc lại hỏi.

“Tổ trưởng!” Ngay lúc Triệu Ngọc nhắc tới, Tăng Khả bên kia đã tra ra kết quả: “Trong danh bạ của bọn họ hiển thị bọn họ cùng liên hệ với tổng cộng sáu người, trong đó có hai số là thường xuyên nhất!”

Nói xong, Tăng Khả chuyển hai số điện thoại này lên màn hình, sau đó so sánh thông tin nói: “Số bên trên là của Lương Thần Thần – chị gái của Lương Tiêu Dật, bên dưới là Lý Đức Thủy – anh trai của Lý Đức Băng…”

“Họ… Hai người bọn họ là thân thích!” Miêu Anh bất ngờ nhìn rõ mối quan hệ: “Chị của Lương Tiêu Dật và anh trai của Lý Đức Băng, chẳng lẽ… chẳng lẽ…”

“Ôi trời, thật ngại quá, là sơ sót của tôi!” Tăng Khả vỗ ót: “Sao tôi lại phạm phải sai lầm này chứ? Lương Thần Thần và Lý Đức Thủy là vợ chồng!”

“Chị và anh trai là vợ chồng” Triệu Ngọc chỉ tay nói: “Nói cách khác, Lương Tiêu Dật là em vợ, Lý Đức Băng là em chồng có đúng không?”

“Tổ trưởng Triệu, tổ trưởng Triệu” Đúng lúc này, đội trưởng Thi đột nhiên xuất hiện, ông ta vẫn luôn mang theo bộ dạng hấp tấp chạy vào văn phòng báo cáo: “Từ camera hành trình trên xe buýt, chúng tôi đã tìm được một chiếc xe khả nghi rồi!”

Nói xong, ông ta đưa ảnh chụp cho Triệu Ngọc, chỉ thấy trong ảnh là một chiếc xe bánh mì hãng Wuling Hongguang.

“Vị trí phát hiện chiếc xe này vừa lúc nằm ngay vị trí chó nghiệp vụ mất dấu, anh xem…” Ông ta chỉ vào tấm ảnh nói: “Lúc ấy, chiếc xe này đậu ở ven đường khoảng một tiếng, sau đó ngay sau khi Đậu Mạn Âm bị hại hai mươi phút thì chiếc xe này rời đi!”

“Chuyện lợi hại nhất vẫn còn ở phía sau, ừm” Ông ta chỉ vào đuôi xe: “Chúng tôi dựa theo biển số xe tìm được chủ xe, chủ xe tên là Lý Đức Thủy, đúng là anh trai của nghi phạm Lý Đức Băng!!!”