Chương 2491 Á nhiệt đới khí hậu gió mùa
“Đây là một hang núi thiên nhiên” Tới hiện trường vụ án, quản lý Lưu của khu du lịch giới thiệu cho Triệu Ngọc: “Chúng tôi đặt tủ phân phối điện trong hang động, để cung cấp điện cho các điểm tham quan và cửa hàng xung quanh!”“Hang động này…” Triệu Ngọc cẩn thận xem xét hang núi, hỏi: “Có thể dẫn về phía nào?”
“Không dẫn về phía nào cả!” Quản lý Lưu nói: “Đây là một hang động chết, chỉ sâu như vậy thôi! Không phải chúng tôi cố ý dùng tảng đá phá hỏng đâu!”
“À…”
Triệu Ngọc loanh quanh ở trong hang động một lúc, phát hiện hang núi này cực kỳ nhỏ hẹp, cùng lắm chỉ có mười mét vuông!
“Bởi vì có điện” Quản lý Lưu lại nói: “Chúng tôi đã lắp một cánh cửa sắt, bình thường luôn khóa nhưng mà bị người ta phá rồi!”
“Lúc phát hiện ra nạn nhân” Đội trưởng Chu tiếp tục giới thiệu: “Cánh cửa sắt đã mở một nửa, bằng không cũng sẽ không bị phát hiện ra!
“Tôi nghe nói” Tịch Mộng Na hỏi một câu: “Người phát hiện nạn nhân là du khách?”
“Đúng thế!” Đội trưởng Chu nói: “Bây giờ đúng là sau kỳ nghỉ lễ, không có nhiều du khách cho lắm! Người phát hiện nạn nhân là một gia đình ba người tự lái từ cảng Ma Đô đến Nam Vân du lịch!”
“Với lại, còn hơi khéo nữa” Quản lý Lưu bổ sung thêm: “Người phát hiện thực sự hẳn là thằng bé của nhà bọn họ! Cậu bé cho rằng hang núi là một danh lam thắng cảnh, nên đã chạy từ đường chính tới, thế mới khiến cha cậu bé phát hiện ra nạn nhân…”
“Lúc ấy, còn có một hướng dẫn viên du lịch nữa!” Quản lý Lưu nói: “Nhưng đó không phải hướng dẫn viên của danh lam thắng cảnh chúng tôi, mà là của công ty du lịch…”
Chậc chậc…
Lúc này, Triệu Ngọc đã hoàn toàn chìm đắm trong những phỏng đoán về vụ án.
Hắn đứng ở trong hang động, lúc thì ngồi xổm xuống, lúc thì đứng lên, cuối cùng còn dứt khoát nằm trên vị trí mà nạn nhân từng nằm, nghiêm túc thể nghiệm.
Ban đầu, mọi người nhìn mà kinh ngạc đến mức ngây người, đều không ngờ chuyện khiến người ta càng chậc lưỡi vẫn còn tiếp tục.
Triệu Ngọc đột nhiên cởi áo khoác, thậm chí cả áo trong cũng cởi hết, cứ thế trần nửa người trên nằm xuống đất…
“Không phải chứ?” Tịch Mộng Na cũng là lần đầu nhìn thấy Triệu Ngọc thăm dò hiện trường như thế, hai mắt trợn trừng, miệng vẫn không ngừng lảm nhảm: “Người này đâu có cơ bụng cơ bắp? Sao lúc đánh nhau lại mạnh đến thế nhỉ? Đừng nói là eo nhân ngư… mà ngay cả bụng bia cũng sắp nổi lên rồi còn gì?”
“Ôi ôi ôi… Thật không ngờ đấy, cuồng thám đại nhân còn trắng trẻo đến thế, ngay cả lông ngực cũng không có, non mềm thật…”
Tiếng lầm bầm than thở của Tịch Mộng Na không lớn, nhưng Triệu Ngọc vẫn nghe thấy rõ.
Thế nhưng Triệu Ngọc không có bất cứ ý xấu hổ nào, trong đầu vẫn không hề bị ảnh hưởng mà suy nghĩ về vụ án, hắn cứ nằm vài phút, rồi cuối cùng mới đứng dậy.
“Quản lý Lưu” Hắn vừa mặc quần áo, vừa kinh ngạc hỏi han: “Nơi này ấm áp thật!”
“À, đúng đúng” Quản lý Lưu định thần lại từ trong sự kinh ngạc, nhanh chóng trả lời: “Đây cũng là một điểm đặc sắc của núi Tiêu Dao chúng tôi, ngoại trừ điều kiện thời tiết đặc biệt ra, ngọn núi về cơ bản nằm trong khoảng từ 24 độ đến 28 độ, không nóng cũng không lạnh, cực kỳ thoải mái…”
“Nhưng mà…” Triệu Ngọc lau bùn đất trên cánh tay: “Ẩm ướt quá!”
“Đúng, đương nhiên rồi” Quản lý Lưu nói: “Tỉnh Nam Vân có khí hậu gió mùa cận nhiệt đới, mưa nhiều ẩm ướt là tự nhiên mà!”
“Đúng đấy” Đội trưởng Chu phụ họa: “Cho nên, không khí trên núi trong lành, thích hợp để an dưỡng, nhưng không thích hợp ở lại lâu dài!”
“Đúng đúng đúng” Quản lý Lưu nói: “Các khu du lịch của núi Tiêu Dao cũng cơ bản đều ở dưới chân núi, trên núi ẩm ướt quá!”
“Mồ hôi…” Tịch Mộng Na vừa giúp Triệu Ngọc sửa sang lại áo, vừa lẩm bẩm sau lưng: “Khí hậu cận nhiệt đới gió mùa thì liên quan gì đến vụ án chứ?”
“Cảnh sát Triệu” Lúc này, quản lý Lưu nói: “Anh yên tâm, mấy ngày nay, chúng tôi đã tăng nhân lực và tăng cường tuần tra rồi!”
“Đúng thế” Đội trưởng Chu phụ họa: “Chúng tôi đã bố trí nhân viên bảo vệ gác bên ngoài hang núi này rồi! Một khi có động tĩnh thì nhất định sẽ phát hiện ra!”
“Sai!” Triệu Ngọc nhanh chóng xua tay, nói: “Mọi người lập tức cho các đội rút lui đi, giống như trước kia ấy!”
“Hả?” Mọi người sửng sốt.
“Nếu hung thủ còn gây án, vừa thấy nhiều người như vậy thì có thể hắn sẽ đổi chỗ khác!” Triệu Ngọc nói: “Hãy nghe tôi, các anh chỉ cần lắp thêm camera là được rồi!
“Cho dù có gác thì tất cả đều chuyển thành trạm gác ngầm…”
“À…” Quản lý Lưu lau mồ hôi, đội trưởng Chu giật mình.
“Không phải chứ?” Tịch Mộng Na thì trừng to mắt nói: “Ý của anh là nạn nhân không chỉ có hai người kia mà hung thủ còn có thể bắt người lên núi nữa sao!?
“Chuyện này… rốt cuộc là vụ án kiểu gì đây?”
“Bây giờ đã có thể chứng minh Cù Tiểu Hoa và Trương Vũ Âm bị nhốt và ngược đãi mười lăm năm” Triệu Ngọc nói: “Trước khi biết rõ nguyên nhân bọn họ bị nhốt, chúng ta chỉ có thể đặt giả thiết là số nạn nhân không chỉ có hai người họ! Bởi vì không phải hai người bọn họ bị hung thủ bỏ vào trong hang động cùng một ngày!”
“Chậc chậc… Thật đúng là…” Quản lý Lưu cau mày thật sâu: “Rốt cuộc vì cái gì chứ? Chuyện nhốt thì có lẽ còn hiểu được, nhưng sao còn thả ra? Tại sao lại cứ phải lựa chọn núi Tiêu Dao của chúng tôi chứ?”
“Đội trưởng Chu” Triệu Ngọc nói: “Các anh hãy kiểm tra các thiết bị camera giám sát trên con đường quốc lộ gần núi Tiêu Dao, xem trong thời gian xảy ra vụ án, có chiếc xe nào chạy qua hay không!”
“Khu du lịch ban ngày có người, hẳn là hung thủ sẽ đợi đến tối để đưa người lên núi! Kiểm tra thật cẩn thận vào nhé!”
“Vâng! Anh yên tâm” Đội trưởng Chu nói: “Đội trưởng Thi đã sớm ra lệnh rồi!”
“Ừm…” Triệu Ngọc vừa định dặn thêm vài câu thì điện thoại di động của hắn bỗng nhiên vang lên.
Là đội trưởng Thi Mẫn gọi tới, Thi Mẫn nói cho Triệu Ngọc biết chồng và em gái của nạn nhân Cù Tiểu Hoa đã đi tới bệnh viện Số Một của Côn Dương.
Mà con trai của nạn nhân đã tử vong Trương Vũ Âm cũng sắp tới Cục Cảnh sát Côn Dương, có thể hỏi xem sao.
“Được, các anh cứ dựa theo trình tự để thẩm vấn trước” Triệu Ngọc nói: “Rồi gửi video theo thời gian thực cho tôi là được rồi!”
“Được” Thi Mẫn trả lời: “Bây giờ tôi đang ở bệnh viện, chồng và em gái của Cù Tiểu Hoa hoàn toàn choáng váng, phải để bọn họ từ từ bình tĩnh trước đã, việc này dù ai gặp phải cũng không thể chấp nhận ngay lập tức!”
“Được!” Triệu Ngọc nói: “Tôi sắp xuống núi rồi, anh gọi bằng video cho tôi nhé!”
“Được!”
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Ngọc lại đi quanh hiện trường vụ án mấy lần, phân phối một vài nhiệm vụ cho quản lý Lưu và đội trưởng Chu rồi mới cùng Tịch Mộng Na xuống núi.
Kết quả, khi bọn họ vẫn còn đang ở trên cáp treo thì đội trưởng Thi Mẫn đã lập tức gửi yêu cầu gọi bằng video.
Đối phương hiển nhiên đã hỏi từng bước từng bước một, người tiến vào màn hình đầu tiên là chồng của Cù Tiểu Hoa – Đàm Văn Phổ.
Đàm Văn Phổ đã là một ông lão hơn 70 tuổi, tóc mai đã hoa râm, làn da có nhiều nếp nhăn.
“Sao… Tại sao có thể như vậy được?” Đàm Văn Phổ không thể tin nổi: “Là ai… Là ai đã hại bà ta thành ra thế này? Đây rốt cuộc… là tại sao chứ?
“Mười… đã hơn mười năm từ lúc bà ta mất tích rồi, rốt cuộc là ai chứ?”
“Ông Đàm, ông đừng kích động” Trong đoạn video, giọng của đội trưởng Thi truyền đến: “Chúng tôi đang điều tra, cho nên cần ông trả lời chúng tôi mấy câu hỏi!”
“À, câu hỏi, câu hỏi…” Phản ứng của Đàm Văn Phổ dường như có hơi chậm, lặp lại hai lần mới bắt đầu gật đầu: “Được, được…”
“Vợ ông, Cù Tiểu Hoa có thù oán với người nào không?” Đội trưởng Thi không hề thêm hành động cử chỉ dư thừa nào mà đi thẳng vào chủ đề.
“Chuyện này…” Đàm Văn Phổ lại chậm vài nhịp mới nói: “Bà ta đâu thiếu tiền chứ? Không nợ nần, không tranh chấp, bà ta có thể chọc tới ai chứ?”
“Ông hãy nhớ lại thật kỹ” Thi Mẫn nhắc nhở: “Nếu không có thù sâu hận lớn thì tại sao hung thủ lại muốn nhốt Cù Tiểu Hoa suốt mười lăm năm chứ?”
“Chuyện này…” Đàm Văn Phổ ngây người, nhớ lại hồi lâu, nói: “Không có mà? Sau khi chúng tôi kết hôn, hình như kẻ thù lớn nhất của bà ta chính là tôi, lúc nào cũng mắng tôi ăn bám rồi vô năng, còn cái khác… đâu có ai nữa đâu?”