Chương 2532 Linh cảm bỗng bùng lên
Mười giờ đêm khuya, trên màn hình trong văn phòng của tổ điều tra đặc biệt đang chiếu bức ảnh đen trắng cũ được phát hiện trên người Tô Nhược HoaTrong bức ảnh có tổng cộng bảy người, bốn nam ba nữ, ba nữ đứng giữa, bốn nam đứng hai bên.
Thông qua cuộc điều tra mấy ngày liền, cảnh sát đã điều tra ra lai lịch của bảy người này, chẳng qua, ngoại trừ Chung Thu Lâm, Bạch Phượng Khởi và Tô Nhược Hoa ra, bốn người khác hiện giờ đều đã không còn sống nữa!
Dù là như thế, Miêu Anh vẫn phải phái người điều tra bốn người này, bọn họ đều là đồng nghiệp của vợ chồng Tô Nhược Hoa năm đó, tất cả đều là những nhân vật nổi tiếng có thành tựu trong giới văn học.
Thông qua điều tra, bọn họ đã sớm được cảnh sát loại trừ hiềm nghi.
Để điều tra vụ án kỳ lạ quái dị này, Miêu Anh thậm chí đã bỏ rất nhiều công sức điều tra tình hình của Bạch Phượng Khởi hồi ấy, cô đoán là do người nào đó thầm mến Bạch Phượng Khởi đã gây ra vụ án này.
Nhưng mà bản thân Bạch Phượng Khởi giữ mình trong sạch, không có bất cứ vụ tai tiếng nào.
Hơn nữa, người này còn chung tình, trong 34 năm mà Tô Nhược Hoa mất tích, một mình ông ta nuôi đứa con trai là Bạch Hiểu Quân, không lấy ai làm vợ cả.
Triệu Ngọc cho rằng khả năng có kẻ ghen tuông nào đó đã đóng băng Tô Nhược Hoa không lớn, bởi vì nếu là ghen tị thì hiển nhiên sẽ không sử dụng phương pháp đông lạnh!
Triệu Ngọc tin chắc rằng hung thủ sở dĩ lựa chọn đông lạnh là vì muốn giữ gìn dung nhan tuyệt thế của Tô Nhược Hoa, cho nên hung thủ không phải là người ghen tị, mà là mang lòng cảm mến…
Chẳng qua, người này hoặc là chưa bao giờ thổ lộ ra cho nên mới không muốn ai biết…
Dời sự chú ý khỏi màn hình, Triệu Ngọc lại đổ dồn tầm mắt lên bảng trắng.
Hiện giờ, bảng trắng ghi vụ án giết người trên livestream và vụ án giam giữ phi pháp đã được cất đi, trong văn phòng chỉ còn lại vụ án thi thể nữ bị đóng băng.
Trong đó có một bảng trắng dán bức ảnh hồi đó của Tô Nhược Hoa, trong bức ảnh, Tô Nhược Hoa không đánh phấn trang điểm, nhưng vẫn xinh đẹp vô song, quả thực đẹp đến mức khiến bất cứ người đàn ông nào phải rung động.
Triệu Ngọc nhìn chằm chằm vào bức ảnh rất lâu, trong lòng cũng dần trở nên gợn sóng.
Thời gian dường như đột nhiên quay lại Cục Cảnh sát Dung Dương ở Tần Sơn mấy năm trước, lúc ấy cũng là một đêm trăng tròn, Triệu Ngọc đối mặt với người phụ nữ trên bảng trắng, cũng có cảm giác hồi hộp thế này.
Lúc ấy, người phụ nữ trên bức ảnh không có tên, chỉ có một biệt hiệu, đó là Cách Cách!!!
Lúc ấy, Triệu Ngọc không thể phán đoán liệu mình có bị người phụ nữ trên bức ảnh mê hoặc hay không, nhưng dung mạo của Cách Cách quả thật đã để lại cho hắn ấn tượng không thể xóa nhòa!
Cũng chính vì như thế nên khi sau này hắn gặp được người gần như giống hệt Cách Cách là Thôi Lệ Châu, hắn cũng phải thích ứng rất lâu mới bình thường lại được.
Hiện giờ, người phụ nữ tên Tô Nhược Hoa này cũng thế, nếu nhìn chằm chằm vào bức ảnh của bà ấy quá lâu thì ở sâu trong lòng sẽ trào ra sự rung động nào đó khó có thể hình dung, khiến mình cảm động lây vì thân thế của người phụ nữ này…
Tô Nhược Hoa…
Tô Nhược Hoa…
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với bà thế?
Rốt cuộc kẻ đã đóng băng bà 34 năm, lại đột nhiên đẩy bà xuống sông Tĩnh Giang là ai?
Ngay tại lúc Triệu Ngọc hết sức trầm tư suy nghĩ, Tịch Mộng Na đã bước vào văn phòng không biết từ lúc nào.
Sau khi trải qua vụ ám sát nguy hiểm ban ngày, Tịch Mộng Na dường như đã biến thành một người hoàn toàn khác vậy, trở nên cực kỳ im lặng, không hề còn líu ríu giống như trước nữa.
Lúc này, cô ta đã thay quần áo của Miêu Anh, còn rửa mặt chải đầu, nhưng sắc mặt vẫn có chút tái nhợt.
Thấy thế, Triệu Ngọc cảm thấy có chút thương hại, lập tức nhẹ nhàng ôm cô ta một cái, xem như tỏ lòng an ủi.
“Triệu Ngọc…” Tịch Mộng Na lo lắng hỏi: “Có phải chuyện như vậy vẫn sẽ lại xảy ra hay không? Tôi đã coi bên cạnh anh là nơi an toàn nhất của tôi rồi…”
“Yên tâm đi!” Triệu Ngọc vỗ nhẹ vào bả vai người đẹp: “Sẽ không xảy ra chuyện như thế nữa đâu! Chuyện hôm nay cũng không hẳn là chuyện xấu, mà trái lại nó còn nhắc nhở chúng ta nữa!”
“Nhưng mà…” Tịch Mộng Na lắc đầu nói: “Dù sao cũng không thể vĩnh viễn lo lắng đề phòng như vậy được đúng không? Tôi… Tôi vất vả lắm mới tìm được cuộc sống mới, quên đi quá khứ bi ai của mình, thế mà… tôi…”
“Được rồi, con bé ngốc” Triệu Ngọc lại ôm Tịch Mộng Na vào lòng, an ủi nói: “Có tôi ở đây, cô sẽ không sao đâu! Còn chuyện kẻ kế nhiệm, tôi sẽ nghĩ biện pháp giải quyết một lần cho xong!
“Mà nhắc đến chuyện này mới nhớ” Triệu Ngọc nói sang chuyện khác: “Phản ứng của cô hôm nay lợi hại thật đấy, xe vận tải kia xông tới đột ngột như thế mà không ngờ cô lại có thể né tránh! Có phải cô đã đặc biệt luyện tập không đấy?”
“Hừ” Tịch Mộng Na hừ nhẹ một tiếng: “Có ích gì đâu? Sát chiêu thực sự ở trên vách núi đấy! Nếu không phải đội đặc công ngăn cản hắn ta đúng lúc thì chỉ sợ tôi đã sớm đi gặp cha và chị rồi…”
Nhắc tới cha và chị, Tịch Mộng Na khó tránh khỏi càng thêm đau lòng.
“Đừng suy nghĩ linh tinh nữa!” Triệu Ngọc tiếp tục an ủi: “Thật ra như vậy cũng tốt, về sau mà tổ chúng ta có hoạt động tương tự thì cô sẽ càng thêm cẩn thận mà!”
“Anh nói xem…” Tịch Mộng Na nháy mắt to điềm đạm đáng yêu: “Bọn chúng ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, anh lại muốn giải quyết bọn chúng chỉ trong một lần, có vẻ nói dễ hơn làm nhỉ? Thậm chí ngay cả kẻ kế nhiệm kia là ai mà chúng ta cũng chưa biết! Tù trưởng giảo hoạt như thế mà cũng bị bọn chúng giết chết, chúng ta có năng lực làm được gì chứ?”
“Triệu Ngọc” Nói xong, Tịch Mộng Na ôm chặt lấy Triệu Ngọc, buồn bã ai oán nói: “Tôi vừa nhắm mắt là lại nhớ tới tình cảnh lúc tôi và Đinh Lam bị nhốt trong bể nước làm mỹ nhân ngư rồi, tôi… tôi không muốn…”
“Được rồi, được rồi mà…” Triệu Ngọc nhẹ nhàng an ủi: “Cô yên tâm đi, chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra nữa đâu! Trên thế giới này, vẫn chưa có ai có thể chọc nổi cuồng thám Triệu Ngọc này đâu, tôi sẽ bắt bọn chúng phải trả giá thảm thiết!”
“Ừm…” Tịch Mộng Na rúc vào trong lòng Triệu Ngọc, nói: “Người tài xế xe vận tải kia rất vô tội, vợ và con bị người ta khống chế, thậm chí còn bị diệt khẩu, bọn xấu xa kia thật sự không có nhân tính mà…”
“Đúng thế” Triệu Ngọc nói: “Tôi sẽ bắt bọn chúng phải trả giá đắt! Đừng khổ sở nữa, cô đã từng gặp phải sóng to gió lớn mà vẫn kiên cường sống sót, không gì có thể khiến cô bị suy sụp cả đâu…”
“Ngày mai” Tịch Mộng Na nói: “Tôi còn muốn ăn một con gà hấp để an ủi mình, được không?”
“…” Triệu Ngọc gật đầu: “Được! Cái này đâu nhằm nhò gì…”
“Còn nữa” Tịch Mộng Na lại lo lắng hỏi han: “Hôm nay, xe vận tải đã phá hủy nhiều xe trên bãi đỗ như vậy, chúng ta nên xử lý chuyện này như thế nào đây?”
“Không sao đâu, không sao đâu, cô đừng nghĩ nhiều như vậy làm gì” Triệu Ngọc nói: “Không liên quan gì đến chúng ta hết, sẽ có người đi xử lý thôi!”
“Ông tài xế xe vận tải kia đã mất vợ con” Tịch Mộng Na lại nói: “Chúng ta đừng làm khó ông ấy nhé? Ông ấy vốn vô tội… Nếu là người khác thì cũng sẽ làm như vậy nhỉ?”
“Đúng, ông ấy vốn bị người ta uy hiếp” Triệu Ngọc khuyên nhủ: “Chúng ta sẽ xử lý chuyện này một cách thích đáng! Điều quan trọng nhất bây giờ là điều tra rõ kẻ thù của chúng ta, xem có còn đồng lõa hay không…
“Ừm… Ừm…”
Ai ngờ, Triệu Ngọc nói như vậy, trong đầu lại chợt hiện lên cảnh tượng vô số ống kim loại rơi từ thùng xe vận tải xuống…
Đang lang lang…
Nhiều ống kim loại văng từ xe vận tải ra như vậy, biến thành vũ khí với uy lực cực lớn, đập vỡ vô số ô tô trên bãi đỗ, không một chiếc nào may mắn thoát khỏi, cửa kính xe vỡ tan, tấm cản va chạm cũng bị đánh bay…
Ồ?
Chậc chậc…
Không biết nghĩ tới cái gì, Triệu Ngọc vừa ôm Tịch Mộng Na, vừa quay đầu nhìn về phía bảng trắng bên kia.
Trên bảng trắng ấy có dán một bản đồ của Tĩnh Giang, dòng sông này chảy uốn lượn trong địa phận tỉnh Nam Vân, giống như một con rắn màu bạc đang vận sức chờ tấn công vậy…
Thế thì…
Hai mắt Triệu Ngọc đột nhiên sáng như đèn pha, hình như đã nghĩ tới một khả năng cực kỳ quan trọng!
Chẳng lẽ… đây mới là điểm đột phá thực sự à!?