Chương 2535 Cốt cách kinh kỳ
“Không có!” Tám giờ sáng, đội trưởng Thi báo cáo với Triệu Ngọc: “Vào đêm phát hiện thi thể nữ bị đông lạnh, cả hai bờ sông của thượng nguồn sông Tĩnh Giang đều không xảy ra vụ tai nạn giao thông nào, đúng là một đêm yên bình! Tổ trưởng Triệu, liệu có phải phán đoán của chúng ta đã sai lầm hay không?”“Ồ?” Triệu Ngọc cẩn thận cân nhắc một chút, nói: “Đội trưởng Thi, các pháp y nói trước khi Tô Nhược Hoa rơi xuống sông, hẳn là đã bị đóng băng trong một khối băng khổng lồ! Anh nói xem… Một khối băng lớn như vậy ít nhất… xe con bình thường không thể vận chuyển nổi được đúng không?”
“À…” Đội trưởng Thi dần hiểu ra: “Ý của anh là..”
“Bác sĩ pháp y đã phát hiện ra một chất giống như nỉ trong khối băng” Triệu Ngọc lại nói: “Bởi vậy có thể thấy được hung thủ đã quấn lớp vải nỉ ở lớp ngoài của khối băng, rất rõ ràng là không muốn bị ai phát hiện!”
“Căn cứ vào thời gian tan băng của thi thể để suy tính thì thời điểm nạn nhân rơi xuống sông hẳn là đêm khuya khoảng ba, bốn giờ…” Triệu Ngọc nhíu chặt mày, nghiêm túc suy nghĩ: “Cho nên chúng ta có thể nhận được kết luận gì đây?”
“Có lẽ vụ tai nạn xe cộ không đặc biệt nghiêm trọng nhỉ?” Tịch Mộng Na bỗng lên tiếng: “Mọi người thử suy nghĩ xem, hung thủ bởi vì khẩn trương nên lái xe quá nhanh, dẫn đến bị lật xe, khiến thi thể rơi xuống sông, trong trường hợp đó thì làm sao hắn ta có thể báo cảnh sát chứ?”
“Tổ trưởng Triệu” Đội trưởng Thi nói: “Ý của anh có phải là lúc ấy thi thể được đặt trong thùng xe bán tải hoặc trong thùng xe ba bánh hay không? Nên một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thi thể mới có thể rơi xuống sông?”
“Tôi không quan tâm đó là xe gì!” Triệu Ngọc nói: “Trên đường cao tốc luôn có camera giám sát, đúng không? Chỉ trong một buổi tối như thế thì có thể có bao nhiêu ô tô chứ?”
“Tôi… Tôi hiểu rồi!” Đội trưởng Thi gật đầu nói: “Tôi sẽ thông báo cho người của tôi điều tra kỹ lưỡng tất cả các phương tiện có thể chở thi thể nữ bị đóng băng trong đêm đó!”
“Ừm, đi làm đi!” Triệu Ngọc nói: “Thuyền đã được loại trừ, nếu xe cũng không đúng thì chỉ còn lại khả năng thi thể nữ rơi từ trên trời xuống thôi!”
Đội trưởng Thi không dám nói năng linh tinh, nhanh chóng đi giao nhiệm vụ.
Triệu Ngọc thì xoay người lại, hỏi Tăng Khả vừa mới chiến đấu hăng hái một đêm: “Thế nào? Có phát hiện gì mới không?”
“Năm người này… không giống lắm!” Tăng Khả ra hiệu về phía màn hình lớn, mô tả chi tiết: “Mọi người nhìn này, đây là tư liệu về năm giáo viên của Cao đẳng Sư phạm Nam Vân.
“Trong đó, có ba người tham gia công tác từ sau năm 1998, về độ tuổi thì không hợp, bọn họ vốn dĩ không quen biết Tô Nhược Hoa…”
“Hai giáo viên còn lại thì thật ra có quen biết Tô Nhược Hoa, nhưng mà bọn họ đã về hưu, một nữ giáo viên trong đó còn bị liệt nửa người, hiển nhiên không phải hung thủ!”
“Mà người cuối cùng thì sau khi về hưu vẫn ở lại Quế Châu, trông cũng không giống nghi phạm cho lắm!”
“Người cuối cùng…” Triệu Ngọc nghiêm túc nhìn màn hình lớn, hỏi: “Cũng không phù hợp à?”
“Đúng thế” Trưởng ban Lưu nói: “Người này mua một tòa nhà ba tầng rộng 60 mét vuông, hiển nhiên không có nơi để đông lạnh!
“Vừa rồi chúng tôi cũng xác nhận quyền sở hữu tài sản của ông ta, ngôi nhà đó do con ông ta xây, cho thuê quanh năm nên chắc chắn không phải đâu…”
“Còn nữa” Tăng Khả nói: “Người cuối cùng tuy rằng cũng là giáo viên cũ của trường Cao đẳng Sư phạm Nam Vân, còn lớn hơn Tô Nhược Hoa vài tuổi, nhưng mà đến năm 89 thì ông ta mới chuyển tới trường Cao đẳng Sư phạm Nam Vân, trước kia từng công tác ở trường Trung cấp số 1 và Cục Văn hóa – Giáo dục…”
“Cho nên từ mặt lý thuyết thì khả năng ông ta quen biết Tô Nhược Hoa không lớn lắm”
“Chậc chậc…” Triệu Ngọc nhìn tư liệu, lắc đầu nói: “Nói như vậy tức là không phải cứ là đồng nghiệp nhỉ?”
“Đúng vậy” Thôi Lệ Châu lại nhắc nhở: “Trước đó, chúng ta đã tra xét tất cả giáo viên trong trường bọn họ và cả những người từng gặp Tô Nhược Hoa nữa, nhưng một kẻ khả nghi cũng không có!”
“Vậy… Làm sao bây giờ?” Tịch Mộng Na nhíu chặt mày: “Nơi đó tổng cộng có hơn 400 hộ phá dỡ đấy! Dù sao cũng không thể đều tra cả 400 hộ chứ?”
“Đúng, cô nói đúng!” Triệu Ngọc nói: “Vụ án nghiêm trọng đang đứng ngay trước mặt, cho dù có phải điều tra từng hộ một cũng phải làm! Nhưng mà…” Hắn quay đầu nhìn thoáng qua Ngô Tú Mẫn xa xa: “Lúc trước, chị Ngô đã làm hồ sơ tâm lý tội phạm rồi, chúng ta có thể sàng lọc trước, có lẽ sẽ thu nhỏ lại được phạm vi!”
“Đúng thế” Ngô Tú Mẫn đứng lên nói: “Hung thủ rất có thể là người độc thân, từng làm công việc liên quan đến ướp lạnh đóng băng, độ tuổi ít nhất phải từ 48 đến dưới 75…”
“Còn nữa” Triệu Ngọc nói: “Nếu tôi là hung thủ, trong nhà của tôi cất giấu một thi thể nữ bị đóng băng thì tôi tự nhiên phải lo lắng sẽ có người điều tra ra mình! Cho nên nếu nhà của tôi có cái gì bất hợp pháp, phi pháp thì chắc chắn tôi phải xử lý nó một cách thỏa đáng, cho nên tôi đoán người này chắc chắn đã đầy đủ hết thủ tục rồi…”
“Còn nữa, những nhà không chỉ có một tầng thì chắc chắn không phải mục tiêu của chúng ta” Thôi Lệ Châu bổ sung thêm: “Ít nhất là phải có một khoảnh sân nhỏ, nhà trệt, hoặc là một nhà xưởng được tu sửa, sẽ có lợi hơn cho sự riêng tư của hắn ta!”
“Còn một điều nữa, điều này lại sự sáng tạo độc đáo do Triệu đại thần thám tôi trầm tư suy nghĩ mà ra!” Triệu Ngọc chỉ vào Tăng Khả, nói: “Cậu hãy so sánh mức tiêu thụ điện của những hộ phá dỡ đi, việc đóng băng một thi thể hơn 34 năm như vậy, lượng tiêu thụ điện tuyệt đối sẽ không nhỏ đâu!”
“Wow!” Tịch Mộng Na giơ ngón tay cái lên: “Thật sự là cốt cách kinh kỳ mà! Thảo nào anh lại thành thần thám, điểm này mà anh cũng có thể nghĩ đến cơ à?”
“Bốn chữ này dùng không thỏa đáng cho lắm” Thôi Lệ Châu sửa đúng: “Cốt cách kinh kỳ chỉ một người có tư chất tốt để luyện võ mà không phải là trí lực… Kiểu như sếp thì phải nói là ‘mạch não hoạt động’…”
“Được rồi, được rồi!” Triệu Ngọc xua tay cắt lời Thôi Lệ Châu: “Đang là thời khắc mấu chốt đấy, đừng nói mấy lời vô nghĩa nữa! Tăng Khả” Hắn ra lệnh cho Tăng Khả: “Dựa theo mấy điều kiện mà chúng ta vừa đưa ra để sàng chọn, xem rốt cuộc có người nào phù hợp hay không?”
“Em đang làm đây…” Tăng Khả đánh bàn phím rất nhanh, hiển nhiên cực kỳ hưng phấn.
“Tổ trưởng Triệu, tổ trưởng Triệu” Lúc này, đội trưởng Thi vội vàng đi từ bên ngoài vào, báo cáo với Triệu Ngọc: “Đội giao thông vừa nhận được một tin tức, vào đêm phát hiện thi thể nữ trên Tĩnh Giang, đội giao thông từng nhận được cuộc gọi thông báo có tai nạn, nhưng bởi vì sự cố không nghiêm trọng, nên hẳn là đương sự đã tự giải quyết! Bởi vậy bọn họ mới không ra đồn cảnh sát…”
“Ồ? Vị trí ở đâu?” Triệu Ngọc vội hỏi.
“Cụ thể vị trí thì không thấy nói rõ ràng, nhưng mà người báo có nói tới một câu là xảy ra tai nạn ở đường Lâm Giang…” Đội trưởng Thi trả lời: “Đường Lâm Giang ở ngay thượng nguồn sông Tĩnh Giang, khoảng hơn 20 km dọc theo ven sông…”
“Ồ?” Triệu Ngọc ngẫm nghĩ: “Bất cứ chi tiết nào cũng không thể bỏ qua, lập tức phái người xác minh xem chuyện là thế nào!”
“Tôi đã bảo bọn họ đi xác minh rồi” Đội trưởng Thi nói: “Chúng ta sẽ nhận được thông tin ngay thôi…”
“Oa, căng thẳng thật!” Lúc này, Tịch Mộng Na nắm chặt tay, môi trắng bệch nói: “Sao tôi cứ cảm thấy chúng ta có thể nhanh chóng điều tra xong vụ án này nhỉ?”
Kết quả, vừa dứt lời thì Tăng Khả đã đứng bật dậy, kích động nói:
“Tổ trưởng, tổ trưởng ơi! Anh mau đến xem này! Tên này có vẻ khả nghi lắm!”
Nghe thấy vậy, đoàn người Triệu Ngọc nhanh chóng xúm lại gần…