Chương 2536 Tập trung
“Chữ này đọc là Địch đúng không?” Tịch Mộng Na nhìn tư liệu thượng tên nói: “Đế Tân, à không, Địch Tân?”“Đúng thế!” Thôi Lệ Châu búng tay một cái: “Cô lại tiến bộ rồi đấy!”
“Địch Tân năm nay 66 tuổi” Tăng Khả mô tả chi tiết: “Là kỹ thuật viên cao cấp của nhà máy điện gia dụng, tốt nghiệp Học viện Công nghệ Nam Vân, chuyên ngành cơ điện công trình!”
“Không phải chứ?” Đội trưởng Thi vò đầu: “Học viện Công nghệ Nam Vân là trường đại học lâu đời, nhân tài ưu tú như vậy, tại sao lại chỉ đến nhà máy điện gia dụng làm kỹ thuật viên chứ? Có khác gì nhân tài không được trọng dụng đâu?”
“Độc thân, không con…” Tăng Khả tiếp tục nói: “Luôn ở một mình, nhà của hắn ta vốn do nhà máy điện gia dụng phân phối, có quyền sử dụng tài sản riêng, là một tòa nhà nhỏ hai tầng có diện tích 100 mét vuông!”
“Tôi sẽ đi thăm dò giấy chứng nhận quyền sở hữu tài sản của hắn ta ngay” Trưởng ban Lưu nói: “Mấy ngày hôm trước, tôi vừa ăn tối với người phụ trách phá dỡ ở đó, bọn họ nói rằng trong số mười tòa nhà nhỏ hai tầng ở đó thì có chín nhà là không có giấy chứng nhận quyền sử dụng, đều là tự ý xây dựng!”
“Đây vẫn chưa phải là trọng điểm đâu” Tăng Khả nói với Triệu Ngọc: “Không phải anh bảo em kiểm tra mức tiêu thụ điện à? Trong vòng năm năm qua, mức tiêu thụ điện của người này luôn cao hơn tất cả các hộ gia đình khác, tuy rằng không phải hộ đứng đầu nhưng lượng điện vẫn ổn định!”
“Ushi… À không, hấp dẫn đây…” Triệu Ngọc hưng phấn mà bóp cổ Tịch Mộng Na một cái: “Nhân vật chính của chúng ta cuối cùng cũng lộ diện rồi!”
“Ôi ôi… anh định bóp chết tôi đấy à…” Tịch Mộng Na nhếch miệng: “Anh bóp chính anh không được à?”
“Thật ngại quá, tại tôi hơi kích động, kích động ấy mà, ha ha…” Triệu Ngọc nhanh chóng thu tay lại.
“Còn nữa, tổ trưởng” Tăng Khả tiếp tục nói: “Em đã tra xét lai lịch của người này rồi, quê quán của hắn ta là thị trấn Tân An ở Cựu Châu, quá trùng hợp, quê Tô Nhược Hoa cũng ở thị trấn Tân An, hai người bọn họ vốn là đồng hương đấy!”
“Hấp dẫn!” Triệu Ngọc lại cảm thán một tiếng, nói: “Nếu Tô Nhược Hoa còn sống thì 66 tuổi, mà tên Địch Tân này cũng vừa đúng 66 tuổi, thế này thì…”
“Triệu Ngọc…”
Đột nhiên, giọng của Miêu Anh vang lên phía sau Triệu Ngọc, lúc trước bởi vì phải xử lý công việc hậu kỳ của hai vụ án nên Miêu Anh không có mặt ở đây.
Bây giờ, khi biết đã có một bước đột phá lớn trong cuộc điều tra vụ án thi thể nữ bị đóng băng, cô cũng hưng phấn đến mức khó có thể kiềm chế, nhanh chóng nói với Triệu Ngọc: “Lập tức gửi tin tức của người này cho Bạch Phượng Khởi, nhờ ông ta xem có quen biết nhau hay không…”
“Đúng thế!” Nhiễm Đào vỗ gáy: “Nếu Bạch Phượng Khởi quen biết hắn ta thì không nghi ngờ gì nữa!”
“Hay là để tôi xử lý đi!” Miêu Anh nhanh chóng mở điện thoại di động ra, cầm tư liệu của Địch Tân rồi liên lạc với chồng Tô Nhược Hoa là Bạch Phượng Khởi…
“Giờ chúng ta có thể biết được…” Triệu Ngọc hỏi trưởng ban Lưu: “Bây giờ người này ở nơi nào không? Nhà của hắn ta đã bị phá dỡ chưa? Hắn ta sẽ chuyển đi nơi nào?”
“Các ngôi nhà ở khu Đại Lương vẫn chưa bị phá dỡ đâu! Bây giờ, các hộ dân đều đang chuẩn bị chuyển nhà” Trưởng ban Lưu nói: “Chính phủ đã trả chi phí phá dỡ và tái định cư, bọn họ đều tự mình tìm kiếm nhà mới…”
“Còn về chuyện bây giờ hắn ta ở nơi nào thì… Hẳn là có thể tra được đúng không?”
“Đúng thế” Nhiễm Đào hưng phấn vỗ tay: “Nếu biết bây giờ hắn ta đang sống ở đâu, sau đó kiểm tra xem trên đường có đi qua Tĩnh Giang hay không… thì chẳng phải là ván đã có thể đóng thuyền rồi à?”
“Đội trưởng Thi, dù thế nào đi nữa” Triệu Ngọc nói: “Nếu nhà cũ của Địch Tân vẫn chưa bị phá dỡ thì phải phái người đến đó ngay! Xem có thiết bị ướp lạnh hay không, có lẽ là nghi phạm vẫn còn ở đó đấy!”
“Được, tôi biết, tôi biết…” Đội trưởng Thi lập tức cầm lấy điện thoại di động liên lạc với cấp dưới.
“Em sẽ dùng điện thoại di động để xác định vị trí!” Tăng Khả nói: “Đây là phương pháp nhanh nhất!”
Nói xong, Tăng Khả đánh bàn phím, bắt đầu tìm kiếm vị trí của Địch Tân.
Mà đúng lúc này, Miêu Anh giơ điện thoại di động của mình lên, chạy về nói: “Bạch Phượng Khởi có biết hắn ta! Bạch Phượng Khởi biết hắn ta đấy!”
“Oa!”
Vừa nghe vậy, không thể nghi ngờ là mọi người càng thêm hưng phấn, tất cả đều nhìn về phía Miêu Anh.
“Bạch Phượng Khởi nói rằng tên Địch Tân này đích thật là người bạn từ hồi nhỏ của Tô Nhược Hoa, bọn họ là bạn tiểu học và trung học” Miêu Anh nói: “Nhưng mà sau trung học thì bọn họ gần như không liên lạc với nhau nữa!”
“Còn nữa, Bạch Phượng Khởi chỉ nghe thấy Tô Nhược Hoa từng nhắc tới người này, biết hắn ta học chuyên ngành cơ điện, hắn ta cũng ở Côn Dương nhưng chưa từng tìm bà ấy bao giờ cả!”
Chát!
Triệu Ngọc dùng sức vỗ tay một cái, mối quan hệ quan trọng như thế, hiển nhiên càng thêm khẳng định phỏng đoán của bọn họ.
“Thì ra là… Bạn hồi nhỏ!” Thôi Lệ Châu kinh dị bụm mặt nói: “Cô Tô xinh đẹp như thế, ông bạn hồi nhỏ này… xem ra…”
“Tăng Khả” Ngô Tú Mẫn hỏi một câu: “Tên Địch Tân này độc thân hay ly dị? Đã bao giờ kết hôn chưa?”
“Không hề” Tăng Khả nói: “Ông già độc thân đấy!”
“Chính là hắn ta rồi!” Nhiễm Đào vỗ tay: “Ông già độc thân 66 tuổi, cả đời yêu cô Tô bị đóng băng! Ha ha, tìm lâu như vậy, cuối cùng cũng bắt được hắn ta rồi! Vẫn là sếp lợi hại, đi dạo Tĩnh Giang một vòng về, thật đúng là tìm được linh cảm rồi!”
“Không” Triệu Ngọc xua tay: “Bây giờ vẫn chưa thể chắc chắn trăm phần trăm được, chúng ta phải nghiệm chứng thêm một bước mới được! Hắn ta… Hắn ta có xe không?”
“Tổ trưởng” Tăng Khả không kịp trả lời câu hỏi của Triệu Ngọc, chỉ vào máy tính màn hình nói: “Định vị được rồi, bây giờ người này ở ngoại ô phía nam của thành phố La Duy, nơi đó… nơi đó hình như không có khu cư dân với phạm vi lớn mà? Hắn ta… Hắn ta đang làm gì thế?”
“La Duy…” Mọi người nhanh chóng nhìn về phía bản đồ trên màn hình, đội trưởng Thi trừng to mắt nói: “Cái này thì không sai được rồi! Từ khu Đại Lương đến La Duy, đi đường Lâm Giang là gần nhất! Xem ra…”
“Tổ trưởng, anh xem này…” Tăng Khả ra hiệu cho nói: “Vị trí của Địch Tân bây giờ hẳn là trong nhà xưởng nào đó ở nông thôn, sân không hề nhỏ đâu!”
Tăng Khả nói xong, ánh mắt tất cả mọi người đều dừng ở đội trưởng Thi.
Đội trưởng Thi lập tức hiểu ra, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra nói: “Tôi… Tôi sẽ liên lạc với cảnh sát La Duy đến đó bắt người ngay!!!”
Nói xong, ông ta nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, nhưng điện thoại di động lại vang lên đích đích.
Ông ta đành phải bảo trợ thủ đi liên lạc với cảnh sát La Duy, còn mình thì nghe điện thoại.
Cuộc gọi này cũng là do cảnh sát cấp dưới của ông ta gọi tới, để tiện cho mọi người nên ông ta bật loa ngoài lên.
“Đội trưởng, em đã tìm được người báo cảnh sát rồi” Cảnh sát báo cáo: “Người này là tài xế xe vận tải, đêm đó, anh ta lái xe từ La Duy trở về Côn Dương, lúc chạy ra khỏi đường hầm Tây Giang ở đường Lâm Giang, bởi vì mệt nhọc nên đã chạy sang làn xe ngược chiều, kết quả suýt nữa đã va chạm với một chiếc xe van!”
“Xe van bởi vì né tránh nên mất khống chế, đâm gãy một đoạn vòng bảo vệ, cửa đuôi xe bị phá hỏng, hình như đã làm rơi hàng hóa nào đó…”
“Sau khi gặp chuyện không may, tài xế xe vận tải biết mình không chạy được, lập tức xuống xe xem xét, hơn nữa còn chủ động báo cảnh sát!”
“Nhưng mà điều khiến anh ta bất ngờ chính là tài xế xe van lại có vẻ không định lý luận với anh ta, chỉ vội vàng khóa cửa xe bị hỏng lại, sau đó lái xe rời khỏi! Vì thế, tài xế xe vận tải cũng lập tức báo hủy với cảnh sát, cũng rời khỏi hiện trường…”
“Tìm cho ra người này” Đội trưởng Thi nghe xong, lập tức ra lệnh: “Nhờ anh ta chỉ ra và xác nhận hiện trường!”
Sau khi tắt điện thoại, ông ta nhìn Triệu Ngọc giống như nhìn thần tiên vậy, nói: “Triệu đại thần thám thật sự là quá thần! Tôi biết đường hầm Tây Giang, sau khi đi ra đường hầm thì vừa lúc có một khúc cua lớn, nơi đó thường xuyên xảy ra tai nạn không may…”
“Tổ trưởng” Đúng lúc này, Tăng Khả lại báo cáo với Triệu Ngọc: “Địch Tân có một chiếc xe van Iveco, lại còn là mới mua nữa…”