Chương 2538 Linh hồn dị dạng (1)
50phút sau, đoàn người Triệu Ngọc đến hiện trườngTrong kho lạnh nơi nào cũng có khí trắng, nhiệt độ thấp đến mức không thể chịu nổi, nhất là Triệu Ngọc và những người khác còn không chuẩn bị thêm quần áo.
Chỉ cảm thấy lạnh băng đến tận xương, máu dường như đông đặc lại.
Nhưng mà so với cái lạnh về thể chất, sự đóng băng trong lòng còn nghiêm trọng hơn.
Khi đoàn người Triệu Ngọc tới nơi, tấm vải nỉ trên ba khối băng khổng lồ đã được vén lên, xuyên thấu qua khối băng, mọi người có thể nhìn thấy rất rõ trong mỗi một khối băng khổng lồ đều đang đóng băng một… cơ thể người!!!
Cả ba người đều là phụ nữ, độ tuổi khác nhau và những bộ quần áo khác nhau, nhưng họ đều rất xinh đẹp và lộng lẫy!
Nhưng trong bầu không khí này, cô gái bị đóng băng càng xinh đẹp thì càng làm cho người ta cảm thấy khủng khiếp!
“Ôi trời ơi…” Nhìn thi thể bên trong khối băng, Thôi Lệ Châu lắp bắp thán phục: “Tại sao lại có thể như vậy? Chẳng lẽ… Tô Nhược Hoa… không chỉ có một…”
“Ba người này… là ai thế?” Sắc mặt của đội trưởng Thi cũng trắng bệch, là tổng đội trưởng đội cảnh sát của trụ sở tỉnh, đây là lần đầu tiên ông ta gặp phải vụ án tà dị khiến người ta giận sôi như thế.
“Nói như vậy…” Triệu Ngọc cũng nhìn chằm chằm vào cô gái bị đóng băng, buồn bã nói: “Dự cảm xấu lúc trước của tôi đều là sự thật!”
“Hả?” Thôi Lệ Châu vội hỏi: “Anh nói cái gì cơ? Ý của anh là anh đã sớm biết không chỉ có một thi thể thôi à?”
“Nếu…” Triệu Ngọc nói: “Chỉ là để vận chuyển một mình Tô Nhược Hoa thì… tại sao cứ phải bỏ tiền mua hẳn một chiếc xe mới chứ? Còn nữa, kho lạnh cũ của hắn ta rộng như vậy, trông khá trống rỗng, tôi…”
“Địch Tân đúng là ác ma mà!” Nhiễm Đào nắm tay rất chặt, lắc đầu nói: “Thế nhưng tại sao hắn ta lại muốn tự sát chứ? Hay… hay là… hắn ta chỉ là người gánh tội thay? Còn có đồng lõa nào khác nữa?”
“Đội trưởng Thi” Nghe thấy vậy, Triệu Ngọc nhanh chóng hỏi Thi Mẫn: “Địch Tân thế nào rồi? Tình hình của hắn ta bây giờ ra sao?”
“Vẫn… vẫn còn dấu hiệu của sự sống, nhưng mà khá mỏng manh…” Đội trưởng Thi khẩn trương nói: “Hắn ta đã được chở đến bệnh viện, giờ đang được cấp cứu, còn về chuyện có thể cứu được hay không thì khó nói lắm…”
“Phải cứu thành công mới được!” Thôi Lệ Châu lo lắng mà nói: “Chỉ có mình hắn ta biết chân tướng thôi!”
“Đội trưởng!” Lúc này, có cảnh sát báo cáo với Thi Mẫn: “Bọn em đã tìm thấy một lọ thuốc ngủ trong phòng ngủ phía trên, còn có cả một cốc nước uống gần hết, hẳn là Địch Tân muốn tự sát…”
“À…” Thi Mẫn gật đầu.
“Vừa rồi tôi nhìn thấy” Triệu Ngọc vội vàng nhắc nhở: “Địch Tân có lắp thiết bị camera cho nơi này, các anh đã kiểm tra chưa?”
“Báo cáo, bọn em có phát hiện ra” Cảnh sát trả lời: “Anh yên tâm, đội kỹ thuật đang trích xuất đoạn video ra rồi…”
“Tốt lắm!” Triệu Ngọc bình tĩnh lại, ra lệnh cho đội trưởng Thi: “Đội trưởng Thi, Địch Tân không sang vùng khác bao giờ, ba cô gái này hẳn đều là công dân mất tích ở tỉnh Nam Vân, anh mau đi thăm dò lai lịch của bọn họ đi!”
“Ừm!” Đội trưởng Thi gật đầu, lại nhìn về phía khối băng một lần nữa.
Ba cô gái bị đóng băng mặc trang phục khá diễm lệ, từ kiểu dáng của trang phục, có thể thấy ba người họ có khả năng đã bị đóng băng vào các thời đại khác nhau…
Triệu Ngọc cũng nhìn chằm chằm vào cô gái trong khối băng, sau khi quan sát thật lâu, hắn đột nhiên phát hiện ra một điểm kinh dị hơn.
Tại sao tướng mạo của cả ba cô gái này đều cực kỳ giống Tô Nhược Hoa thế?
Chẳng lẽ…
Đậu xanh rau má của tôi ơi!
Trong phút chốc, đủ loại manh mối lúc trước như đèn kéo quân mà hiện lên trong đầu, khiến hắn dần dần xâu chuỗi ra một bản đồ tư duy chưa hoàn chỉnh!
Ba cô gái rất giống Tô Nhược Hoa…
Không có dấu vết giãy giụa…
Bên ngoài có camera…
Hắn ta còn uống thuốc ngủ…
Chẳng lẽ Địch Tân thật sự muốn tự sát sao?
Tô Nhược Hoa hẳn là người phụ nữ thứ nhất bị Địch Tân đóng băng, có lẽ Tô Nhược Hoa chỉ là một tình huống ngoài ý muốn, vốn không phải là ý định ban đầu của Địch Tân.
Nhưng mà ba cô gái kia thì có lẽ không giống thế!
Địch Tân đặt sô pha ở trong kho lạnh, Triệu Ngọc thậm chí có thể tưởng tượng ra cảnh Địch Tân thường xuyên ngồi trên sô pha, chiêm ngưỡng những người phụ nữ bị đóng băng…
Người này… tâm lý đã hoàn toàn dị dạng rồi!
Hắn ta… tại sao lại muốn tự sát, bởi vì… bởi vì hắn ta đã đánh mất Tô Nhược Hoa, đúng không?
Vào đêm xảy ra tai nạn xe cộ trên đường Lâm Giang, hắn ta đã bất ngờ đánh mất Tô Nhược Hoa, cho nên nản lòng thoái chí, mất đi động lực sống, cho nên… mới lựa chọn tự sát?
Hay là…
Giống như suy đoán của Nhiễm Đào, Địch Tân còn có đồng lõa, hoặc là hắn ta chỉ là một người chịu tội thay?
“Ba cô gái kia…” Lúc này, Thôi Lệ Châu cũng nhìn ra vấn đề, kéo cánh tay của Triệu Ngọc mà nói: “Sếp à, sao ba cô gái kia đều trông giống Tô Nhược Hoa thế? Chuyện này… quá tà ác nhỉ?”
⚝ ✽ ⚝
Hơn mười phút sau, Triệu Ngọc trở lại khoảnh sân rộng rãi, nhiệt độ không khí tăng trở lại, khiến hắn cảm thấy thư thái hơn.
Giờ khắc này, trong sân đầy bóng dáng của cảnh sát, đội kỹ thuật thu thập chứng cứ, pháp y, tất cả mọi người đều đang bận rộn làm việc.
Thời tiết sáng sủa, mặt trời treo cao, trong không khí không có một ngọn gió nào.
Không biết là do vừa rồi ở trong kho lạnh, hay là bởi vì tâm tình quá khẩn trương mà đội trưởng Thi tránh ở chuồng bò bên cạnh hút điếu thuốc, nhưng tay vẫn còn run rẩy.
Phù… phù…
Triệu Ngọc cố gắng điều chỉnh hô hấp, nhớ lại từ đầu tới đuôi vụ án này một lượt, đầu óc cũng càng ngày càng rõ ràng.
Lúc này, hắn nhìn thấy nhân viên thu thập chứng cứ đang chụp lại chiếc ô tô kia, hắn lập tức bước đến gần, ở bên cạnh quan sát.
Đuôi xe đúng là có dấu hiệu bị va chạm, cửa xe sau gần như bị bung ra, còn có một cái đèn sau bị vỡ…
Xem ra, nhiều suy đoán trước đây của họ đều đúng, thi thể bị đóng băng không phải vô duyên vô cớ bị trôi trong sông mà là gặp tai nạn ngoài ý muốn!
Chính tai nạn ngoài ý muốn này đã khiến Địch Tân mất đi ý nghĩa để sống…
34 năm…
66 tuổi…
Phù…
Triệu Ngọc nhắm mắt lại cảm nhận một chút, tên Địch Tân này đã mang tâm tình bệnh hoạn như thế nào?
“Tổ… tổ trưởng Triệu…” Lúc này, một cảnh sát thuộc đội kỹ thuật bước đến gần Triệu Ngọc, đưa một chiếc điện thoại di động màu đen cho Triệu Ngọc và nói: “Anh xem này…”
Triệu Ngọc vừa định cầm lấy thì kỹ thuật viên lại nhanh chóng đưa cho Triệu Ngọc một đôi găng tay.
Điện thoại di động là vật chứng, tất nhiên phải đối xử cẩn thận.
Triệu Ngọc đeo găng tay rồi mới lấy điện thoại di động và nhìn vào màn hình.
Đây là bức ảnh chụp một cô gái mặc đồng phục trường học, hẳn là học sinh trung học.
Cô gái này có dáng vẻ thanh thuần xinh đẹp, ánh mắt lại cực kỳ giống Tô Nhược Hoa!
“Cái này…” Khi Triệu Ngọc lật thêm vài hình ảnh, nhìn thấy phần sau còn có thông tin chi tiết về cô gái này thì cuối cùng hắn cũng hiểu ra, nói: “Cô gái này…”
“Phần sau còn có tuyến đường đi học cùng với địa chỉ gia đình vv… của cô gái này nữa” kỹ thuật viên nói: “Chúng tôi hoài nghi cô gái này rất có thể chính là mục tiêu kế tiếp của hung thủ!”
“Hả!?” Nghe được lời ấy, đội trưởng Thi nhanh chóng chạy đến nói: “Vậy thì đừng chần chừ nữa, mau đi xác nhận xem cô gái này có an toàn hay không!!?”