← Quay lại trang sách

Chương 2556 Mối quan hệ giữa vu thuật và nạn nhân

ĐĐêm khuya, tại Cục Cảnh sát Vân Châu, trong phòng làm việc tạm thời của tổ điều tra đặc biệtĐêm nay nhất định là không thể ngủ được, mỗi một viên cảnh sát điều tra đặc biệt đều đang bận rộn làm việc.

Có lẽ đã tạo thành thói quen nên lúc này tuy rằng không có Triệu Ngọc, nhưng Miêu Anh vẫn dựng hai tấm bảng trắng và viết đầy tư liệu về vụ án lên.

Một tấm bảng ghi vụ án bồn tắm đỏ 40 năm trước.

Một tấm bảng thì ghi vụ án mới xảy ra gần đây.

Chậc chậc…

Miêu Anh đứng thẳng trước hai tấm bảng trắng, tay cầm một tách cà phê đã không còn độ ấm.

Hai mắt như điện, cô nhìn chằm chằm vào các tư liệu của vụ án, trong đầu đang nghiêm túc phân tích cái gì đó…

Lúc này, Miêu Anh cảm thấy chỉ có hai chữ có thể hình dung, đó là “kỳ lạ”!

Thông qua so sánh vụ án mới và cũ, cô càng ngày càng cảm thấy hai vụ án thật sự rất giống nhau!

Trước mắt, ngoại trừ lai lịch của nạn nhân khác nhau ra, dường như cô không thể tìm ra điểm nào khác biệt cả…

Hai vụ án, thủ pháp gây án, địa điểm gây án, phương thức gây án, gần như không hề sai biệt, ngay cả tướng mạo của hai nạn nhân cũng cực kỳ tương tự!

Chậc chậc…

Miêu Anh lại chậc lưỡi cảm thán, cô mơ hồ cảm thấy vụ án này dường như không chỉ đơn thuần là bắt chước, nếu không phải hung thủ năm xưa, vậy thì hắn nhất định cực kỳ hiểu biết vụ án bồn tắm đỏ năm đó!

Đương nhiên, hung thủ năm xưa gây án là chuyện không thể, năm đó cảnh sát đã bắt được hung thủ Peter, hơn nữa Peter đã bởi vì đột phát tật bệnh qua đời!

Cho nên…

Nghĩ đến đây, một ý nghĩ thoáng có chút hoang đường hiện lên trong đầu Miêu Anh:

Chẳng lẽ… Peter còn có học trò à!!?

Không phải chứ?

Cô nhìn về phía tư liệu của Peter, căn cứ tư liệu ghi lại, cảnh sát đã tìm thấy những vật dụng vu thuật kỳ lạ trong nhà của Peter, căn cứ theo điều tra thì những đồ vu thuật ấy hẳn là đến từ châu Phi.

Trong đó có xương người, xương động vật, than đen và nến trắng linh tinh, ngoài ra người ta còn tìm thấy một số tác phẩm nghệ thuật rất đặc biệt tại nhà của hắn ta, chúng cũng đến từ châu Phi!

Thế nhưng sau này phía nước Anh đã chứng thực rằng Peter chưa từng đến châu Phi bao giờ, những đồ vu thuật và tác phẩm nghệ thuật này rất có có thể là bạn bè đã tặng hắn ta, hoặc là hắn ta đã mua từ nơi nào đó…

Bởi vì lúc ấy Peter chết cực kỳ đột ngột nên không có cách nào xác minh những đồ vu thuật này được sử dụng để làm gì.

Lúc trước Miêu Anh đã lên mạng tra xét, có vẻ như có người đã từng thử điều tra mục đích Peter giết người, nhưng cuối cùng đều không có kết quả gì.

Hơn nữa, trên mạng có đủ loại bình luận, độ tin cậy cực kỳ thấp.

Bởi vì từng vào quân đội, từng lên chiến trường, nên có người nói Peter bị chứng chấn thương tâm lý sau chiến tranh;

Còn có người nói hắn ta là dị giáo đồ, muốn dùng các cô gái này để hiến tế;

Cũng có người nói hắn ta trúng vu thuật của người châu Phi, nên hắn ta không hề có ý định giết người;

Mà kỳ quái nhất là có người nói Peter chính là con cháu của Jack mổ bụng…

“Chị Miêu” Lúc này, Thôi Lệ Châu cầm một bản tư liệu, đi tới trước mặt Miêu Anh, hỏi: “Sao em lại cảm thấy chị còn quan tâm vụ án cũ 40 năm trước hơn cả vụ án bây giờ thế? Chẳng lẽ chị kế thừa truyền thống tốt đẹp của sếp, nghi ngờ chân tướng thực sự của vụ án năm đó?”

“À…” Miêu Anh tao nhã cười, gật đầu thừa nhận, nói: “Đúng thế, chị cho rằng hung thủ năm đó không phải Peter, hung thủ thực sự là kẻ khác!”

“Hả?” Thôi Lệ Châu trừng to mắt, vừa định cảm khái nhưng nhìn thấy Miêu Anh lại cười với vẻ nghiền ngẫm thì mới hiểu được tổ phó Miêu đang đùa mình!

“Đúng, chị hoài nghi đúng lắm, em cũng cảm thấy có thể Peter có đồng lõa đấy! Một người Anh như hắn ta sao có thể biết sử dụng vu thuật của châu Phi được?” Thôi Lệ Châu thuận thế nói lung tung, sau đó đưa tư liệu trong tay cho Miêu Anh: “Đây là tư liệu chi tiết mà em vừa mới sắp xếp lại, chị xem thế nào…”

“À…” Miêu Anh nhận lấy tư liệu, vừa mở ra xem xét vừa hỏi: “Thế nào, bọn em có phát hiện ra manh mối gì dị thường không?”

“Có” Thôi Lệ Châu thản nhiên nói: “Nạn nhân Trương Khải Nhạc có một đặc điểm rất rõ ràng, cô ta là một cô nàng hám của thường xuyên có thể nhìn thấy trong các đoạn video ngắn!”

“Cô nàng hám của?” Miêu Anh mở to hai mắt, cảm thấy hơi bất ngờ.

“Đúng, tất cả mọi thứ đều lấy tiền làm tiêu chuẩn, vì tiền có thể hạ thấp giới hạn mấu chốt, thậm chí bất chấp mọi thứ…” Thôi Lệ Châu không chút khách sáo nói: “Danh tiếng của cô ta được tạo ra từ tiền bạc, nhưng lại không phải là tiền của chính cô ta, cũng không phải vay mượn ngân hàng, mà đều được những người bạn nam của cô ta giúp đỡ! Hành lang triển lãm tranh của cô ta cũng thế, bản thân cô ta không phải tiêu một đồng nào cả!”

“Điều đáng nói chính là cô ta lại không giống với các gái ngành giá rẻ, cô ta là nghệ thuật gia, dùng linh hồn và khí chất để đối phó với những người bạn nam có tiền có thế đó, chơi kiểu đầy thanh lịch và tao nhã!”

“À…” Miêu Anh nhìn lướt qua tư liệu: “Nếu đúng là như vậy thì có nghĩa là vụ án này… gần như đang tái hiện lại vụ án bồn tắm đỏ 40 năm trước!”

“Rất có thể lắm, em cũng nghĩ vậy, tuy rằng xuôi tai nhưng lại không khác nhau nhiều” Thôi Lệ Châu nói: “Nếu thật sự là vậy thì chúng ta không thể không tính đến khả năng hung thủ không có quan hệ gì với nạn nhân! Không có mối quan hệ cá nhân thì không dễ tra vụ án này rồi!”

⚝ ✽ ⚝

Miêu Anh trầm tư một lát, cảm thấy Thôi Lệ Châu nói không sai, bởi vì những người mà Peter giết chết năm đó đều là các cô gái làng chơi bèo nước gặp nhau, vốn không có quan hệ gì, không tồn tại khả năng giết vì tình hoặc là báo thù.

Nếu bây giờ hung thủ cũng đang bắt chước Peter, tìm kiếm mục tiêu bất kỳ thì độ khó của cuộc điều tra vụ án này sẽ gia tăng rất cao!

“Cô ta chỉ là học trò trên danh nghĩa của đại sư Trần Tĩnh Hoa thôi, em đoán chắc cũng là bỏ tiền ra mua” Thôi Lệ Châu tiếp tục kể: “Về chuyện này thì em tính ngày mai sẽ cử người xác minh với đại sư… Còn nữa” Thôi Lệ Châu lại nói: “Số tiền gửi ngân hàng của cô ta đã lên đến 7 con số, nhưng cô ta lại rất keo kiệt với gia đình và họ hàng, mẹ mình phải mổ mà cô ta không bỏ ra một xu nào, cho nên mối quan hệ với người nhà rất căng thẳng!”

“Mặt khác, mối quan hệ xã giao của cô ta chắc chắn là phức tạp hơn người bình thường” Thôi Lệ Châu lại nói: “Hơn nữa, cô gái này chủ yếu chơi trò mập mờ, một người bạn trai, chồng chưa cưới hay chồng cũng không có, nhưng mà bạn bè nam lại nhiều đến mức không thể đếm nổi… Danh sách bạn bè phải nói là hoa cả mắt!”

“Cho nên nếu muốn tìm ra người khả nghi từ trong số họ thì chúng ta vẫn phải từ từ điều tra mới được…”

“Được!” Miêu Anh nói: “Em hãy sắp xếp công việc sao cho thật hợp lý, giờ muộn rồi, em đi nghỉ ngơi đi! Ngày mai sẽ còn bận bịu hơn nữa đấy…”

“Em biết” Thôi Lệ Châu mỉm cười: “Chị cũng thế, em và anh Đào đều cảm thấy vụ án này trông thì rất tà dị, nhưng hẳn là không khó phá đâu, đừng nên làm mình mệt chết…”

Nói xong, Thôi Lệ Châu lại chào ngủ ngon với đám Tăng Khả rồi xoay người rời khỏi văn phòng.

Thôi Lệ Châu đi rồi, Miêu Anh thì mở tư liệu của nạn nhân ra, bắt đầu cẩn thận xem xét, đồng thời còn không quên viết thêm tin tức quan trọng lên bảng trắng.

Phù…

Lúc viết thêm tư liệu, cô lại cẩn thận nhìn bức ảnh của nạn nhân Trương Khải Nhạc.

Sau đó, cô cầm bức ảnh đi tới bảng trắng khác, đầu tiên là tiến hành so sánh với nạn nhân 40 năm trước.

Thật sự là… quá giống!!!

Cô cẩn thận so sánh hai bức ảnh, tuy rằng bức ảnh 40 năm trước chỉ hai màu đen trắng, thế nhưng hình thể và bề ngoài hầu như không hề có gì khác Trương Khải Nhạc.

Không phải chứ?

Chẳng lẽ…

Miêu Anh không nhịn được lại nghĩ tới một khả năng, đừng nói là hai nạn nhân này có mối quan hệ gì đấy nhé?