← Quay lại trang sách

Chương 2567 Anh tự cưa máy đi!

Trong ngục giam bí mật, khi ngọn đèn được bật lại, một cảnh tượng long trời lở đất xuất hiệnNăm đặc công ban nãy vốn đang bị nhốt, chỉ đợi làm thịt, hiện giờ đã thoải mái giãy khỏi dây thừng!

Chính xác mà nói, không phải bọn họ tự thoát được mà là có người giúp bọn họ cởi dây.

Lợi hại hơn chính là bọn địch với tên mặc áo sơ mi trắng cầm đầu đã té xỉu hết dưới mặt đất, bất tỉnh nhân sự.

“Chuyện này…”

Viên đặc công ban nãy bị địch đè xuống bàn làm việc ngơ ngẩn, anh ta cứ tưởng rằng một chân của mình không thể giữ được, lại không thể nào ngờ tình hình lại hoàn toàn đảo ngược như thế.

“Tiếp theo…”

Anh ta đang ngẩn ngơ thì một người đàn ông mặc đồ đen ở cửa tung thứ gì đó cho anh ta!

Đặc công xuất phát từ bản năng đỡ lấy thứ đó, tập trung nhìn thì không ngờ lại là một khẩu súng lục!

“Cái này…”

Anh ta nhanh chóng nhìn về phía người đàn ông mặc đồ đen, nhưng lại thấy người này không biết từ lúc nào đã gỡ mặt nạ Batman trên mặt Walker xuống, rồi đeo lên mặt mình.

“Anh là…” Các đặc công đứng lên hỏi.

Bởi vì nơi này là Hawaii nên đương nhiên bọn họ sử dụng tiếng Anh.

Nhưng người đàn ông mặc đồ đen lại trả lời bằng một câu tiếng Trung: “Anh không cần biết tôi là ai, tự lo cho chính các anh là được!”

Nói xong, hắn lục soát được một khẩu súng lục trên người Walker rồi tung cho một đặc công khác.

“Anh… là người Trung Quốc à?” Hai mắt các đặc công sáng lên, ý thức được người đàn ông mặc đồ đen này rất có thể là người một nhà.

“Được rồi, đừng chần chừ nữa!” Triệu Ngọc nói: “Bên ngoài còn có không ít kẻ địch đấy! Để xem bản lĩnh của chính các anh thế nào!”

Nói xong, hắn túm áo Walker lên, kéo Walker ra ngoài.

Các đặc công liếc nhau, tức khắc ngầm hiểu, nhanh chóng cầm vũ khí cùng người đàn ông mặc đồ đen xông ra ngoài, mấy người không có súng lục lập tức chọn đại rìu và dao trên giá…

Nhưng tình hình dường như cũng không nghiêm trọng như người đàn ông mặc đồ đen đã nói, sau khi mọi người vọt ra bên ngoài nhà giam thì phát hiện có vài tên áo đen đã ngã dưới mặt đất, cũng bất tỉnh nhân sự.

Những người áo đen đó đều có súng, các đặc công phản ứng nhanh nhẹn, nhanh chóng nhặt súng của bọn chúng để sử dụng.

“Người anh em à, chẳng cần biết anh là ai!” Một đặc vụ gầy gò nói với người đàn ông áo đen bằng tiếng Trung: “Cám ơn anh! Nào, tôi với anh cùng nâng hắn!”

Nói xong, anh ta bước lên trợ giúp Triệu Ngọc, cùng nhau kéo Walker nặng trịch…

Rất nhanh sau đó, đoàn người chạy tới gần thang máy, các đặc công ngửi thấy mùi hăng hắc ở đây, hình như lúc trước có người từng thả lựu đạn khói trong này, bọn họ nhanh chóng bịt miệng mũi lại.

Bọn họ đi thang máy cực kỳ thuận lợi, sau khi người đàn ông kia thao tác một lúc, cuối cùng thuận lợi đưa năm người lên mặt đất.

“Nơi đây…” Lúc này, một đặc công hỏi người đàn ông mặc đồ đen: “Đây là nơi nào? Anh có thể nói cho chúng tôi biết kẻ bắt chúng tôi là phe nào không?”

“Công ty VastSea ở Kahului!” Người đàn ông mặc đồ đen nói: “Nào, hãy đi ra ngoài trước rồi nói sau!”

Nói xong, hắn vươn tay bấm điều khiển từ xa trong tay một cái, một chiếc xe con hãng Cadillac màu đen phía đối diện lập tức lóe đèn vài cái.

Các đặc công hiểu ngay, nhanh chóng chạy về phía xe con.

Kết quả, ngay tại lúc này, viên đặc công gầy teo lại đột nhiên giơ tay lên, nói với mọi người: “Có người tới, chú ý ẩn náu!”

Nghe thấy lời nhắc nhở, các đặc công đều nhịp, lập tức trốn phía sau mấy chiếc ô tô trên bãi đỗ.

“Mau!” Viên đặc công ngoắc tay về phía người đàn ông mặc đồ đen: “Mau trốn đi!”

Quả nhiên, người này vừa dứt lời thì một chiếc xe việt dã hãng Ford màu đen đột nhiên xuất hiện ở đằng xa!

Người đàn ông mặc đồ đen vốn có thể tránh né, thế nhưng hắn nhìn thấy các đặc công đã trốn xong thì đầu óc thoáng suy nghĩ một cái, cuối cùng hắn dứt khoát kéo Walker đứng giữa đường.

Xe việt dã chỉ trong nháy mắt đã chạy đến gần, ô tô két một tiếng dừng lại, bốn gã đàn ông được trang bị vũ khí hạng nặng nhảy từ trên xe xuống.

“Không được nhúc nhích! Không được nhúc nhích!” Sau khi nhìn thấy người đàn ông mặc đồ đen, những người này lập tức đổ dồn sự chú ý về phía hắn, cả đội nhanh chóng dùng súng chĩa ngay vào hắn.

Nhưng mà các đặc công đã sớm chuẩn bị, lập tức lao từ trong các góc ra và bắn súng đoàng đoàng, cuối cùng thoải mái bắn hạ đội ngũ vũ trang đó.

Các đặc công đều là chuyên gia thân kinh bách chiến, tính cả tài xế thì có tổng cộng năm kẻ có vũ khí, các đặc công chỉ dùng năm phát đã lập tức đánh gục một cách chuẩn xác, không hề bắn một viên đạn dư thừa nào!

Rất nhanh sau đó, các đặc công đoạt lấy vũ khí tốt hơn trong tay bọn địch, chuẩn bị chia làm hai đường để rút lui khỏi đây.

Nhưng khi bọn họ vừa nhấc đầu lên thì lại phát hiện người đàn ông mặc đồ đen đã nhét Walker vào xe con hãng Cadillac, sau đó khởi động ô tô, không chút do dự lái đi…

“Này! Này!” Viên đặc công gầy teo kia khẩn trương, vội vàng nói với người đàn ông mặc đồ đen: “Người anh em chờ một chút, chúng tôi có thể dẫn anh đến nơi an toàn… Này!”

Nhưng người đàn ông mặc đồ đen không hề có vẻ muốn dừng lại, giẫm chân ga một cái, lập tức vọt về phía lối ra bãi đỗ xe.

“Được rồi! Lên xe!”

Viên đặc công nhanh chóng ra hiệu cho mọi người cùng vào chiếc xe Ford việt dã khí phách kia, sau đó lái nhanh về phía người đàn ông mặc đồ đen vừa đi!

Nhưng khi bọn họ vừa lái ra khỏi tòa nhà công ty và đến khu vực an toàn thì lại phát hiện bóng dáng của chiếc xe con hãng Cadillac kia đã biến mất từ lâu…

Phù…

Trên một con đường quốc lộ của Kahului, người đàn ông mặc đồ đen tháo mặt nạ Batman nặng nề ra, thở một cách nặng nhọc.

Khi ánh sáng đèn đường quét qua, một khuôn mặt tuấn tú và ngạo kiều lộ ra, đúng là cuồng thám Triệu Ngọc!

Lúc này, Triệu Ngọc cuối cùng cũng yên tâm, năm đặc công đã thoát hiểm, kẻ địch không thể lấy họ uy hiếp phòng Đặc Cần giao Tịch Mộng Na ra nữa.

Lúc trước, khi Triệu Ngọc nghe thấy cuộc điện thoại của Walker, hắn lập tức ý thức được năm đặc công chắc đã bị gã nhốt ở nơi khác.

Chỉ cần bám theo Walker là có thể tìm được họ.

Vì thế, Triệu Ngọc lại sử dụng thiết bị cải trang tàng hình, hóa trang thành đàn em của Walker, theo gã trà trộn vào tòa nhà.

Không ngờ hắn lại thuận lợi tìm được phòng giam của các đặc công như thế.

Mà chuyện kế tiếp thì càng thêm đơn giản, đạn hôi + máy cúp điện + kính nhìn xuyên đêm, hơn nữa còn có cả súng bắn điện mà hắn đã chuẩn bị trước đó, thế mới thuận lợi cứu được năm đặc công ra.

Nhưng Triệu Ngọc còn rất nhiều chuyện phải làm, hiện tại hắn vẫn chưa tiện để lộ thân phận.

Hơn nữa, có rất nhiều chuyện hắn cũng không biết giải thích như thế nào.

Vì thế, hắn chỉ có thể nhân cơ hội bỏ qua các đặc công, một mình kéo Walker rời khỏi đó.

Đương nhiên, hắn biết các đặc công không muốn bị vứt đằng sau, tất nhiên sẽ đuổi theo hắn, cho nên hắn dứt khoát sử dụng một chiếc máy tăng tốc tàng hình, chỉ trong nháy mắt đã chạy rất xa, cắt đuôi được bọn họ.

“Ưm… Ưm…”

Đúng lúc này, Triệu Ngọc nghe được tiếng rên rỉ từ ghế sau, hiển nhiên, Walker trúng đạn điện đã bắt đầu tỉnh lại.

Triệu Ngọc quan sát tình hình một lượt, bẻ lái một cái, lập tức chạy vào một khu rừng khuất.

Sau đó, hắn dừng xe lại, đeo mặt nạ Batman kia lên, sau đó mới xách Walker ra khỏi xe.

Bởi vì không có thuốc bổ sung năng lượng nên hắn cảm thấy Walker khá nặng, chỉ xách được vài bước thì lập tức đá gã ngã xuống đất.

Cú đá này lập tức khiến Walker tỉnh táo lại, gã nhìn thấy Triệu Ngọc đeo mặt nạ, nhất thời ý thức được tình hình không ổn.

Gã xoay người muốn chạy, nhưng lại thấy được khẩu súng lục của Triệu Ngọc!

Nhưng Triệu Ngọc không sốt ruột tiến hành thẩm vấn gã mà cúi người rút một chiếc cưa sắt ở ghế lái phụ.

Cái cưa sắt này đúng là thứ mà hắn đã tiện tay lấy từ phòng giam ra, bởi vì hắn đã sớm nghĩ tới khâu này từ lâu rồi.

“Nào!” Triệu Ngọc giơ cưa sắt ra trước mặt Walker, cười ha ha nói: “Nếu anh tự cưa thì tôi sẽ không ra tay đâu!”