← Quay lại trang sách

Chương 2582 Biến mất một ngày

Bốn ngày sau, tại Cục Cảnh sát Vân Châu, trong văn phòng tổ điều tra đặc biệtMiêu Anh kéo dài thói quen của Triệu Ngọc, dựng lên hai tấm bảng trắng trong văn phòng, một tấm viết vụ án bồn tắm đỏ mới xảy ra, một tấm viết vụ án bồn tắm đỏ 40 năm trước.

Nhưng mà lúc này, Miêu Anh tập trung vào vụ án xảy ra mới nhất, đặt bảng trắng của vụ án 40 năm trước sang một bên.

Theo Miêu Anh, sở dĩ lúc trước cô tra án cực kỳ vất vả chính là vì quá chú ý vụ án 40 năm trước.

Bây giờ cô đang thử nếu dứt bỏ vụ án cũ, chỉ nhìn một cách đơn thuần vào vụ án mới thì liệu có thể tập trung sức lực tìm được manh mối gì mà lúc trước đã bị xem nhẹ hay không?

Nhưng bốn ngày trôi qua rồi mà bọn họ vẫn không thu hoạch được gì.

Ngô Tú Mẫn điều tra thầy giáo Trương Xuân Vọng của Học viện Mỹ thuật, lại phát hiện thầy Trương bởi vì bị nghẽn mạch máu não nên luôn nằm viện.

Cô lại điều tra các mối quan hệ cá nhân của Trương Xuân Vọng, cũng không phát hiện ra bất cứ điểm khả nghi nào.

Hai anh em Bao Nhất Thành và Bao Ngọc Thành đã được loại trừ hiềm nghi, về hiện trường Trương Khải Nhạc bị bắt cóc và cả hiện trường tử vong cũng không có tiến triển gì.

Bây giờ, Miêu Anh chỉ có thể chọn dùng biện pháp khá nguyên thủy, bắt đầu điều tra từng người đã qua lại với Trương Khải Nhạc.

Thế nhưng sau cuộc điều tra suốt bốn ngày, người thì không có động cơ gây án, người thì có bằng chứng vắng mặt tại hiện trường, đều bị lần lượt loại trừ, cho đến hôm nay vẫn không tra ra được manh mối.

Miêu Anh thậm chí bắt đầu lo lắng liệu cái chết của Trương Khải Nhạc không phải vì tình cảm gút mắc không?

Có khi nào Trương Khải Nhạc chỉ là bị hung thủ chọn lựa ngẫu nhiên hay không?

Nhưng bởi vì bức tranh của Trương Khải Nhạc nên suy luận này vẫn không thể thành lập.

Tạm không nói đến vụ án 40 năm trước, chỉ dựa vào chuyện Trương Khải Nhạc bị hung thủ giết chết giống như bức tranh cô ta đã vẽ là đủ để chứng minh hung thủ có tính mục đích rất mạnh!

Sở dĩ hắn ta muốn dùng phương thức này giết chết Trương Khải Nhạc, có thể bởi vì bức tranh của Trương Khải Nhạc cất giấu bí mật rất lớn, nên hung thủ muốn giết người diệt khẩu!

Hoặc là vì có tình cảm gút mắc nào đó, hoặc là ân oán cá nhân…

“Tôi thật sự đã dồn hết toàn lực rồi…” Nhiễm Đào nói: “Chìa khóa Thần Dương Cư này, tất cả camera theo dõi trong khu vực xảy ra vụ án này, cả camera hành trình của mọi chiếc xe nữa, thậm chí mỗi một chiếc ô tô, xe ba bánh loại nhỏ nữa, tất cả các phương tiện giao thông có thể giấu người là chúng ta đều đã tra rồi, nhưng cuối cùng vẫn không tìm được gì cả! Hung thủ quả thực cứ như xuất quỷ nhập thần…”

“Đúng đấy!” Thôi Lệ Châu nhíu chặt mày: “Đừng quên hung thủ không chỉ có một mình mà hắn còn mang theo một người sống sờ sờ nữa chứ!

“Anh Đào” Cô ta nói với Nhiễm Đào: “Có khi nào là do “dưới chân đèn thì tối” hay không? Ví dụ như… tên bảo vệ kia của Thần Dương Cư ấy? Có khi nào ông ta vừa ăn cướp vừa la làng hay không?”

“Đừng đùa, tôi đâu phải kẻ giá áo túi cơm*” Nhiễm Đào nói: “Ngay cả tám đời tổ tông của ông ta mà tôi cũng đã tra từ lâu rồi, người này vốn bị bệnh bại liệt nhẹ, tay phải của ông ta lấy đồ gì đó cũng phải vất vả lắm đấy!”

* Cái giá để mắc áo, cái túi để đựng cơm, ý nói người vô dụng hèn kém.

“Hoặc là…” Thôi Lệ Châu lại nói: “Mọi người có còn nhớ rõ vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp không? Hung thủ sống ngay gần Thần Dương Cư, hoặc là thuê phòng ở đó?”

“Nhiễm Đào tôi là ai hả?” Nhiễm Đào kích động vỗ ngực nói: “Tôi đã tra từng nhà từ lâu rồi, nhưng mà… thật sự là không dễ tra ra đâu! Nhìn từ bên ngoài thì trước mắt không phát hiện ra bất cứ một người nào có liên quan đến vụ án bồn tắm đỏ 40 năm trước và Trương Khải Nhạc… Cơ cấu hộ dân của Thần Dương Cư cũng khá phức tạp, các cô không thể tưởng tượng nổi đâu, một tòa nhà nhỏ hai tầng rộng 140m2 vậy mà có tận năm hộ dân sinh sống đấy!”

“Chậc chậc…” Thôi Lệ Châu chậc lưỡi: “Khó khăn thì đúng là khó khăn một chút, nhưng mà cũng phải tra chứ?”

“Chị Miêu” Lúc này, Tăng Khả chỉ vào bảng trắng, nói: “Trương Khải Nhạc đi ra từ nhà Bao Nhất Thành rồi mất tích, mãi cho đến khi xảy ra vụ án bồn tắm đỏ là suốt một ngày trôi qua! Cái ngày biến mất này có phải là điểm mấu chốt không? Tại sao hung thủ không lập tức thực hiện hành vi gây án ngay trong ngày vừa bắt cóc, tại sao lại phải chờ một ngày nữa? Trong ngày ấy, hắn ta đã làm gì Trương Khải Nhạc?”

“Đúng thế” Miêu Anh gật đầu nói: “Đây đúng là một điểm mâu thuẫn trong vụ án! Đủ loại dấu hiệu cho thấy hẳn là hung thủ đã tỉ mỉ bày ra vụ án mưu sát này! Nếu đã tỉ mỉ bày ra thì tại sao không ra tay ngay hôm bắt cóc được Trương Khải Nhạc chứ?”

“Ồ? Thật đúng là khó hiểu…” Thôi Lệ Châu hỏi Ngô Tú Mẫn: “Chị Ngô, chị viết sơ đồ tâm lý thế nào rồi?”

“Sơ đồ tâm lý cũng tràn ngập mâu thuẫn” Ngô Tú Mẫn nghiêm túc nói: “Đến nay mà chị vẫn không thể nghiền ngẫm ra đặc thù tâm lý của hung thủ, chị thậm chí còn không nhìn ra rốt cuộc hắn ta chỉ đơn thuần muốn bắt chước vụ án cũ hay là muốn biểu đạt ý nghĩ gì nữa…”

“Từ một phương diện mà nói thì dường như hung thủ cũng khá rối rắm, thái độ muốn giết chết Trương Khải Nhạc dường như cũng không phải cực kỳ kiên quyết, thế nhưng thủ pháp gây án lại rất thành thạo, thật sự rất khó giải thích…”

“Vậy… Hung thủ là kẻ biến thái à? Tinh thần chắc chắn không bình thường đâu nhỉ?” Thôi Lệ Châu hỏi: “Không phải là không có dấu vết xâm phạm à?”

“Điều này thì rất khó nói” Ngô Tú Mẫn nói: “Lỡ như hung thủ là nữ giới thì sao?”

“Không bị xâm phạm cũng có thể là do hắn ta đang bắt chước…” Miêu Anh nói: “Hắn ta đã từng đọc hồ sơ, hoặc là hiểu biết về vụ án cũ, hắn ta biết nạn nhân đều không bị Peter xâm phạm…”

“Sơ đồ tâm lý cũng không làm được…” Thôi Lệ Châu chậc lưỡi cảm thán: “Mọi người có biết bây giờ em muốn làm gì không? Em cực kỳ muốn gọi một cuộc điện thoại cho sếp để xin anh ấy chút kinh nghiệm, xem anh ấy gặp phải loại vụ án này thì sẽ giải quyết như thế nào?”

“Tôi cảm thấy…” Tăng Khả chỉ vào bản đồ, nói: “Chúng ta vẫn nên bắt tay điều tra từ nơi mà Trương Khải Nhạc mất tích, chúng ta phải tin tưởng khoa học, con người không có khả năng biến mất trong không khí được! Nếu nơi ấy dày đặc camera theo dõi thì tất nhiên là Trương Khải Nhạc đã bị cái gì đó chở đi…”

“Anh Đào, trước kia tôi vẫn luôn muốn nói câu này” Tăng Khả nói với Nhiễm Đào: “Anh xem này, Trương Khải Nhạc đi từ nhà Bao Nhất Thành ra, hẳn là vì tức giận mới ra, đúng không? Cô ta muốn Bao Nhất Thành giúp mình mời người nổi tiếng đến cổ vũ, nhưng bị Bao Nhất Thành cự tuyệt, cho nên cô ta không hề vui vẻ chút nào! Một người phụ nữ, nửa đêm ra khỏi nhà, đứng ở bên đường, giận dữ… Cô ta sẽ nghĩ như thế nào?”

“Wow…” Thôi Lệ Châu kinh dị: “Có bạn gái đúng là khác trước mà…”

Tăng Khả không để ý đến, tiếp tục nói: “Trương Khải Nhạc là người khá tùy tính, phụ nữ như vậy thường xuyên làm ra một vài chuyện không thể tưởng được, mọi người nói xem… Có khi nào… cô ta đứng ở bên đường, mãi không thấy xe taxi nào, sau đó lập tức giơ tay ngăn cản một chiếc xe riêng hay không? Xe riêng dừng lại, Trương Khải Nhạc lên xe, có phải xe sẽ không dừng lại quá lâu, cho nên mới không nhìn ra trên camera theo dõi hay không?”

“Chuyện này…” Thôi Lệ Châu cân nhắc: “Có vẻ khá có lý đấy! Trương Khải Nhạc chỉ cho rằng bất cứ một người đàn ông nhìn thấy người đẹp như cô ta đều sẽ chở cô ta ngay, lại không ngờ tài xế lại là một sát thủ?”

“Không! Không đúng!” Nhiễm Đào nói rất quyết đoán: “Vậy thì trùng hợp quá, bức tranh mà Trương Khải Nhạc từng vẽ thì nên giải thích như thế nào đây?”

“Có thể là…” Thôi Lệ Châu đoán: “Trương Khải Nhạc cho tài xế xem bức tranh của cô ta, thế là tài xế nổi sát ý… Ừm… À… Không đúng, trong thời gian ngắn như thế, sao hắn ta có thể lập một kế hoạch chu đáo chặt chẽ đến vậy được?”

“Tài xế không hẳn là hung thủ đâu!” Tăng Khả kiên trì lý luận của mình: “Hắn ta chở Trương Khải Nhạc một đoạn đường, khi đến điểm mù hoặc là tới nơi khác, Trương Khải Nhạc mới bị hung thủ bắt cóc…”

“Không có khả năng!” Nhiễm Đào trực tiếp phủ định: “Tôi đã hỏi tất cả tài xế rồi, nếu thực sự xảy ra khả năng ấy thì phải có người khai ra chứ?”

“Không! Anh Đào, anh vẫn không hiểu được ý của tôi” Hai mắt Tăng Khả tỏa sáng, cậu ta nói: “Theo tôi, chỉ có một tình huống có thể giải thích một cách hoàn mỹ chuyện Trương Khải Nhạc bỗng dưng mất tích thôi!”

“Ồ?” Thôi Lệ Châu thúc giục: “Vậy anh đừng chờ tôi mắng đậu xanh rau má nữa, mau nói đi chứ!”

“Trương Khải Nhạc và tài xế vừa mới quen biết… lên giường!!!” Lời nói của Tăng Khả gây chấn động, mọi người ai nấy cũng giật mình hoảng sợ, giương mắt cứng lưỡi.

“Ý anh là…” Thôi Lệ Châu nhăn mày: “Sao có thể thế được?”

“Tài xế có bề ngoài đẹp trai, hoặc là Trương Khải Nhạc chỉ thuần túy là muốn phát tiết” Tăng Khả nói: “Bọn họ tìm một nơi để chơi đùa một đêm, sau khi kết thúc thì Trương Khải Nhạc rời khỏi đó, rồi mới bị hung thủ bắt cóc. Thế là có thể giải thích tại sao cô ta lại đột ngột biến mất!”

“Tài xế có vợ, cho nên dù tới Cục Cảnh sát nhận thẩm vấn cũng không dám nói thật!” Tăng Khả nói: “Có lẽ phỏng đoán của chúng ta trước đó là đúng! Hung thủ vẫn luôn bày ra kế hoạch, lợi dụng thủ pháp của vụ án bồn tắm đỏ để giết chết Trương Khải Nhạc, đồng thời còn cài đặt định vị và máy nghe trộm cho Trương Khải Nhạc nữa. Nhưng mà hắn ta vẫn không tìm được cơ hội, hoặc là chưa hạ được quyết tâm!”

“Nhưng mà đêm ấy, tất cả đều thay đổi, khi hung thủ nghe thấy Trương Khải Nhạc vậy mà lại xảy ra quan hệ với một người đàn ông chỉ tình cờ quen biết trên đường phố, hắn ta càng giận dữ, mới lập tức hạ quyết tâm, hoặc là tìm được cơ hội!”

“Thế nào? Cách giải thích này nhìn như không hợp lý, nhưng trên thực tế lại là cách giải thích duy nhất” Tăng Khả nói: “Cách này cũng có thể chứng minh tại sao hung thủ lại có biểu hiện rối rắm đến vậy…”

“Chuyện này…”

Tăng Khả nói xong, mọi người đều im lặng, mỗi người đều dựa theo suy luận của Tăng Khả để suy nghĩ, không ai tìm ra được lý do phản bác.

“Chết tiệt!” Ngay sau đó, Nhiễm Đào vỗ tay ba cái liên tục, nói: “Nói như vậy tức là tôi còn phải tìm ra tất cả tài xế đến đây để tra lại một lượt rồi!!!”