Chương 2588 Nghi phạm (3)
“Tôi khổ quá đi!” Trong văn phòng tổ điều tra đặc biệt, Nhiễm Đào đột nhiên bụm mặt nói: “Tên Trương Thế Hùng này chắc chắn có vấn đề, thế nhưng ngay cả chứng cứ cơ bản nhất mà chúng ta tìm mãi cũng không thấy!”“Anh Đào, anh cứ nói từ từ đã” Thôi Lệ Châu nói: “Bệnh viện có camera theo dõi, rốt cuộc anh đã nhìn thấy những gì?”
“Trương Thế Hùng thật sự rất đáng nghi!” Nhiễm Đào chỉ vào màn hình lớn, nói: “Vào tối ngày Trương Khải Nhạc mất tích, Trương Thế Hùng lái xe cứu thương vào đoạn đường khả nghi. Lúc ấy, xe cứu thương là chiếc thứ hai tiến vào điểm mù từ khi Trương Khải Nhạc bước vào” Nhiễm Đào cân nhắc một chút rồi nói: “Tôi vẫn nên nói từ đầu đi! Bắt đầu từ chiếc thứ nhất trước… Sau khi Trương Khải Nhạc tiến vào điểm mù thì không đầy một phút sau, chiếc xe thứ nhất chạy vào! Người ngồi trên xe chính là gia đình ba người, bởi vì bọn họ lúc ấy vừa nói vừa cười cho nên không ai chú ý tới Trương Khải Nhạc ven đường…
“Bây giờ, chúng ta đã loại trừ hiềm nghi về chiếc xe này.
“Sau đó, ba mươi giây sau, Trương Thế Hùng lái xe cứu thương vào điểm mù…
“Mà chiếc ô tô thứ ba thì 5 phút sau mới chạy vào, bắt đầu từ chiếc ô tô này, dù là tài xế nào đi nữa, tất cả đều không ai nhìn thấy Trương Khải Nhạc cả!
“Cho nên… Xe cứu thương hiển nhiên có hiềm nghi lớn nhất!”
“Đúng rồi, chiếc ô tô thứ ba đến 5 phút sau, trong 5 phút này, chắc chắn Trương Khải Nhạc sẽ gọi taxi qua mạng hoặc là gọi điện thoại nhờ bạn bè giúp đỡ, nhưng cô ta không hề động tới điện thoại, vậy chứng tỏ cô ta đã được ai đó đón đi rồi!” Thôi Lệ Châu phụ họa.
“Chúng ta hãy tiếp tục nhìn hướng đi của Trương Thế Hùng” Nhiễm Đào cắt hình ảnh, nói: “Sau khi ra khỏi điểm mù, xe cứu thương một đường chạy về phía bệnh viện Xuân Giang! Chúng ta hãy tính toán nhé, dựa theo tốc độ của xe cứu thương trước đó thì từ điểm mù đến bệnh viện Xuân Giang ước chừng mất khoảng 17 phút đến 21 phút”
“Nhưng mà…” Nhiễm Đào nặng nề nói: “Ngày hôm đó, Trương Thế Hùng đã mất hẳn 35 phút mới tới được bệnh viện, trong thời gian này rõ ràng là có chuyện gì đó đã xảy ra!”
“Đích thật là rất đáng nghi, nhưng mà… hình như có một điểm không hợp lý mà?” Thôi Lệ Châu đưa ra nghi vấn: “Một chiếc xe cứu thương két một tiếng dừng ngay bên cạnh, chẳng lẽ Trương Khải Nhạc lại không chút do dự mà xin đi nhờ xe sao không? Trương Thế Hùng và Trương Khải Nhạc, rốt cuộc có quen biết nhau hay không?”
Nghe thấy vấn đề này, mọi người lập tức đồng loạt nhìn về phía Tăng Khả, nhưng mà Tăng Khả lại liên tục lắc đầu nói: “Trước mắt thì vẫn chưa phát hiện ra mối quan hệ nào rõ ràng cả, tôi vẫn đang điều tra!”
“Hai người bọn họ kém nhau hai tuổi, hẳn là không phải bạn cùng trường” Ngô Tú Mẫn phân tích: “Nhưng mà nghề nghiệp của họ có vẻ khá khác nhau…”
“Anh Đào” Miêu Anh nói: “Tiếp tục đi! Việc theo dõi tiếp theo thì sao?”
“Mấu chốt vấn đề là đây!” Nhiễm Đào nói: “Chúng tôi đã kiểm tra đoạn video của bệnh viện Xuân Giang rồi, chứng minh Trương Thế Hùng đã về tới bệnh viện Xuân Giang! Sau đó, chúng tôi tiếp tục kiểm tra camera theo dõi trong bệnh viện, phát hiện đêm đó, sau khi Trương Thế Hùng trả xe cứu thương cho bệnh viện thì lập tức lái xe riêng của mình rời khỏi bệnh viện và về nhà!”
“Chú ý nhé, anh ta không nói dối đâu, anh ta đã lái chiếc Ford Focus của mình về đường Thành Công, nhưng mà camera theo dõi trên đường Thành Công lại không bao quát được toàn bộ, sau khi anh ta lái vào thì chúng ta không thể nhìn thấy bóng dáng của anh ta đâu nữa…”
Nói đến đây, Nhiễm Đào chỉ vào bản đồ, tiếp tục nói: “Mọi người nhìn này, đây là số 151 đường Thành Công, cũng chính là nhà của Trương Thế Hùng! Nơi này… thì lại là cửa sau của Thần Dương Cư!”
“Trong toàn bộ khu vực này đều không có camera theo dõi! Nói cách khác” Nhiễm Đào nói: “Nếu Trương Thế Hùng lái xe tới cửa sau Thần Dương Cư thì sẽ không bị camera theo dõi quay được!”
“Wow… thế này thì hơi ung dung rồi đấy nhỉ?” Thôi Lệ Châu nói: “Chúng ta đặt giả thiết thế này, Trương Thế Hùng đang lái xe cứu thương thì trên đường thấy được Trương Khải Nhạc cô đơn lẻ loi, sau đó ác ý dâng lên trong lòng… Sau đó, anh ta đỗ xe cứu thương trước mặt Trương Khải Nhạc, mời cô ta lên xe, Trương Khải Nhạc lập tức lên!”
“Thế nhưng sau khi lên xe, Trương Thế Hùng lại không đưa cô ta về nhà mà là đến bệnh viện… Chậc chậc…” Thôi Lệ Châu nhíu mày: “Trương Khải Nhạc vốn một người sống sờ sờ! Liệu cô ta có ngoan ngoãn nghe lời không?”
“Anh Đào” Miêu Anh hỏi: “Khi Trương Thế Hùng lái xe riêng rời khỏi bệnh viện, trên xe có còn ai khác không?”
“Không có ai cả!” Anh Đào gật đầu: “Chuyện này rất chắc chắn, video theo dõi đã cực kỳ rõ ràng rồi, nếu thật sự chở theo ai thì chỉ có thể ở trong thùng xe phía sau thôi…”
“Trương Thế Hùng lái xe cứu thương, tất nhiên phải có tri thức về cấp cứu” Ngô Tú Mẫn nói: “Liệu trên xe có thuốc an thần linh tinh gì đó hay không? Chẳng phải Trương Thế Hùng đã tới trễ 10 phút so với bình thường à?
“Có khi nào anh ta đã lợi dụng thiết bị hay thuốc gì đó trên xe cứu thương khiến Trương Khải Nhạc hôn mê hay không?”
“Nhưng mà…” Thôi Lệ Châu nhắc nhở nói: “Từ lúc nạn nhân bị bắt cóc đến khi bị giết là hẳn một ngày, nếu Trương Thế Hùng thật sự bắt cóc Trương Khải Nhạc thì có khi nào anh ta đã nhốt Trương Khải Nhạc ở trong nhà anh ta hay không?”
“Chị Miêu” Ngô Tú Mẫn gật đầu nói: “Chúng ta nên xin lệnh khám xét xe cứu thương, xe riêng của Trương Thế Hùng và cả nhà của anh ta nữa, nên lục soát hết một lượt mới được!”
“Em hiểu, nhưng mà…” Miêu Anh liếc nhìn Tăng Khả xa xa một cái: “Chúng ta không có chứng cứ, trước mắt e là chỉ có thể xin lệnh khám xét điều tra xe cứu thương thôi!”
“Không phải chứ?” Thôi Lệ Châu nói: “Xe cứu thương ngày nào cũng được sử dụng, ngày nào cũng chở nhiều người như vậy, cho dù có chứng cứ cũng rất khó tìm mà?”
“Chị Miêu!” Lúc này, Tăng Khả đứng lên nói: “Em đã điều tra lịch sử cuộc gọi và nhật ký trò chuyện của Trương Thế Hùng rồi, không có bất cứ tin tức nào có liên quan đến Trương Khải Nhạc cả! Hơn nữa, em còn tra xét lại một lần nhưng vẫn không tìm thấy thông tin của Trương Khải Nhạc trên danh bạ điện thoại của Trương Thế Hùng, hai người này có vẻ như không có quan hệ gì cả! Nhưng mà em đã phái người đi thăm dò con đường khác rồi, phải cần một chút thời gian mới có kết quả”
“Nhỏ hơn Trương Khải Nhạc hai tuổi…” Miêu Anh than thở một câu, nói: “Nói cách khác, Trương Thế Hùng năm nay 27 tuổi, thế thì… tình hình hôn nhân của anh ta thế nào? Vẫn chưa kết hôn à?”
“Chưa…” Tăng Khả nói: “Không có bất cứ hồ sơ hôn nhân nào cả!”
“Tổ phó Miêu” Tăng Khả vừa dứt lời thì đội trưởng Thiệu lập tức tiến từ ngoài cửa vào và nói với Miêu Anh: “Cuộc thẩm vấn hai y tá kia đã kết thúc! Hai y tá bày tỏ rằng họ vốn không muốn nói dối, nhưng mà Trương Thế Hùng lại khuyên bảo họ, không cho họ nói thật chuyện đã xuống xe sớm, một mặt là vì sẽ bị xử phạt”
“Ồ?” Mọi người mắt sáng lên, Miêu Anh nói: “Nói cách khác, hai y tá vốn bị động nói dối?”
“Như vậy thì thứ nhất…” Thôi Lệ Châu nói: “Trong lòng Trương Thế Hùng đang chột dạ rồi?”
“À, còn nữa…” Đội trưởng Thiệu lại nói: “Hai y tá còn lộ ra một tin tức quan trọng, trong đoạn thời gian gần đây, Trương Thế Hùng đã thất tình, cảm xúc cực kỳ nặng nề…”
“Ồ?” Miêu Anh lặp lại một câu: “Thất tình à?”
“Nghe nói” Đội trưởng Thiệu nói: “Là chia tay với người bạn gái yêu nhau ba năm, hơn nữa lại còn là bị nhà gái đá nữa, thật sự không có mặt mũi nào!”
“Vậy…” Miêu Anh lập tức bắt được trọng điểm: “Anh mau chóng tìm ra tin tức về bạn gái anh ta đi…”
“Vâng!” Đội trưởng Thiệu gật đầu: “Tôi đã phái người đi thăm dò rồi!”
“Chị Miêu” Thôi Lệ Châu hưng phấn thúc giục: “Nếu Trương Thế Hùng nói dối thì có phải chúng ta có thể xin lệnh điều tra nhà anh ta hay không? Em thực sự rất muốn đến nhà anh ta xem tài xế xe cứu thương này có thật là sát thủ bồn tắm đỏ hay không?”