← Quay lại trang sách

Chương 2598 Ba cái không có

“Không có!” Buổi sáng ngày hôm sau, tiếng nói đầy bất đắc dĩ của Tăng Khả vang lên trong văn phòng của tổ điều tra đặc biệt: “Chị Miêu, em đã tra tất cả các tin tức của Trương Khải Nhạc và Trương Thế Hùng rồi, không tìm được bất cứ mối liên quan nào giữa bọn họ cả! Không phải đồng hương, không phải hàng xóm, không phải bạn học, không phải bạn bè, lại càng không phải đồng nghiệp, cũng không có quan hệ làm ăn, thậm chí ngay cả một hay hai người quen biết chung cũng không có!”“Một người là hoạ sĩ, một người là tài xế xe cứu thương, hai người này cứ như thuộc hai thế giới vậy, không hề tìm thấy điểm giao nhau nào cả!”

“Không phải chứ?” Thôi Lệ Châu nhíu chặt mày: “Chẳng lẽ chỉ có thể dùng hai từ “trùng hợp” để giải thích thôi sao? Trương Thế Hùng chỉ chọn đại Trương Khải Nhạc, còn Trương Khải Nhạc thì chỉ trùng hợp từng vẽ bức tranh bồn tắm đỏ?”

“Không!” Tăng Khả nói: “Có khi nào… là bởi vì Trương Khải Nhạc từng vẽ bức tranh bồn tắm đỏ nên mới bị Trương Thế Hùng giết hay không?”

“Nhưng mà…” Thôi Lệ Châu xua tay nói: “Trương Thế Hùng chỉ mới 27 tuổi, căn bản không thể tiếp xúc được vụ án bồn tắm đỏ 40 năm trước, tại sao anh ta lại phải vì một bức tranh mà giết người chứ!?”

“Tổ phó Miêu…” Lúc này, đội trưởng Thiệu bước vào báo cáo: “Bạn gái cũ của Trương Thế Hùng đến rồi, cô xem…”

“À, tối hôm qua chị Ngô đã thẩm vấn Trương Thế Hùng cả đêm, để chị ấy nghỉ ngơi một buổi đi!” Miêu Anh ra lệnh: “Phái người của các anh hỏi thăm đi, nhớ hỏi chi tiết xem bạn gái anh ta có biết chuyện Trương Thế Hùng và bồn tắm đỏ hay không?”

“Tôi hiểu!” Đội trưởng Thiệu nhận lệnh và đi khỏi phòng.

“Chị Miêu” Tăng Khả nói: “Tuy rằng căn cứ theo tư liệu của em thì không phát hiện ra Trương Thế Hùng có liên quan gì đến Trương Khải Nhạc, nhưng điều này không có nghĩa là tuyệt đối! Hôm nay, em sẽ phái hai tổ đi cùng để điều tra xem xét cẩn thận hơn!”

“Đúng lắm!” Miêu Anh nói: “Tôi cũng cảm thấy nếu bọn họ không quen biết thì đêm đó Trương Khải Nhạc đã không dứt khoát lên xe cứu thương như thế!”

“Chị Miêu, chị Miêu…” Lúc này, Nhiễm Đào đã chạy tới báo cáo: “Chúng tôi đã liên hệ với mấy đồng đội cùng chơi trò chơi với Trương Thế Hùng, đã chứng thực được lời khai của Trương Thế Hùng. Hơn nữa, bên phía đội kỹ thuật cũng tra được tình hình đăng nhập tài khoản cụ thể của anh ta rồi, đúng như những gì anh ta đã nói, vào ngày xảy ra vụ án, anh ta chơi Liên Minh Huyền thoại cả ngày, mãi cho đến 10 giờ tối mới logout…”

“Bọn họ cũng đã tiến hành truy tìm địa chỉ IP rồi, ở ngay trong nhà của anh ta… Mặt khác, thông qua camera theo dõi, chúng tôi cũng đã xác nhận Trương Thế Hùng không hề ra ngoài vào ngày hôm đó…”

“Được!” Miêu Anh chép môi, nói: “Anh Đào, anh đi làm một việc, à không, hai việc! Thứ nhất, phái Khoa Giám chứng đến Thần Dương Cư, kiểm tra toàn diện lại một lần nữa, nhất là kiểm tra tình hình thiệt hại của camera theo dõi, tôi muốn biết chi tiết về chiếc camera theo dõi bị phá hỏng!”

“Được!” Nhiễm Đào gật đầu.

“Thứ hai” Miêu Anh lại nói: “Gọi cha mẹ Trương Thế Hùng đến Cục Cảnh sát để hỏi thăm, dù sao thì vụ án bồn tắm đỏ đã xảy ra từ 40 năm trước rồi, có lẽ cha mẹ anh ta có thể cung cấp manh mối nào đó!”

“Vâng! Ừm…” Nhiễm Đào thấp giọng hỏi nói: “Tổ phó Miêu, cuối tuần Trương Thế Hùng vẫn hay ở lại nhà cha mẹ anh ta, có phải chúng ta cũng nên lục soát nơi đó hay không?”

“Chờ đã…” Miêu Anh nói: “Chúng ta vẫn nên chờ phía Trương Bồi Bồi ra kết quả rồi tính sau!”

“Được!” Nói xong, Nhiễm Đào nhận lệnh mà đi.

Đúng là nhắc tới Tào Tháo là Tào Tháo đến, Nhiễm Đào vừa mới đi khỏi chưa được mười giây thì Trương Bồi Bồi đã lập tức vội vàng bước vào văn phòng.

Giờ khắc này, không thể nghi ngờ là Trương Bồi Bồi rất được chú ý, vừa mới vào phòng đã bị mọi người vây quanh.

Nhưng mà sau khi Trương Bồi Bồi báo cáo thì ai cũng lộ ra vẻ mặt u sầu.

“Không có!” Trương Bồi Bồi nói: “Trong xe ô tô của Trương Thế Hùng, chúng tôi không tìm thấy tóc hay tế bào da của Trương Khải Nhạc, trong nhà của Trương Thế Hùng cũng vậy…”

Phù…

Bầu không khí trầm hẳn xuống, tất cả mọi người đều không nói gì.

Nếu không tìm được thứ gì thuộc về Trương Khải Nhạc từ hai nơi này thì chẳng khác nào cảnh sát không thể giam Trương Thế Hùng nữa, chỉ có thể thả anh ta ra.

Đương nhiên, điều này cũng chứng tỏ cảnh sát rất có thể đã bắt sai người rồi!

Trương Thế Hùng vốn dĩ vô tội…

“Thế nhưng…” Trương Bồi Bồi lại nói: “Chúng tôi phát hiện ra chất tẩy rửa trong cốp xe của Trương Thế Hùng, hẳn là gần đây anh ta đã vệ sinh cốp xe… Ngoài ra, chúng tôi đã tìm thấy một số đồ dùng y tế ở nơi anh ta sinh sống, ví dụ như găng tay dùng một lần, mũ phẫu thuật hay áo choàng phẫu thuật vv…”

“Chuyện này…” Mọi người nhìn nhau.

“Điều này có vẻ như vẫn không thể chứng minh được gì mà?” Thôi Lệ Châu nói: “Trông thì có thể hiểu là anh ta vệ sinh cốp xe ô tô để hủy diệt dấu vết, nhưng mà người ta có thể nói rằng tôi chỉ rửa xe bình thường thôi! Còn nữa, người ta vốn là tài xế xe cứu thương, làm việc ở bệnh viện, có mấy đồ dùng chữa bệnh và chăm sóc cũng bình thường thôi đúng không?”

“Đúng vậy!” Trương Bồi Bồi tiếc nuối nói: “Bây giờ chỉ có thể gửi hy vọng vào chiếc xe cứu thương kia thôi, đội kỹ thuật đã thu thập xong, bọn họ đã tìm được một số sợi tóc trên vị trí ghế lái phụ của xe, có lẽ vẫn còn hy vọng, tôi sẽ nhanh chóng lấy được kết quả xét nghiệm!”

“Được rồi!” Miêu Anh gật đầu: “Vất vả em quá!”

Trương Bồi Bồi giao báo cáo cho Miêu Anh, xoay người rời khỏi văn phòng.

Trương Bồi Bồi mới vừa đi, Thôi Lệ Châu đã không nhịn được cằn nhằn: “Theo em thấy, cho dù tìm được tóc của Trương Khải Nhạc trên xe cứu thương thì cũng không giúp ích được gì cho vụ án đâu, đúng không? Bởi vì chúng ta đâu thể xác định sợi tóc đó nhất định đã có khi Trương Thế Hùng lái xe?”

“Không thể nói như vậy đâu” Miêu Anh nói: “Nếu thật sự tìm được thì ít nhất có thể chứng minh suy luận lúc trước của chúng ta là chính xác, Trương Khải Nhạc quả thật đã bị xe cứu thương đưa đi! Nếu xe cứu thương cũng không tìm được gì thì chứng tỏ chúng ta thật sự đã bắt sai người rồi!”

“Không, không!” Thôi Lệ Châu lắc đầu nói: “Em thì không cho là như vậy, em cảm thấy tên Trương Thế Hùng này chắc chắn có vấn đề! Anh ta chỉ là… làm rất cẩn thận… Sếp nói rồi, tội phạm càng làm cẩn thận thì lại càng phạm sai lầm, em không tin anh ta không có một chút sơ hở nào!”

“Trương Thế Hùng và Trương Khải Nhạc không có mối quan hệ gì với nhau, trong ô tô và nhà Trương Thế Hùng đều không có dấu vết nào của Trương Khải Nhạc cả, bây giờ, chúng ta cũng không biết hai người kia có quan hệ gì với vụ án bồn tắm đỏ cũ, ba không thế này, thật đúng là làm người ta bó tay hết cách!” Miêu Anh nặng nề mà thở dài: “Có khi nào… còn có khả năng nào khác hay không?”

“Chị Miêu, dù sao thì chúng ta cũng đang nhàn rỗi” Thôi Lệ Châu đề nghị: “Hay là chúng ta đi xem cuộc thăm hỏi đi? Xem bạn gái cũ của Trương Thế Hùng trông như thế nào?”

“Ừm…” Miêu Anh gật đầu.

Tuy rằng có thể nhìn thấy hình ảnh trực tiếp trên màn hình ở văn phòng, nhưng Miêu Anh và Thôi Lệ Châu vẫn muốn đi bộ, cho nên hai người cùng tới phòng hỏi thăm.

Phòng hỏi thăm khác với phòng thẩm vấn, nhưng đều có phòng quan sát ngay bên cạnh, hai người vừa mới vào phòng quan sát thì chợt nghe thấy giọng của bạn gái Trương Thế Hùng:

“Anh cảnh sát à, lái xe cứu thương thì đâu phải là công việc chính thức gì chứ?” Cô gái nói: “Với tí tiền lương mà anh ta dành dụm chắt chiu thì về sau chúng tôi sống thế nào được? Tuy rằng anh ta có hai ngôi nhà, nhưng mà một cái là cô anh ta để lại, đâu phải của nhà bọn họ chứ…”

“Cô… đã gặp cô gái này bao giờ chưa?” Cảnh sát giơ bức ảnh của Trương Khải Nhạc ra.

“Ủa? Không phải chứ?” Cô gái kia kinh ngạc nói: “Anh ta… không ngờ anh ta cũng ngoại tình sau lưng tôi à?”

Vừa nói xong, cô ta tự biết lỡ lời nên nhanh chóng che miệng lại.

“Làm ơn đừng nói nhiều câu vô nghĩa như vậy nữa có được không?” Cảnh sát chỉ vào bức ảnh mà nhấn mạnh: “Cô hãy nhìn kỹ đi, có quen biết người này hay không?”

“Ừm… Tôi không biết, nhưng mà… Trông khá quen mắt đấy” Cô gái nhìn chằm chằm vào bức ảnh và nói: “Oa, túi của cô gái này là của Gucci kìa, hẳn là giàu có lắm nhỉ? Chẳng lẽ… Cô ta mà lại nhìn trúng Trương Thế Hùng à?”