← Quay lại trang sách

Chương 2600 Càng ngày càng khả nghi

“Vâng, một tên chuyên ru rú ở nhà tiêu chuẩn, đầu gỗ, phiền phức, tôi cũng không biết lúc trước tôi nhìn trúng anh ta điểm nào nữa?” Trong phòng thẩm vấn, bạn gái cũ của Trương Thế Hùng tiếp tục kể lại cái nhìn của cô ta về Trương Thế Hùng: “Vốn tưởng rằng cha mẹ anh ta đều là người công tác trong ngành giáo dục, dòng dõi thư hương, cho dù chỉ có một chút khí chất văn nhân cũng được mà? Nhưng anh ta chỉ mê chơi trò chơi, chơi một cái là quên tất cả mọi thứ, người như vậy thì sao tôi có thể tiếp tục kết giao với anh ta được chứ?”“Trương Thế Hùng… Ừm…” Cảnh sát phụ trách cẩn thận hỏi một câu: “Bình thường anh ta có nói với chị về vụ án bồn tắm đỏ không?”

“Hả? Bồn tắm đỏ? Thất quốc dát mễ loạn (Cái linh tinh gì thế)” Cô gái lẩm bẩm bằng tiếng Quảng Đông rồi nói: “Không lẽ… không lẽ các anh bắt anh ta là bởi vì hoài nghi anh ta là hung thủ giết người à? Mạc hầu nam (không thể nào)! Không thể nào đâu” Cô gái xua tay nói: “Mặc dù Trương Thế Hùng đi làm ở bệnh viện nhưng bảo anh ta đi giết người thì tuyệt đối không thể nào đâu! Anh ta nhát gan sợ phiền phức, ngay cả việc xúm lại xem náo nhiệt cũng không dám, chứ đừng nói là ra tay giết người…”

“Chị à” Cảnh sát cũng nói bằng tiếng Quảng Đông: “Tôi hỏi chị đâu phải vấn đề này, chị hãy nhớ kỹ lại xem, Trương Thế Hùng có nói chuyện với chị về vụ án bồn tắm đỏ hay không?”

“Bồn tắm đỏ… Chúng tôi… Ừm…” Cô ta dùng sức xoa xoa huyệt Thái Dương, nhăn nhó suy nghĩ một lát, mới nói với vẻ không quá xác định: “Chúng tôi đã cùng nhau xem tiết mục trên tivi, thật ra có nói đến… Nhưng mà… hình như không có gì đặc biệt mà?”

“Chị hãy nhớ kỹ lại…” Nhân viên nhắc nhở: “Lúc ấy, anh ta đã nói gì với chị?”

“Sát thủ là người nước ngoài, vụ án này nổi tiếng ở Vân Châu chúng ta, nhưng mà lúc ấy chúng tôi còn chưa sinh ra đâu…” Cô gái không suy nghĩ gì mà chỉ nói: “Trương Thế Hùng thì lại thích xem lắm, tôi nhớ rõ hình như tôi đã từng nhìn thấy bức ảnh cũ chụp bồn tắm đỏ trên sổ hay máy tính của anh ta thì phải… Nhưng mà… cũng chỉ thế thôi… Thật sự, thật sự không có gì đặc biệt cả…”

“Bức ảnh cũ?” Nhân viên hỏi thăm buồn bực: “Bức ảnh cũ thì sao lại ở trên quyển sổ chứ?”

“À, cũng đúng nhỉ!” Cô ta nhớ lại một chút: “Thế thì là… trên máy tính!”

“Trên máy tính nào?” Nhân viên hỏi thăm hỏi dồn.

“Chắc đã vứt từ lâu rồi nhỉ?” Cô gái nói: “Trương Thế Hùng rất keo kiệt với tôi, nhưng việc đổi máy tính thì hào phóng lắm, tôi thường xuyên quở trách anh ta, tôi chỉ là bạn gái nhỏ của anh ta thôi, máy tính mới là bạn gái lớn của anh ta…”

Nghe thấy tin tức này, Miêu Anh và Thôi Lệ Châu trong phòng quan sát liếc nhau một cái, Thôi Lệ Châu nhanh chóng cầm lấy điện thoại di động để ghi lại, khi nào về nhất định phải tập trung kiểm tra máy tính của Trương Thế Hùng.

“Vậy…” Nhân viên lại hỏi: “Về gia đình và công tác của Trương Thế Hùng thì cô hiểu biết được bao nhiêu? Nói đơn giản với chúng tôi một chút đi!”

“À… Được, được, không thể không nói, cha mẹ anh ta rất tốt bụng, thành thật, thiện lương… Sau khi chúng tôi chia tay, bọn họ còn từng tìm tôi, cầu xin tôi tái hợp với Trương Thế Hùng nữa đấy…”

Thế là cô ta tiếp tục kể tất cả những gì mình biết, Miêu Anh và Thôi Lệ Châu lại ngừng trong chốc lát, cảm thấy lượng tin tức không quá lớn, hai người lập tức đi ra khỏi phòng quan sát.

“Chị Miêu, thời gian sắp hết rồi” Thôi Lệ Châu nhìn đồng hồ, nói: “Nếu chỉ có ít chứng cứ như vậy thì chúng ta phải thả người ra thôi!”

“Tôi biết” Miêu Anh nói: “Không sao đâu, cứ đi theo trình tự trước đã! Tuy rằng thả người, nhưng mà phải theo dõi anh ta mọi lúc mọi nơi, Tiểu Thôi… Chuyện này em phụ trách nhé!

“Nếu Trương Thế Hùng thật sự là hung thủ thì tâm tư của người này rất nặng, khó đối phó đấy!”

“Em hiểu, chị yên tâm đi, em chắc chắn sẽ trông chừng anh ta đến chết thì thôi! Nhưng mà…” Thôi Lệ Châu lo lắng nói: “Chị Miêu à, chị có nghĩ tới khả năng này hay không? Lỡ như Trương Thế Hùng vốn không phải sát thủ bồn tắm đỏ thì đúng là chuyện lớn không ổn rồi! Như vậy thì sắp tới rất có thể sẽ xảy ra vụ án bồn tắm đỏ mới, lúc ấy…”

“Chậc chậc…” Miêu Anh sao có thể không lo lắng chứ, cô cũng bắt đầu không xác định rồi.

Phá án nhiều năm như vậy, trải qua quá nhiều mưa gió như vậy, trước đây mỗi khi khóa được một nghi phạm thì cơ bản có thể phán đoán ra nghi phạm có thật sự là tội phạm hay không!

Thế nhưng tình hình và phản ứng của tên Trương Thế Hùng này lại luôn khiến bọn họ không nắm chắc được.

Tuy rằng trông thì Trương Thế Hùng có liên quan đến chuyện Trương Khải Nhạc bị hại và vụ án bồn tắm đỏ, thế nhưng tra xét lâu như vậy rồi mà vẫn không tra được một chứng cứ thực chất nào cả!

Đây rốt cuộc… là chuyện gì xảy ra?

Chẳng lẽ… Hung thủ thật sự không phải anh ta à?

Lúc này, hai người vốn chuẩn bị trở về văn phòng, thế nhưng đang đi thì Miêu Anh lại kéo Thôi Lệ Châu đi tới hành lang bên kia.

Thôi Lệ Châu vốn định hỏi nhưng nghĩ lại thì lập tức thấy thoải mái.

Hành lang bên kia là phòng thẩm vấn chính quy, trong phòng thẩm vấn đang giam một người, đúng là Trương Thế Hùng!

Miêu Anh và Thôi Lệ Châu gõ gõ cửa, lập tức có cảnh sát đến mở, đón các cô gái vào.

Lúc này, Ngô Tú Mẫn đã chiến đấu hăng hái hồi lâu cũng ở trong phòng quan sát, sau khi nhìn thấy Miêu Anh và Thôi Lệ Châu, Ngô Tú Mẫn lắc đầu thở dài.

“Tên Trương Thế Hùng này thật sự khiến người ta không dễ đoán ra” Ngô Tú Mẫn chỉ vào hình ảnh đang dừng trên màn hình và nói: “Qua một vài động tác rất nhỏ thì có thể thấy Trương Thế Hùng cực kỳ khẩn trương, hẳn là đang cực lực che giấu chuyện gì! Nhưng mà câu trả lời của anh ta cũng rất cẩn thận, không có bất cứ sơ hở nào…” Ngô Tú Mẫn tiếc nuối nói: “Nếu chúng ta không có chứng cứ thì giữa trưa 12 giờ chỉ có thể thả người thôi!”

“Ừm…” Miêu Anh không hề nhiều lời, mà đi đến trước mặt tấm kính đơn, nghiêm túc quan sát Trương Thế Hùng ở trong phòng thẩm vấn.

Lúc này, Trương Thế Hùng đã cực kỳ mỏi mệt, đang nằm úp xuống bàn nghỉ ngơi, không biết anh ta đang giả vờ hay là thật sự đang ngủ mà không hề nhúc nhích gì…

“Sau này…” Ngô Tú Mẫn thì tiếp tục nói: “Chị sẽ phân tích dữ liệu hoàn chỉnh dựa trên lời khai của Trương Thế Hùng, xem rốt cuộc người này có đang nói dối hay không!”

“Em cảm thấy” Thôi Lệ Châu cân nhắc nói: “Nếu Trương Thế Hùng thật sự là hung thủ thì… hung khí đâu? Mấy thứ đồ hiến tế đâu? Đồ vật tùy thân của Trương Khải Nhạc đâu? Sau khi giết người, có phải anh ta nên đi xử lý hay không? Cho nên…” Thôi Lệ Châu nói: “Chúng ta tiếp tục lợi dụng camera theo dõi để trông chừng anh ta, xem từ giờ anh ta đi những đâu? Nếu có thể tìm được những thứ kia thì chẳng phải đã có thể giải quyết vấn đề rồi à?”

“Anh Đào đang làm những việc ấy rồi, nhưng mà…” Miêu Anh lắc đầu nói: “Trương Thế Hùng vốn là tài xế lái xe cứu thương, vài thứ kia có thể đã bị anh ta bí mật xử lý ngoài giờ làm việc, thậm chí là trong lúc làm việc rồi, muốn tìm kiếm thì khó khăn lắm!

“Huống hồ, chúng ta còn chưa thể xác định rốt cuộc Trương Thế Hùng có phải hung thủ hay không…”

“Dù có khó khăn đến đâu cũng phải tra chứ!” Thôi Lệ Châu nói: “Sếp nói rồi, dù chỉ có một phần mười nghìn cơ hội thì chúng ta vẫn phải cố gắng cho bằng được! Có khi ngày nào đó, anh ấy sẽ lập tức xuất hiện đấy, chúng ta không thể bị anh ấy xem thường đâu! Chẳng lẽ không có anh ấy thì chúng ta không phá được vụ án à?”

“Ừm!” Miêu Anh gật đầu nói: “Chị sẽ bảo anh Đào cử thêm người theo dõi điều tra! Còn nữa, chị sẽ nộp đơn xin lệnh khám xét sau, chúng ta điều tra cả nhà cha mẹ Trương Thế Hùng đi! Cả đơn vị của anh ta nữa…”

“Được!” Thôi Lệ Châu nói: “Sau khi Trương Thế Hùng được thả, em phụ trách theo dõi!”

Đích đích… Đích đích…

Đang vào lúc mấu chốt thì điện thoại di động bỗng vang lên.

Miêu Anh mở ra thì thấy là Tăng Khả gọi điện thoại cho cô.

“Alo, tổ phó Miêu” Sau khi nhấn nghe, giọng nói đầy hưng phấn của Tăng Khả vang lên trong điện thoại: “Kỳ tích xuất hiện rồi! Chị có nhớ bạn trai cũ Mã Bưu của Trương Khải Nhạc không?”

“Ồ? Sao thế?” Miêu Anh bất ngờ, không biết tại sao Tăng Khả lại nhắc tới người này.

“Vừa rồi bọn em có gửi cho anh ta bức ảnh chụp Trương Thế Hùng” Tăng Khả nói: “Mã Bưu nói rằng bảy năm trước, anh ta đã từng gặp Trương Thế Hùng rồi! Hơn nữa lúc ấy, Trương Thế Hùng và Trương Khải Nhạc dường như đang tranh chấp chuyện gì đó, cho nên rất có thể là Trương Thế Hùng và Trương Khải Nhạc quen biết nhau!”