Chương 2608 Làm người nghe kinh sợ
“Có chứ… Ừm…” Sau khi vội vàng trả lời, cha của Trương Thế Hùng dường như ý thức được điều gì không ổn, nhất thời nói quanh co, cuối cùng không nói được nữaCâu hỏi của Miêu Anh cũng khiến nhóm Thôi Lệ Châu kinh hoảng, không ai ngờ Miêu Anh lại hỏi ra một câu hỏi kỳ lạ như thế.
Cách hỏi như vậy, giọng điệu như vậy, đều khiến vụ án bí ẩn vốn không tầm thường này trở nên càng thêm quỷ dị khó lường.
Nhưng mà khi nghe thấy một câu “Có chứ”, mọi người lại kinh hãi.
“Thật sự có một bồn tắm?” Miêu Anh hỏi: “Có phải ở trong phòng vệ sinh trên tầng hai không?”
“Cô… Cô làm sao mà biết dược?” Cha Trương kinh ngạc.
Thừa lời! Trong lòng Miêu Anh suy nghĩ, cả tòa nhà ấy chỉ trên tầng 2 là có buồng vệ sinh, bồn tắm không ở đó thì ở đâu được nữa?
“Đúng thế” Lúc này, mẹ Trương nói: “Quả thật có một cái bồn tắm trong buồng vệ sinh trên tầng hai của ngôi nhà cũ, sau khi Phượng Nghi qua đời, chúng tôi đã trang hoàng lại căn nhà, ngại bồn tắm chật chỗ nên đã bỏ nó đi!”
“Đúng vậy, đúng vậy…” Cha Trương nói: “Lúc ấy, chúng tôi vốn có kế hoạch là để Thế Hùng kết hôn ở căn nhà mới, chúng tôi thì đến nhà cũ để ở! Buồng vệ sinh nhỏ như vậy, nếu tắm rửa thì phải đứng bên trong bồn tắm mới được, hai chúng tôi đã lớn tuổi rồi, cảm thấy không thực dụng nên lập tức bỏ đi…”
“Chị Miêu, chị Miêu…” Lúc này, Thôi Lệ Châu thật sự không nhịn được nữa, ở phía sau nhỏ giọng hỏi: “Chị hỏi thế nghĩa là sao? Bồn tắm kia… có ý nghĩa gì sao? Hay là chị cảm thấy cô của anh ta…”
Nghe đến đây, Miêu Anh ra hiệu chớ lên tiếng, nói với cha mẹ Trương Thế Hùng: “Mong hai bác yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ điều tra rõ chân tướng! Kế tiếp, đồng nghiệp của tôi sẽ hỏi lại hai bác một vài câu hỏi, hy vọng hai bác có thể phối hợp…”
“À…” Hai ông bà lập tức gật đầu đồng ý, nhưng mà trên mặt của bọn họ vẫn tràn ngập vẻ lo lắng.
Miêu Anh hỏi lâu như vậy, bọn họ tự nhiên cũng đã nghe ra một vài manh mối.
Miêu Anh lại an ủi vài câu, rồi mới cùng Thôi Lệ Châu đi ra phòng hỏi thăm.
Sau khi đi ra, đoàn người Nhiễm Đào và đội trưởng Thiệu lập tức xông tới, Nhiễm Đào khó dằn nổi sốt ruột, lập tức hỏi: “Chị Miêu, có phải chị hoài nghi vấn đề nằm ở chỗ cô của Trương Thế Hùng hay không?”
“Tổ phó Miêu” Đội trưởng Thiệu chủ động ra tay: “Tôi sẽ phái người đi điều tra công ty mà Peter làm việc năm đó, xem Peter và cô của Trương Thế Hùng có quan hệ gì hay không!”
“Úi!” Thôi Lệ Châu thì kích động nói: “Năm đó, Peter tự dưng lại chết rất kỳ lạ, chẳng lẽ… vụ án ấy thật sự còn có bí ẩn nào đó, chẳng lẽ cô của Trương Thế Hùng chính là đồng mưu của Peter!?”
“Nhưng mà…” Nhiễm Đào phát hiện ra một vấn đề: “Tại sao Miêu Anh lại liên tục nhắc tới bồn tắm ở căn nhà cũ chứ? Thế là có ý gì? Chẳng lẽ cô cho rằng bồn tắm của Trương Phượng Nghi có vấn đề?”
“Mọi người… mọi người tạm thời đừng kích động…” Miêu Anh giơ tay ra hiệu bình tĩnh, sau đó nhíu chặt mày nói: “Tôi không chỉ hoài nghi những điểm đó thôi đâu, vụ án bồn tắm đỏ rất có thể còn nghiêm trọng hơn chúng ta tưởng tượng nhiều!”
“Nghĩa là sao? Em… có vẻ không hiểu lắm…” Có lẽ chính vì dần hiểu ra cho nên sắc mặt của Thôi Lệ Châu trở nên khó coi, thậm chí ngay cả môi cũng bắt đầu run rẩy.
“Ôi trời ơi, không phải chứ?” Nhiễm Đào trừng to mắt, túm tóc theo thói quen…
“Nghĩa… nghĩa là sao?” Đội trưởng Thiệu dường như vẫn chưa hiểu lắm, tò mò hỏi: “Có phải đã có thể xác định Trương Thế Hùng chính là hung thủ sát hại Trương Khải Nhạc hay không? Hay là…”
“Đội trưởng Thiệu” Miêu Anh mở điện thoại di động ra, mở bức tranh bồn tắm đỏ mà Trương Khải Nhạc từng vẽ, sau đó nói với đội trưởng Thiệu: “Anh mau đi lấy tất cả hồ sơ về các cô gái trẻ tuổi mất tích từ sau vụ án bồn tắm đỏ kết án năm 82 đến năm 94, sau đó so sánh với nạn nhân trên bức tranh này!!!”
“Hả!?”
Đội trưởng Thiệu bất chợt hiểu được ý của Miêu Anh, cả người run lên, suýt nữa đã ngã ngửa xuống mặt đất!
“Ý… ý cô là…” Sắc mặt đội trưởng Thiệu trắng bệch, anh ta lắp bắp nói.
“Vụ án bồn tắm đỏ năm đó… vẫn không hề chấm dứt sau khi Peter bị bắt… Mà là… Mà là vẫn còn tiếp tục diễn ra!!? Thế này… thế này thì… thật kinh sợ!”
“Đội trưởng Thiệu, đầu mối chính của vụ án đã càng ngày càng rõ ràng…” Thôi Lệ Châu nói: “Năm đó, dì của Trương Thế Hùng là Trương Phượng Nghi rất có thể chính là đồng lõa của Peter, là bọn họ đã cùng gây ra vụ án bồn tắm đỏ!”
“Trương Phượng Nghi bị bệnh nan y, tại hiện trường vụ án bồn tắm đỏ có dấu vết hiến tế, cảnh sát lại phát hiện rất nhiều đồ dùng hiến tế của châu Phi trong nhà Peter, điều này chứng minh Peter sở dĩ muốn giết người là vì muốn lợi dụng nghi thức tà ác này để đổi mạng cho Trương Phượng Nghi!!”
“Hả? Chuyện này… chuyện này…” Đội trưởng Thiệu càng nghe càng mất hồn mất vía.
“Sau đó, Peter bị bắt!” Miêu Anh tiếp lời của Thôi Lệ Châu: “Bởi vì yêu Trương Phượng Nghi cho nên Peter dù chết cũng không khai Trương Phượng Nghi ra… Tuy Peter đã chết, nhưng mà nghi thức đổi mạng vẫn còn tiếp tục, Trương Phượng Nghi vẫn tìm kiếm mục tiêu, tiếp tục tiến hành giết chóc trên bồn tắm đỏ, đến khi sinh mạng của cô ta chấm dứt!”
“Chuyện này…” Đội trưởng Thiệu nuốt một ngụm nước bọt, nghẹn lời không biết nói gì: “Thế này cũng quá…”
“Sau khi chết, rất có thể Trương Phượng Nghi đã để lại câu chuyện của cô ta” Thôi Lệ Châu nói: “Thậm chí, rất có thể là cô ta đã chụp ảnh cho các nạn nhân năm đó! Trương Thế Hùng vào ở căn nhà của cô anh ta, rất có thể đã thấy được mấy thứ đó” Thôi Lệ Châu nói: “Cho nên có thể Trương Thế Hùng đã biết được chân tướng! Nhưng mà vì danh dự của gia tộc, anh ta đã không nói bí mật này ra, mãi cho đến khi Trương Khải Nhạc xuất hiện, quấy rầy sự cân bằng này…”
“Kế tiếp thì mọi chuyện hẳn là đơn giản hơn rồi nhỉ?” Lúc này, Nhiễm Đào cũng nói xen vào: “Trương Khải Nhạc thấy được bức ảnh chụp bồn tắm đỏ ở nhà của Trương Thế Hùng, cảm thấy nó rất có tính nghệ thuật nên đã lập tức lấy trộm bức ảnh, lén lút vẽ bức tranh bồn tắm đỏ dựa trên bức ảnh đó!”
“Nhưng mà…” Thôi Lệ Châu nói tiếp: “Trương Khải Nhạc không biết lai lịch của bức ảnh kia, nên không nghĩ gì nhiều, cho nên bảy năm sau đó vẫn bình an, bọn họ đều sống cuộc sống của riêng mình…”
“Thẳng đến buổi tối Trương Khải Nhạc tức giận rời khỏi nhà của Bao Nhất Thành!” Thôi Lệ Châu nói: “Trương Thế Hùng lái xe cứu thương, vừa hay thấy được Trương Khải Nhạc ven đường, cho nên đã chở cô ta một đoạn đường!”
“Ở trên xe, tình cũ lại cháy, Trương Thế Hùng lập tức đưa cô ta đến nhà mình, cùng hưởng đêm xuân, nhưng mà bệnh cao ngạo của Trương Khải Nhạc lại tái phát, nói ra những lời đả kích Trương Thế Hùng, cho nên khiến Trương Thế Hùng nảy ra sát ý, thế mới gây ra vụ án mới nhất, thế là cả vụ án có phải đã sáng tỏ rồi hay không?”
“Không!” Miêu Anh dẫn đầu đưa ra một điểm: “Camera theo dõi của bệnh viện đã cho thấy khi Trương Thế Hùng lái xe rời khỏi đó, bên trong xe chỉ có một mình anh ta, nếu Trương Khải Nhạc cũng ở đó thì chắc đã bị giấu trong cốp xe ô tô… Cho nên, rất có thể là Trương Thế Hùng đã ra tay ở ngay trên xe cứu thương!”
“Nhưng mà có phải vẫn còn một nghi vấn hay không?” Đội trưởng Thiệu nghi hoặc nói: “Nếu tất cả chuyện này đều chỉ là trùng hợp, vậy thì sao Trương Thế Hùng có thể có chìa khóa của Thần Dương Cư được? Tại sao anh ta có thể chuẩn bị đầy đủ đến thế?”
Đội trưởng Thiệu hỏi xong vấn đề này, mọi người lập tức yên tĩnh lại, đều đang suy đoán xem là khả năng nào?
“Vậy được” Đội trưởng Thiệu chỉ vào điện thoại di động của Miêu Anh và nói: “Tôi sẽ đi điều tra xem cô gái trên bức tranh kia rốt cuộc có phải người dân bị mất tích hay không trước đã! Đây… đây vốn là chuyện rất nghiêm trọng!”
“Không, chờ đã, chờ đã!” Ai ngờ, Miêu Anh đột nhiên nghĩ tới cái gì, nhất thời kích động nói: “Sao… sao tôi lại quên mất một chuyện quan trọng chứ! Trương Phượng Nghi bị bệnh nan y, hành động đâu thuận tiện cho lắm!”
“Hả?” Thôi Lệ Châu sửng sốt: “Nghĩa là sao? Chẳng lẽ sau này Trương Phượng Nghi lại tìm được đồng lõa à? Là Trương Thế Hùng? Nhưng mà lúc Trương Phượng Nghi qua đời, Trương Thế Hùng chỉ mới được một tuổi thôi mà?”
“Không!” Miêu Anh nói: “Ý chị không phải thế! Ý chị là nếu Trương Phượng Nghi cũng là sát thủ bồn tắm đỏ thì sau khi giết người xong… thi thể đâu rồi!!!?”