Chương 2616 Có đồng lõa hay không?
Một ngày sau, tại trung tâm khám nghiệm tử thi ở Cục Cảnh sát Vân ChâuTuy rằng vụ án đã thăng cấp, nhưng Miêu Anh vẫn ngủ được một giấc rất ngon, hôm nay có vẻ tràn trề tinh thần.
Miêu Anh đã nghĩ thoáng rồi, cô biết, nếu muốn điều tra rõ danh tính của nạn nhân thì nhanh nhất cũng phải một, hai ngày, so với việc chờ đợi, không bằng nghỉ ngơi dưỡng sức.
Trung tâm khám nghiệm tử thi của Cục Cảnh sát Vân Châu là nơi có quy mô lớn nhất trong toàn tỉnh Việt Châu này.
Nhưng dù là như thế cũng không thể giám định bảy xác chết cùng một lúc mà chỉ có thể kiểm tra từng người dựa theo trình tự.
“Chúng tôi không phát hiện ra bất cứ bộ quần áo nào cả…” Lúc này, Trương Bồi Bồi vừa khám nghiệm thi thể vừa kể rõ với đám người Miêu Anh: “Cũng không có vết thương ngoài nào rõ ràng, tạm thời chưa thể tra ra nguyên nhân cái chết…”
“Bảy xác chết rõ ràng đều ở các độ tuổi khác nhau, hầu hết đều đã bị phân hủy hoàn toàn, nhưng vẫn có thể lấy được mẫu ADN hiệu quả” Trương Bồi Bồi giải thích: “Tối hôm qua bọn em đã tăng ca để trích xuất tất cả ADN của bảy thi thể, bên phòng xét nghiệm cũng đang đẩy nhanh tốc độ để lấy số liệu xét nghiệm ADN đem đi so sánh…”
“Ừm…” Miêu Anh gật đầu nói: “Vừa rồi, trưởng phòng Trương của phòng xét nghiệm đã gọi điện thoại cho chị rồi, bọn họ đã lấy được thông tin của người thứ nhất, bây giờ đã đưa đến kho số liệu để tiến hành so sánh rồi! Chỉ cần gia đình nạn nhân để lại thông tin trong kho dữ liệu những người mất tích thì chúng ta sẽ biết ngay cô ấy là ai!”
“Chị dâu, à không, pháp y Trương” Thôi Lệ Châu dồn dập hỏi han: “Nói chuyện chính trước đã, bảy thi thể đều là phụ nữ à?”
“Đúng thế” Trương Bồi Bồi gật đầu nói: “Điểm này phù hợp với vụ án bồn tắm đỏ, nạn nhân đều là phụ nữ trẻ khoảng từ 18 đến 25 tuổi…”
“À…” Thôi Lệ Châu than thở, nói: “Bảy cô gái bị sát hại dã man, cô Trương Phượng Nghi này tàn nhẫn thật đấy! Lại còn chôn ở trong nhà nữa chứ, vụ án này còn lợi hại hơn cả vụ giấu thi thể trong hố rác ở Đại học Sư phạm nữa đấy! Không cần phải nói nữa, chắc chắn là cái cô Trương Phượng Nghi này có vấn đề lớn về tâm lý rồi, để nhiều thi thể trong nhà như vậy mà cô ta vẫn có thể sống yên tâm thoải mái được…”
“Tiểu Thôi, bây giờ vẫn còn hơi sớm để ra kết luận” Miêu Anh nói một cách khách quan: “Chúng ta còn phải điều tra rõ thời gian chính xác mà số thi thể này tử vong mới có thể đưa ra các suy đoán khác được!
“Trương Phượng Nghi qua đời vào năm 1994, nếu trong số thi thể này có người bị cất vào đây sau năm 94 thì chứng tỏ vụ án này có điều gì đó kỳ lạ!”
“À… À…” Thôi Lệ Châu gật đầu nói: “Đúng nhỉ, nếu thật sự là như vậy thì rất có thể hung thủ vẫn còn sống, hơn nữa lại còn là người khá thân thiết với Trương Phượng Nghi! Lúc ấy, Trương Thế Hùng vẫn còn nhỏ, như vậy thì… chỉ có thể là cha của Trương Thế Hùng nhỉ? Thế nhưng ông lão kia trông rất hiền lành mà, hơn nữa, nếu không phải ông ta trung thực khai báo tất cả thì chỉ sợ chúng ta đã không tìm ra số thi thể này rồi đúng không?”
“Nhưng mà…” Trương Bồi Bồi ngừng công việc trong tay, nói: “Ngày hôm qua, chúng tôi đã đưa ra một giả thuyết, những nạn nhân này khi còn sống có cân nặng trung bình từ khoảng 55 kg đến 60 kg, theo dữ liệu về Trương Phượng Nghi thì cô ta chỉ cao 1 mét 55, nặng 50 kg…”
“Hơn nữa, Trương Phượng Nghi bị bệnh về máu và thường xuyên phải dùng thuốc để chữa trị, cơ thể đã rất yếu ớt rồi, cho nên…” Trương Bồi Bồi nói: “Chúng ta phải lập luận hợp lý, phải biết rõ quá trình nạn nhân bị hại… Các cô gái có quen biết hung thủ hay không, họ bị hung thủ bắt ở nơi khác rồi bị đưa đến nhà của Trương Phượng Nghi hay là họ chủ động đến nhà của Trương Phượng Nghi làm khách rồi gặp nạn, tất cả đều phải điều tra và xác minh mới được!”
“Ừm…” Miêu Anh nói: “Đội kỹ thuật đã kiểm tra cái hầm kia rồi, tầng hầm bị bịt kín, có dấu vết đứt gãy rõ ràng, chứng tỏ chủ nhân căn nhà không chỉ bịt kín tầng hầm một lần!
“Rất có thể cô ta giết một người, giấu thi thể rồi lập tức bịt kín tầng hầm; sau khi giết một người khác, cô ta lập tức đập thủng lối vào, giấu thi thể xong rồi lại bịt kín…”
“À…” Thôi Lệ Châu nói: “Nếu như vậy thì chứng tỏ những người này chắc chắn không bị giết cùng một lúc, hơn nữa khoảng thời gian cách nhau còn rất dài! Chị Miêu” Thôi Lệ Châu nói: “Ngày hôm qua em đã suy nghĩ về mục đích của hung thủ, em cảm thấy nếu Trương Phượng Nghi quả thật là hung thủ thì chắc chắn cô ta học được cách giết người từ Peter! Peter đã học được một loại nghi lễ hiến tế nào đó từ châu Phi, có thể lợi dụng việc giết người để cứu mạng, giống như trong phim Thám tử Phố Tàu ấy!”
“Peter chết, Trương Phượng Nghi học được kinh nghiệm, đó là giết người xong phải đảm bảo bí mật, không thể tiết lộ cho ai biết, cho nên cô ta lựa chọn giết người và giấu thi thể ở trong nhà mình…”
“Hừ, ngụy biện tà thuyết…” Trương Bồi Bồi lắc đầu nói: “Bọn họ đều là phần tử trí thức cao cấp, sao lại đi tin mấy thứ học thuyết xằng bậy hư vô mờ mịt đó chứ?”
“Cũng không hẳn, Trương Phượng Nghi bị bệnh nan y, cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, dục vọng muốn sống khiến cô ta tin tưởng chắc chắn vào loại tà thuyết ngụy biện này” Thôi Lệ Châu phản bác lại: “Dù sao cô ta cũng đã là người sắp chết rồi, dù chỉ có một phần mười nghìn hy vọng, cô ta vẫn dám nếm thử!”
“Chẳng qua, sự thật vẫn xảy ra trước mắt” Thôi Lệ Châu nhún vai nói: “Trương Phượng Nghi qua đời ngay ở tuổi 34, chứng tỏ phương pháp hiến tế người sống này không có tác dụng gì cả!”
“Trương Phượng Nghi là vì muốn tục mệnh, vậy còn Peter thì sao?” Trương Bồi Bồi hỏi: “Hắn ta thì vì cái gì?”
“Hắn ta yêu Trương Phượng Nghi” Thôi Lệ Châu nghi ngờ, nói: “Giết mấy người kia là vì muốn cứu sống Trương Phượng Nghi, không được à?”
“Peter giết bốn người, Trương Phượng Nghi giết bảy người, tổng cộng là mười một người” Trương Bồi Bồi nói: “Ý em là cần phải giết chết mười một cô gái trẻ tuổi mới có thể cứu được mạng của Trương Phượng Nghi sao?”
“Ai mà biết được?” Thôi Lệ Châu lắc đầu: “Tóm lại, Trương Phượng Nghi có hiềm nghi lớn nhất, vụ án bồn tắm đỏ là do cô ta gây ra!”
“Tổ phó Miêu” Trương Bồi Bồi không tiếp tục thảo luận mà hỏi Miêu Anh: “Trương Thế Hùng và cha mẹ anh ta thế nào rồi? Khi biết trong tầng hầm có cất giấu thi thể thì bọn họ có phản ứng gì?”
“Chỉ có hai chữ có thể hình dung” Miêu Anh vươn hai ngón tay: “Khiếp sợ! Tất cả bọn họ đều sợ hãi, nhưng mà Trương Thế Hùng tỏ vẻ anh ta chẳng biết gì hết, cha mẹ Trương Thế Hùng thì càng đừng nói làm gì, tối hôm qua suýt nữa đã phải nhập viện rồi…”
“Em vẫn cảm thấy Trương Phượng Nghi chỉ dựa vào một mình mình để gây ra vụ án nghiêm trọng như thế thì cực kỳ khó khăn” Trương Bồi Bồi nhắc nhở: “Chúng ta vẫn nên hỏi cha mẹ Trương Thế Hùng thật kỹ xem có phải bên cạnh Trương Phượng Nghi còn người nào hay không?”
“Ừm… Chị biết rồi!” Miêu Anh gật đầu.
“Tổ phó Miêu, tổ phó Miêu…” Kết quả, đúng lúc này, Tăng Khả đột nhiên xuất hiện trong trung tâm khám nghiệm tử thi, hưng phấn báo cáo với Miêu Anh: “Trong kho có số liệu trùng khớp rồi! Nạn nhân có thể là Tạ Hiểu Quân vào khoảng năm 89, chị xem này…” Cậu ta cầm tư liệu, nói: “Cô ấy quê quán ở huyện La Điền, là một nữ công nhân trong một nhà máy sản xuất dầu gội đầu…”
“Nhà máy dầu gội đầu…” Thôi Lệ Châu hỏi: “Rejoice hay Head & Shoulders thế?”
“Năm 89 làm gì đã có Rejoice hay Head & Shoulders” Tăng Khả trả lời: “Dữ liệu ADN hoàn toàn trùng khớp, bọn em còn tìm được cả hồ sơ vụ mất tích của cảnh sát nữa, cô ấy đã mất tích trên đường đi làm, nhà máy ở bến Tân Hồ, ngay cạnh bến cảng, khá xa nội thành…”
“Ồ?” Miêu Anh nhíu chặt mày, nói: “Lập tức hỏi cha mẹ Trương Thế Hùng xem họ có quen biết Tạ Hiểu Quân hay không! Nếu họ quen biết thì không cần bàn nữa” Miêu Anh cân nhắc, nói: “Nếu không biết thì chẳng lẽ Trương Phượng Nghi thật sự còn có đồng lõa sao!!?”