Chương 2626 Pháp thuật
“Chỉ còn một nạn thôi nữa thôi” Trong văn phòng tổ điều tra đặc biệt tại Cục Cảnh sát Vân Châu, pháp y Trương Bồi Bồi đang báo cáo với Miêu Anh tình hình mới nhất: “Danh tính của sáu thi thể khác đều đã được tìm thấy, các cô gái đều mất tích trong khoảng thời gian từ năm 88 tới năm 92…”Khi nói chuyện, Trương Bồi Bồi đưa tư liệu cho Miêu Anh và tiếp tục kể: “Thông tin ADN của thi thể cuối cùng thì không có trong kho số liệu, chúng ta chỉ có thể thực hiện phân tích sơ đồ ADN xem có thể tìm được hay không…”
“Còn nữa, tất cả nạn nhân đều là nữ giới trẻ tuổi, về cơ bản trong độ tuổi từ 20 đến 25, không có học sinh, đều là công nhân làm việc trong nhà máy, hoặc làm nhân viên phục vụ ở vũ trường…”
“Chị Miêu” Lúc này, Tăng Khả bổ sung thêm: “Bọn em đã tiến hành phân loại xác minh danh tính của nạn nhân, hơn nữa còn kiểm tra thông tin chi tiết của họ, phát hiện nơi các cô gái mất tích đều rất gần với tuyến đường Trương Đình Sơn vận chuyển hàng hóa! Cho nên, về cơ bản thì chúng ta có thể phán đoán các cô gái này đều bị Trương Đình Sơn bắt cóc…”
“Ừm…” Miêu Anh gật đầu, nói: “Năm 1988, cũng là năm Trương Phượng Nghi lắp đặt bồn tắm ở nhà, nói cách khác, bọn họ đã chuẩn bị tốt rồi!”
Đích đích… Đích đích…
Đúng lúc này, điện thoại di động của Miêu Anh vang lên, là đội trưởng Thiệu gọi đến.
“A lô, tổ phó Miêu” Đội trưởng Thiệu nói với vẻ khá kích động: “Chúng tôi vừa mới tìm được con trai của trưởng thôn ở Tứ Giác Đình năm đó, anh ta nói rằng năm đó Tứ Giác Đình quả thực có một phù thủy biết pháp thuật! Nghe nói, loại pháp thuật này cực kỳ linh nghiệm, có rất nhiều người đến xin giúp đỡ… Thậm chí, ngay cả nhà bọn họ cũng từng đi xin, còn linh nghiệm nữa…”
“Ồ?” Miêu Anh mừng rỡ, vội hỏi: “Loại pháp thuật này tên là gì thế?”
“Anh ta không biết, nhưng mà…” Đội trưởng Thiệu trả lời: “Anh ta từng nhìn thấy tượng thần mà người kia cung phụng, lời kể của anh ta rất giống với những gì mà cha mẹ Trương Thế Hùng đã miêu tả! Người này còn nói rằng thầy phù thủy kia có thể là người mù, lúc nào cũng đeo một chiếc kính râm màu đen, giống như… Ừm…” Đội trưởng Thiệu nói: “Giống như ông lão Trần Ngọc Lâu trong phim hot Ma Thổi Đèn: Mê Động Long Lĩnh đang chiếu ấy! Trông cực kỳ thần bí! Anh ta nói rằng năm đó, khi em trai trưởng thôn đi làm ở Tây Dương về, trên người bị lở, mủ, đi khám nhiều bác sĩ rồi mà vẫn không khỏi được! Trưởng thôn đành phải nhờ thầy phù thủy khám xem sao, kết quả, chưa đầy ba tháng sau, tất cả vết lở, mủ của em trai trưởng thôn lập tức biến mất, rất thần kỳ!”
Miêu Anh nói: “Nếu như vậy thì năm đó hẳn là có rất nhiều người biết đúng không?”
“Đúng thế!” Đội trưởng Thiệu hưng phấn nói: “Con trai trưởng thôn đã cung cấp cho chúng tôi một danh sách những người già ở Tứ Giác Đình, bây giờ chúng tôi sẽ lập tức tách ra đi tìm họ và cố gắng lấy thêm thông tin chi tiết!”
“Được!”
Tắt điện thoại, trong văn phòng lập tức trở nên náo nhiệt.
“Không ngờ lại là một loại pháp thuật…” Tăng Khả nói: “Nếu biết tên thì tốt, tôi có thể điều tra thật rõ!”
“Có rất nhiều loại lở, mủ” Trương Bồi Bồi nói: “Thứ chữa khỏi anh ta không hẳn là pháp thuật! Cũng rất có thể phù thủy chỉ là một bác sĩ có tay nghề cao thôi!”
“Nếu là pháp thuật thì thấy thế nào cũng giống như “hàng” nhập khẩu…” Miêu Anh nhíu mày nói: “Nhưng mà cách nói như “thần tôn” lại giống như chỉ nước mình mới có, phù thủy thì đến từ đâu chứ?”
“Đúng thật” Tăng Khả nói: “Trừ tà thì biết rồi, nhưng mà danh từ như phù thủy và pháp thuật thì lại cảm giác khá xa xôi…”
Đích đích… Đích đích…
Ai ngờ, điện thoại của Miêu Anh lại vang lên, lần này là Thôi Lệ Châu.
“Chị Miêu, chị Miêu, tin tức quan trọng, tin tức quan trọng đây!” Thôi Lệ Châu nói: “Em đã tìm được một đồng nghiệp làm việc với Peter hồi đó, ông ta đã tiết lộ cho em một tin tức quan trọng! Thật sự, quan trọng lắm đấy!”
“Hả?” Miêu Anh bĩu môi nén giận: “Vậy em còn rề rà cái gì nữa? Còn không mau nói đi?”
“Người mà em tìm được là một ông chủ vật liệu xây dựng, bởi vì nhu cầu công việc nên ông ta đã mời Peter đi ăn tối rất nhiều lần! Ông ta nói rằng ông ta hoài nghi Peter bị bệnh!”
“Ồ?” Miêu Anh nghi hoặc: “Bệnh gì cơ? Vấn đề về tâm lý à?”
“Không” Thôi Lệ Châu nói: “Ngược lại thì đúng hơn, là vấn đề sinh lý! Hơn nữa, còn là kiểu sinh con đẻ cái nữa!”
“Không phải chứ?” Miêu Anh kinh ngạc: “Ý em là Peter…”
“Ông chủ kia đương nhiên không chỉ đơn giản là mời Peter ăn cơm rồi, cũng phải mời hắn ta đến những chốn ăn chơi khác nữa chứ” Thôi Lệ Châu nói: “Thế nhưng, ông ta phát hiện Peter chưa từng xảy ra quan hệ với ai cả… Cho nên, ông ta hoài nghi Peter có vấn đề…”
“Chậc chậc…” Miêu Anh buồn bực: “Nói như vậy tức là tất cả đều chỉ là suy đoán thôi à?”
“Không” Thôi Lệ Châu nói: “Ông chủ kia khá cố chấp, sau này có một lần bọn họ ở nhà ông ta uống rượu, ông ta đã bảo một quý cô phục vụ Peter, nhưng cuối cùng lại chẳng xảy ra chuyện gì cả! Quý cô kia đã trả lời rất khẳng định!”
“Ồ? Không ngờ lại như vậy à?” Miêu Anh cảm thấy bất ngờ: “Chi tiết quan trọng như vậy mà tại sao lúc trước không ai ghi vào hồ sơ thế?”
“Nếu là hồi trước thì chuyện này có vẻ như không quan trọng mà?” Thôi Lệ Châu nói: “Hơn nữa, Peter đã được xác nhận là hung thủ vụ án bồn tắm đỏ, hơn nữa hắn ta cũng đã chết, ông chủ kia không cần phải nói ra chuyện này làm gì đúng không?”
“À…” Miêu Anh cân nhắc một chút, cảm thấy có lý.
“Chị Miêu, em lợi hại đúng không? Tin tức bí ẩn như vậy mà vẫn bị em điều tra ra, hơn nữa lại chỉ mất một thời gian ngắn như vậy nữa chứ” Thôi Lệ Châu khoe khoang, nói: “Khi nào ghi công lao thì phải cho em giải thưởng hạng nhất đấy!”
“Miệng lưỡi trơn tru, chẳng học được thứ tốt gì ở Triệu Ngọc cả!” Miêu Anh nén giận nói một câu, lại nói: “Nhưng mà đây đúng là tin tức quan trọng, Tiểu Thôi, nếu em tiếp tục cố gắng thì có khi còn tra được cả mối quan hệ giữa Peter và cha con họ Trương nữa đấy!”
“À, chị yên tâm đi!” Tiểu Thôi nói: “Bây giờ em đã tìm được một nhóm người biết Peter và Trương Phượng Nghi, giờ đang hỏi từng người một rồi, không sợ không tìm ra đầu mối mới!”
“Được!” Miêu Anh bơm hơi: “Cố lên nhé!”
Sau khi tắt điện thoại, Tăng Khả không nhịn được nói: “Chị Miêu à, sao em lại cảm thấy chúng ta đã tìm được căn nguyên của vụ án bồn tắm đỏ rồi nhỉ? Có khi nào Peter đã nghe nói phù thủy này rất lợi hại, cũng đi tìm ông ta nhờ khám bệnh không? Vì chữa trị cho nên mới gây ra vụ án bồn tắm đỏ? Còn nữa” Tăng Khả lại nói: “Trương Đình Sơn vì cứu con gái nên cũng tìm thầy phù thủy đó, thế là sau khi Peter qua đời, bọn họ cũng gây ra vụ án bồn tắm đỏ?”
“Tăng Khả” Miêu Anh nói: “Cậu hãy liên hệ với Tổng cục Hình sự, nhờ bọn họ liên hệ với gia đình Peter qua đường ngoại giao xem họ có thể xác minh lời nói của ông chủ kia là đúng không? Chúng ta phải xác định Peter thực sự bị bệnh, mới có thể phán đoán thêm một bước!”
“Ừm! Được!” Tăng Khả nhận lệnh, nhanh chóng đi gọi điện thoại.
Mà đúng lúc này, đội trưởng Thiệu lại gọi điện thoại đến.
Lúc này, giọng nói của đội trưởng Thiệu càng thêm hưng phấn:
“Tổ phó Miêu, tổ phó Miêu” Đội trưởng Thiệu dồn dập nói: “Cấp dưới của tôi đã tìm được một ông lão từng được chứng kiến pháp thuật, ông lão kia nói rằng pháp thuật mà phù thủy sử dụng có tên là La Phù Đạo, là một bí thuật được sáng lập dựa trên một quyển sách xưa cổ hiếm có!”
“Ồ? La Phù Đạo?” Miêu Anh nhíu mày: “Sao tôi nghe thấy giống tên một đường phố thế nhỉ? Tăng Khả, cậu nhanh chóng điều tra xem…”
“Vâng!” Tăng Khả còn chưa buông điện thoại đã lập tức đánh bàn phím máy tính…
“Tổ phó Miêu” Đội trưởng Thiệu lại nói: “Người mà chúng tôi tìm thấy cũng đề cập đến một manh mối quan trọng, ông ấy nói rằng lão phù thủy kia có thu mấy học trò, hơn nữa, trong số họ có cả người nước ngoài!!!”