← Quay lại trang sách

Chương 2642 Bức ảnh cũ kinh hồn (1)

“Bởi vì đã chuẩn bị từ trước nên thuốc an thần luôn ở trong túi tôi…” Trong phòng thẩm vấn, Trương Thế Hùng tiếp tục thú tội: “Cho nên, khi ở trên xe cứu thương, tôi đã hạ quyết tâm muốn bắt ả đàn bà này phải trả giá đắt…”“Tôi lấy cớ xe cứu thương gặp vấn đề nên tấp xe vào lề đường, sau đó bảo Trương Khải Nhạc nhìn ra ngoài cửa sổ xem có va chạm phải thứ gì hay không, sau đó, tôi lập tức thừa dịp cô ta không kịp đề phòng để tiêm cho cô ta một liều thuốc an thần!”

“Cô ta bị hôn mê” Trương Thế Hùng tiếp tục nói: “Loại thuốc an thần gây tê ngoại khoa này chỉ có thể kéo dài một giờ, cho nên, tôi phải chở cô ta về nhà riêng trong vòng một giờ, ở nhà tôi còn có nhiều thuốc an thần…”

“Thế là đầu tiên, tôi lái xe cứu thương trở về đơn vị, ở bãi đỗ xe, tôi đặt Trương Khải Nhạc vào cốp xe ô tô, sau đó trả xe giao ca, rồi lái xe riêng về nhà…”

“Sở dĩ đêm đó tôi không ra tay không phải vì gì khác mà là tôi còn đang do dự, tôi biết, từ thời khắc bắt cóc Trương Khải Nhạc, tôi đã không còn đường rút lui nữa rồi! Cho nên, tôi phải xem xét lại kế hoạch của mình có phù hợp không…”

“Sau này suy đi nghĩ lại, tôi tự nhận là kế hoạch của mình không có vấn đề, bởi vì… Tôi và Trương Khải Nhạc đã bảy năm không gặp nhau, hơn nữa lúc ấy hầu như không ai biết mối quan hệ của chúng tôi cả…”

“Thế là vào ngày hôm sau, cuối cùng tôi cũng hạ quyết tâm, thực hiện theo kế hoạch ban đầu…”

Kế tiếp, Trương Thế Hùng kể lại cả quá trình sát hại Trương Khải Nhạc ở Thần Dương Cư, trình tự và chi tiết gây án trên cơ bản đều giống với suy đoán của Miêu Anh.

Chỉ là Trương Thế Hùng ngàn tính vạn tính, lại không tính đến trên bầu trời còn có flycam…

Mà điều càng thêm châm chọc chính là cậu bé điều khiển flycam tiến hành hoạt động quay lén lại là hàng xóm với Trương Thế Hùng, còn quen biết nhau nữa.

Chẳng qua, cậu bé kia chỉ tập trung quay lén, chứ không cẩn thận nhìn màn hình khi flycam đang bay.

Cho nên, khi cảnh sát bắt được cậu ta, cậu ta chỉ tưởng hành động quay lén của mình đã bị lộ, chứ không biết flycam của mình đã giúp đỡ cảnh sát rất nhiều.

Nhưng vẫn giống như câu mà người xưa từng nói, lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, thật ra, bởi vì dung lượng trong flycam có hạn, nên cậu bé đã từng xóa đi không ít, nhưng chỉ riêng đoạn video quan trọng nhất này là cậu bé giữ lại.

Không thể không nói, trong quá trình điều tra vụ án có thành phần may mắn nhất định.

Khi Trương Thế Hùng khai ra tội ác của mình, Miêu Anh mới lấy ảnh của bức tranh bồn tắm đỏ mà Trương Khải Nhạc từng vẽ ra, hỏi Trương Thế Hùng: “Nói như vậy tức là anh không hề biết Trương Khải Nhạc từng vẽ bức tranh này?”

“Đúng thế!” Trương Thế Hùng đã nhận tội, nên không hề giấu giếm gì nữa: “Tôi thật sự không biết cô ta còn vẽ một bức tranh như vậy, nếu không thì dù thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ ngăn cản cô ta lại! Tôi không biết lời nói dối của tôi lúc ấy có lừa được cô ta hay không!”

“Lời nói dối?” Miêu Anh cân nhắc một chút, dường như hiểu ra ý của hắn ta, hỏi: “Ý anh là anh biết… Trương Khải Nhạc đã từng nhìn thấy gì à?”

“Đúng thế” Trương Thế Hùng gật đầu nói: “Khi chúng tôi còn qua lại với nhau, cô ta đã nhìn thấy những thứ mà cô của tôi để lại, hơn nữa còn nhìn thấy một bức ảnh! Lúc ấy, tôi lừa cô ta rằng cô tôi làm ở đội cảnh sát, bức ảnh ấy chính là hiện trường của vụ án bồn tắm đỏ năm đó, nhưng mà tôi không biết Trương Khải Nhạc có tin không!”

“Tôi càng không biết cô ta có trí nhớ tốt đến thế…” Trương Thế Hùng nhìn bức tranh, nói: “Không ngờ cô ta lại có thể ghi nhớ từng chi tiết một như thế… À… À… À không…” Trương Thế Hùng nghĩ tới cái gì, nói: “Có thể là cô ta lén chụp lại bức ảnh nhỉ? Tôi nhìn ra được cô ta rất thích bức ảnh kia, haiz…”

Nghe Trương Thế Hùng nói vậy, đoàn người Miêu Anh đều rất đỗi ngạc nhiên, ai cũng không ngờ năm đó lại xảy ra nhiều chuyện trùng hợp như vậy.

Vì thế, Miêu Anh điều chỉnh lại cảm xúc, nói từng chữ một: “Trương Thế Hùng, kế tiếp, chúng ta có thể nói về chuyện của cô anh rồi!”

“Cô của tôi… Ha ha…” Trương Thế Hùng nhếch khóe miệng lên với vẻ tà dị: “Cô tôi cũng là sát thủ bồn tắm đỏ, đây là chuyện rõ ràng rồi mà! Chẳng qua… Tôi không thể tưởng tượng được, thi thể… không ngờ lại bị giấu ở nhà, tôi… tôi sống ở trong căn nhà cũ ấy nhiều năm như vậy, không ngờ lại chung sống với người chết…”

“Không” Miêu Anh nhắc nhở nói: “Sức khỏe cô anh vốn suy yếu, chỉ dựa vào mình bà ta thì không có khả năng hoàn thành nhiều cuộc giết chóc như vậy được!”

“Hả?” Lúc này, đến lượt Trương Thế Hùng kinh ngạc: “Nghĩa là sao? Ý các cô là cô tôi còn có đồng lõa à? Không… Không không không… Cô cảnh sát à, xin các cô hãy tin tưởng tôi, cha mẹ tôi đều là người tốt, bọn họ… bọn họ sẽ không làm chuyện đó đâu! Mẹ tôi nói rằng quan hệ giữa bà ấy và cô tôi không được thân thiết lắm, thậm chí còn không cho cha tôi gặp cô tôi nữa… Xin, xin các cô hãy điều tra rõ!”

À…

Nhìn thấy phản ứng của Trương Thế Hùng, trong lòng Miêu Anh dần hiểu được điều gì.

Trương Thế Hùng quan tâm cha mẹ của mình, đây là một nhược điểm của hắn ta.

Vì thế, Miêu Anh thuận thế nói: “Trương Thế Hùng, cha mẹ anh có vấn đề hay không thì chúng tôi không thể định đoạt, chỉ cần anh nói rõ tất cả mọi chuyện thì chúng tôi tự nhiên sẽ hiểu được bọn họ có trong sạch hay không…”

“Tôi nói, tôi nói mà” Trương Thế Hùng nói: “Các cô muốn biết gì thì tôi sẽ nói tất cả! Cha mẹ tôi thật sự không có một chút liên quan gì đến chuyện này hết!”

“Vậy nói từ đầu đi” Miêu Anh nói: “Anh hãy nói tất cả những gì anh biết!”

“Được, được…” Trương Thế Hùng nói: “Khi cô tôi mất, tôi chỉ mới một tuổi, tất nhiên là tôi không có trí nhớ gì ngoại trừ các bức ảnh ra… Cha mẹ tôi cũng không hay kể nhiều chuyện về cô ấy, cho nên tôi không hiểu rõ lắm…”

“Mãi đến khi tôi vào ở căn nhà cũ kia!” Trương Thế Hùng nhớ lại và nói: “Bởi vì nhu cầu công việc nên tôi chuyển đến sống ở nhà cô của mình, cô tôi trước kia là sinh viên và kế toán cao cấp, nên để lại rất nhiều sách, còn có vài chiếc thùng nữa…”

“Sau khi dọn vào ở, những lúc nhàm chán, tôi hay lật lại mấy thứ ấy, sau đó, tôi đã lật đến một vài thứ khiến tôi cảm thấy nghi hoặc…”

“Không ngờ trên tủ của cô tôi lại có rất nhiều sách về tôn giáo bí thuật linh tinh, hơn nữa còn có mấy quyển viết tay, bên trong chi chít ký hiệu chữ triện, cực kỳ thần bí, còn vẽ một vài bức tranh nữa, toàn là mấy loại trâu quỷ rắn thần linh tinh, trông cực kỳ đáng sợ… Tôi biết cô tôi là sinh viên, có lẽ thích nghệ thuật, nên lúc ấy tôi đâu nghĩ nhiều gì…”

“Thế nhưng sau này, tôi lại lật đến một bức ảnh cũ được kẹp trong một quyển sách! Có bức ảnh đen trắng, cũng có bức ảnh màu, toàn là chụp một người phụ nữ nằm trong bồn tắm, bồn tắm đã bị nhuộm đỏ…”

“Là một người Vân Châu chính gốc, tất nhiên là tôi biết câu chuyện bồn tắm đỏ! Khi nhìn thấy bức ảnh, suy nghĩ đầu tiên của tôi chính là hiện trường vụ án năm đó… Tuy rằng, tôi thấy khó hiểu, không biết tại sao cô tôi lại có bức ảnh này, nhưng tôi vẫn không nghĩ gì nhiều…”

“Thế nhưng, sau đó… chắc là khoảng hai, ba ngày sau? Tôi đột nhiên nhớ ra hồi đó Peter chỉ giết bốn người, gây ra bốn vụ án bồn tắm đỏ thôi mà? Tại sao cô tôi lại có đến bảy bức ảnh chứ? Hơn nữa, các cô gái trong bức ảnh đều không phải cùng một người…”