← Quay lại trang sách

Chương 2643 Đột nhiên mất tích

Ở vùng ngoại ô London, một chiếc ô tô màu đen đang chạy chậmTriệu Ngọc ngồi ở trên xe, đang nói chuyện điện thoại với Thôi Lệ Châu.

“Anh Đào của tôi lợi hại đấy nhỉ” Triệu Ngọc cười nói: “Một thứ chợt lóe rồi qua như flycam mà vẫn bị anh ta bắt được, thật sự là rất giỏi đấy!”

“Đúng vậy, anh ta đã có được 50% công lực của anh đấy, 40% trong số đó đều là chân truyền không biết xấu hổ” Thôi Lệ Châu cười khẽ, nói: “Mấy ngày nay anh ta đắc ý lắm, đi lại mà cứ như con gà trống ấy, toàn dùng khóe mắt liếc nhìn người ta thôi! Nếu không phải bị gò ép bởi pháp luật thì tôi đã đánh anh ta một trận rồi! Thật ra, anh ta chỉ may mắn thôi, phần lớn suy đoán đều đến từ chị Ngô cả…”

“Ừm, chị Ngô cũng rất lợi hại, mọi người đều rất lợi hại, vì mọi người đi theo một tổ trưởng lợi hại mà! Ha ha ha!” Triệu Ngọc điên cuồng cười, nói: “Nhưng dù thế nào đi nữa, cuộc điều tra vụ án của các cô cũng coi như đã hoàn thành hơn nửa rồi! Đáng giá chúc mừng đấy!”

“Chỉ có thể tính là hoàn thành một nửa thôi mới đúng?” Thôi Lệ Châu sửa lại: “Chị Miêu vẫn đang thẩm vấn nghi phạm, chúng ta còn chưa biết lai lịch của La Phù Đạo thần bí kia đâu!”

⚝ ✽ ⚝

Triệu Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, thật ra mục đích hắn gọi điện thoại cho Miêu Anh đúng là để tìm hiểu thêm tin tức về chuyện này.

Bởi vì vụ án tai trái và vụ án bồn tắm đỏ đều có mối liên hệ chặt chẽ với La Phù Đạo, hắn cũng muốn biết thêm nhiều tin tức về nó, xem nghi phạm Long Đan đã học tập bí thuật này từ lúc nào?

“Vậy được rồi!” Bởi vì rất nhiều chuyện không tiện nói ra với Thôi Lệ Châu nên Triệu Ngọc đành phải nói: “Chờ chị Miêu của cô thẩm vấn xong thì nhớ bảo cô ấy gọi lại cho tôi nhé!”

“Được, yên tâm đi!” Thôi Lệ Châu nói: “Chị ấy đã thẩm vấn hơn hai tiếng, phỏng chừng sắp xong rồi!”

“Tốt lắm!” Triệu Ngọc nói: “Tôi tắt máy trước nhé!”

“Ừm… Sếp à…” Thôi Lệ Châu không nhịn được nói: “Khi nào thì anh có thể trở về? Không có anh ở bên cạnh giải quyết vụ án, tôi cứ cảm thấy thiếu thiếu ấy! Không được nghe thấy anh nói khoác mà không biết ngượng, cả người cứ không được tự nhiên!”

“Xuống địa ngục đi, chờ xem!” Triệu Ngọc cười nói: “Tôi sắp về rồi, khi nào về, tôi sẽ mời mọi người ăn một bữa thịnh soạn, chờ tôi nhé!”

Nói xong, Triệu Ngọc tắt điện thoại di động.

Mà lúc này, ô tô đang đỗ trước một nhà thờ lớn ở vùng nông thôn, Đinh Lam từ bên ngoài đi vào và gõ gõ cửa kính.

Triệu Ngọc hạ cửa kính xe xuống rồi vội hỏi: “Thế nào? Chắc chắn không ở đây đúng không?”

“Đúng thế!” Đinh Lam nói: “Mục sư nói rằng căn nhà cũ của Long Đan đã bị phá bỏ, Long Đan đã rời khỏi đây ít nhất mười một năm rồi!”

“Xem ra…” Triệu Ngọc nói: “Không thể điều tra theo tuyến đường này nhỉ?”

“Đúng vậy, ngay cả ngôi nhà cũng không còn, làm sao tìm được manh mối chứ?” Đinh Lam bất đắc dĩ nói: “Bây giờ chỉ có thể xem bên phía cha nuôi có giúp được gì hay không thôi! Chỉ cần lấy được số an sinh xã hội của Long Đan là chúng ta có thể tiếp tục điều tra rồi…”

“Mục sư có nói…” Triệu Ngọc nói: “Hắn ta đang sống yên ổn ở đây, tại sao lại muốn chuyển nhà hay không? Trông cứ như muốn trốn nợ ấy…”

“Vị mục sư này không biết!” Đinh Lam nói: “Bọn họ cũng thấy kỳ lạ mà!”

“Không” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Nếu là vì trốn nợ thì tại sao hắn ta bỏ lại căn nhà chứ? Nên bán nhà trả nợ mới đúng!”

“Đúng vậy” Đinh Lam nói: “Mục sư nói rằng ngôi nhà của Long Đan vẫn rất có giá trị, lúc phá dỡ, bởi vì không tìm thấy hắn ta đâu nên phải trải qua rất nhiều thủ tục tư pháp, cuối cùng họ mới phá dỡ được! Người của Cục An ninh xã hội vẫn còn giữ thông tin của hắn ta, nếu bây giờ hắn ta trở về thì chính quyền sẽ phải cấp cho hắn ta một căn nhà có giá trị tương đương! Chỉ tiếc, hắn ta không còn trở về nữa!”

“Kỳ lạ thật…” Triệu Ngọc nhớ lại một chút, thì thào nói: “Sau khi rời dàn nhạc vào năm 1995, Long Đan yên tĩnh bốn năm, sau đó lại bắt đầu gây án vào năm 1999! Mà lần ấy, hắn ta đã tự trả tiền đi gây án! Sydney, Paris, Lisbon, qua phân tích vụ án thì hắn ta dần dần kém đi, cuối cùng thành lực bất tòng tâm.

Có lẽ là bởi vì hắn ta già đi, có lẽ là bởi vì bệnh tình ở tai của hắn ta chuyển biến xấu, khiến hắn ta bị ảnh hưởng”

“Cho nên, loạt giết chóc kết thúc vào cuối năm 2003, Long Đan quay trở về London, ở trong căn nhà này” Triệu Ngọc như đang nói chuyện với chính mình vậy: “Mà hắn ta chỉ sống trong ngôi nhà được sáu năm, sau đó biến mất một cách kỳ lạ… Tại sao chứ? Tại sao hắn ta phải rời khỏi đây? Không lẽ… đã xảy ra biến cố gì sao?”

“Mục sư nói” Đinh Lam nói: “Dù sao thì Long Đan cũng là thành viên của dàn nhạc giao hưởng Hoàng gia, thu nhập của hắn ta luôn rất cao, ngày thường hắn ta cũng không có sở thích xấu gì, chỉ là tính tình hơi quái gở, không giỏi ăn nói với người khác. Đương nhiên, tất cả mọi người đều cho rằng vì tai của hắn ta có vấn đề…”

“Phù…” Triệu Ngọc thở ra một hơi thật mạnh, càng cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.

“Có khi nào…” Đinh Lam đoán: “Long Đan lo lắng chuyện giết người bị bại lộ, cho nên đã thay đổi thân phận và bỏ trốn sớm? Bây giờ còn chưa rõ sống hay chết đâu! Thật sự không dễ tìm chút nào…”

“Thay đổi thân phận thì dù sao cũng phải cần tiền chứ?” Triệu Ngọc nói: “Tại sao hắn ta không bán nhà rồi mới trốn chạy chứ?”

“Cũng đúng!” Đinh Lam nói: “Xem ra chúng ta chỉ có thể chọn cách “biển rộng tìm kim”, tạm thời cứ chờ bên phía cha nuôi có tra ra được gì không rồi tính sau!”

“Long Đan…” Triệu Ngọc nhớ tới cái gì, nói: “Ông lão kia nói cho anh biết rằng Long Đan từng có hai cuộc hôn nhân ngắn ngủi, một là nữ phục vụ trong chuyến tàu du lịch dài ngày, một là người mẫu, hai người vợ đều không sinh cho hắn ta đứa con nào! Cho nên, chúng ta có thể điều tra từ hai người này xem sao?”

“Được, nhưng mà không có tên à?” Đinh Lam hỏi.

“Không có, nhưng nếu đã từng kết hôn thì chắc không khó điều tra đâu nhỉ?” Triệu Ngọc hỏi.

“Đúng, chắc có thể điều tra được thôi!” Đinh Lam gật đầu.

Đúng lúc này, một đặc công đột nhiên đến gần hai người và báo cáo: “Chúng tôi vừa tra được trong dàn nhạc giao hưởng Hoàng gia quả thực có một người tên là Victor, mà người này đúng là nhạc trưởng, thậm chí còn từng làm việc với Long Đan hơn 20 năm! Chẳng qua…” Đặc công tiếc nuối nói: “Victor thực sự đã qua đời 10 năm trước rồi!”

“10 năm trước…” Triệu Ngọc tính toán: “Cũng chính là một năm sau khi Long Đan mất tích, liệu trong chuyện này có mối quan hệ gì hay không?”

“Kẻ kế nhiệm giả trang Victor, tức là đã giả trang một người từng thực sự tồn tại!” Đinh Lam nói: “Nói cách khác, những lời mà kẻ kế nhiệm nói với anh…”

“Đúng, những lời ấy hẳn đều là sự thật!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Kẻ kế nhiệm tiết lộ cho anh những tin tức đó, hẳn là muốn anh bắt lấy Long Đan, ừm… Từ từ… Từ từ đã…”

Chỉ một thoáng, Triệu Ngọc nghĩ tới điều gì đó quan trọng, hắn nhướng mày, bỗng khẩn trương nói: “Chẳng lẽ… Mục đích của ông ta không phải muốn chúng ta bắt lấy Long Đan sao?”

“Anh nói gì cơ?” Đinh Lam không hiểu lắm.

“Kẻ kế nhiệm giả trang thành Victor, chứng tỏ…” Triệu Ngọc nói: “Kẻ kế nhiệm từng tìm được Victor, cũng đã hỏi những câu giống anh, chắc Victor đã nói cho ông ta tất cả mọi chuyện về Long Đan! Cho nên… Nếu ông ta thật sự muốn bắt được Long Đan thì hẳn là ngay từ lúc… từ lúc ấy đã lập tức ra tay rồi mới đúng?”

“À…” Đinh Lam có vẻ hiểu ra: “Anh rể, ý của anh là Long Đan thật ra đã bị kẻ kế nhiệm bắt đi? Bị bắt từ lâu rồi!?

“Vậy…” Đinh Lam khó hiểu nói: “Ông ta còn muốn anh phá án làm cái gì?”

“Đúng vậy, quả là như thế…” Triệu Ngọc cũng đặt ra nghi vấn: “Ông ta… rốt cuộc muốn làm gì chứ?”