← Quay lại trang sách

Chương 2651 Bác sĩ Lâm

“Hắn ta… đã nói hết với ông rồi à?” Trên sân golf vắng lặng, Triệu Ngọc vừa cùng Grimm đi đến lỗ tiếp theo vừa hỏi ông ta: “Còn vụ án tai trái và La Phù Đạo thì rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?”“Ha ha, thật ra đáp án không phức tạp đến thế đâu” Grimm nói: “La Phù Đạo bắt nguồn từ một bác sĩ người Trung nghèo túng, tên của lão ta là gì thì không thể nào kiểm chứng, căn cứ theo lời Long Đan thì người này họ Lâm, có kẻ gọi lão ta là ngài Lâm, cũng có người gọi là bác sĩ Lâm!”

“Vào những năm 1970, bác sĩ Lâm này vẫn luôn hành nghề y ở Liverpool, bởi vì liên quan đến một tai nạn y tế nghiêm trọng nên đã bị tịch thu giấy phép hành nghề! Sau này, lão ta làm giả giấy tờ tùy thân, lên một con tàu du lịch dài ngày trên biển làm nhân viên phục vụ, lúc ấy, Long Đan vừa hay cũng biểu diễn ở trên tàu, bởi vậy nên hai người đã kết bạn”

“Có lẽ là vì mang nỗi oán hận với thế giới này? Bác sĩ Lâm không cam lòng bị vận mệnh sắp đặt, lão ta bịa đặt ra một quyển “bí thuật La Phù”, chính thức mở ra kiếp sống phù thủy!”

“Lão ta bịa “bí thuật La Phù” thành bí thuật trường sinh mà lão đào được từ mộ cổ, người xưa bởi vì tu luyện thuật này nên sống lâu trăm năm, thậm chí có thể sống đến hơn 150 tuổi!”

“Ha ha!” Grimm mỉm cười, thả một quả bóng golf xuống mặt đất, nói với Triệu Ngọc: “Tới lượt cậu! Lỗ tiếp theo ở cạnh cây ô liu kia, xem cậu có thể đánh một cú vào lỗ hay không?”

Triệu Ngọc nhắm chuẩn, đánh một gậy, thảm cỏ bay ra, quả bóng không hề cử động!

“Oa, cậu đúng là khiến tôi phải nhìn với cặp mắt khác xưa đấy!” Grimm mỉm cười: “Không sao, cho cậu một cơ hội nữa nhé!”

“Cảm ơn!” Triệu Ngọc vung gậy golf, lần này cuối cùng cũng đánh vào quả bóng, nhưng bởi vì dùng sức quá mức nên quả bóng bị vướng trên cây!

“Ừm…” Triệu Ngọc xấu hổ hỏi: “Thế này thì được mấy điểm?”

“Ha ha ha!” Grimm hòa ái bật cười, ra hiệu cho hai người tiếp tục đi về phía trước, đồng thời nói: “Từ đó, bác sĩ Lâm bắt đầu tạo thế cho bí thuật La Phù, lão ta còn biên soạn sách, còn chế tạo ra tượng thần vốn không tồn tại và đủ các loại viên thuốc… Tôi đoán, vì để mọi người tin tưởng pháp thuật của lão ta, có thể ngay cả chính lão ta cũng tin? Lão ta lợi dụng y thuật tiên tiến mà lão ta học được để lừa mấy người bệnh, sau đó nói tất cả đều nhờ công lao của bí thuật La Phù!”

“Trên tàu có đủ loại người, những người này được chữa khỏi bệnh nên đều tin là thật, bắt đầu truyền bá cho lão ta, khiến bí thuật này nổi tiếng rất nhanh! Long Đan nói rằng ban đầu, hắn ta không để ý lắm, hắn ta không tin bí thuật của bác sĩ Lâm là thật, nhưng cũng không phản đối gì. Sau này, bọn họ thậm chí có cắt đứt liên hệ…”

“Hắn ta chỉ nghe nói hành vi của bác sĩ Lâm nhanh chóng bị ban lãnh đạo của tàu chở khách biết được, thế là lão ta bị đuổi khỏi tàu! Sau đó, lão ta đã tới Hương Giang, hồi đó, ngay cả quê hương là Vân Châu mà lão ta cùng không về, lão ta tiếp tục sự nghiệp thần côn ở Hương Giang, lừa không ít người, hơn nữa còn có chút tiếng tăm”

“Tôi biết vụ án bồn tắm đỏ của Peter, trên thực tế…” Grimm nói: “Tại buổi khiêu vũ của Học viện Thiết kế Hoàng gia, tôi còn gặp được Peter, chỉ là không trò chuyện với nhau câu nào mà thôi”

“Tôi đoán” Grimm tiếp tục nói: “Peter hẳn là quen biết bác sĩ Lâm này ở Hương Giang, hơn nữa còn rất tin tưởng bí thuật của lão ta mà không nghi ngờ gì, cho nên mới gây ra vụ án bồn tắm đỏ động trời nhỉ!?”

“Ồ?” Triệu Ngọc cân nhắc một chút, hỏi: “Không phải ông đã thẩm vấn Long Đan rồi à? Hắn ta đã nói như thế nào? Bác sĩ Lâm có nói cho hắn ta về vụ án bồn tắm đỏ của Peter hay không?”

“Sao có thể chứ?” Grimm lại mỉm cười: “Bác sĩ Lâm không thể nào nói với Long Đan chuyện Peter được, Long Đan đương nhiên cũng không dám hỏi!”

“Nhưng mà chúng ta có thể đoán được” Grimm nói: “Không bao lâu sau, bác sĩ Lâm quay trở về quê hương Vân Châu, mở một hiệu thuốc và tiếp tục sử dụng nó để ngụy trang, bắt đầu truyền bá bí thuật La Phù!”

“Mà Peter cũng tình cờ nhận được lời mời thiết kế nhà cửa từ một công ty ở Vân Châu, hẳn là hai người họ đã liên lạc với nhau… Nhưng mà…” Grimm nói: “Về lý do tại sao Peter lại giết người, cả chuyện hắn ta đã chết như thế nào sau khi bị bắt thì vẫn còn là bí ẩn chưa có lời giải!”

“Peter là thái giám” Triệu Ngọc nói: “Vì một tai nạn xe cộ mà năng lực đàn ông đã bị ảnh hưởng, bởi vậy mà cảm thấy tự ti buồn rầu.

Hắn ta hy vọng bí thuật La Phù có thể giúp hắn ta khỏe mạnh, cho nên mới gây ra vụ án bồn tắm đỏ!”

“Ồ? Thì ra… là thế…” Grimm liếc nhìn Triệu Ngọc một cái: “Cậu lại giúp tôi giải quyết một vấn đề bí ẩn rồi, tốt lắm! Vậy… Cậu có biết rốt cuộc hắn ta đã chết như thế nào không?”

“Tôi không biết” Triệu Ngọc nói: “Tôi đã đọc hồ sơ ghi chép, chắc là bị bệnh tim nghiêm trọng, nhưng bởi vì không khám nghiệm tử thi nên chỉ có thể là một bí ẩn chưa được giải đáp! Nhưng mà… Không còn quan trọng nữa!”

“À… Tôi vẫn hơi tò mò” Grimm nói: “Rốt cuộc tên bác sĩ Lâm này tà ác đến mức nào thế? Tất cả mọi thứ đều là lời nói dối, tại sao lão ta lại muốn lừa Peter? Lão ta biết rõ huyết tế là lời nói dối, tại sao còn bảo Peter đi giết người?”

“Có lẽ…” Triệu Ngọc nói: “Ý định ban đầu của bác sĩ Lâm là khiến Peter biết khó mà lui nhỉ? Lão ta không thể nói bí thuật của mình vô dụng, cho nên đã chế tạo ra một điều kiện không thể hoàn thành, khiến Peter từ bỏ ý định đó đi”

“Thế nhưng…” Grimm tiếp lời: “Lão ta không ngờ Peter đã tẩu hỏa nhập ma, thật sự đi làm theo!”

“Cho nên” Triệu Ngọc tiếp tục: “Sau khi Peter bị bắt, bác sĩ Lâm sợ hãi, cho rằng cảnh sát sẽ bắt lão ta, cho nên mới bỏ chạy!”

“Thế nhưng… những hạt giống bị vẩy ra cuối cùng đã nảy mầm và đơm hoa kết trái” Grimm không hề ngừng lại, tiếp tục nói: “Lão ta nhận một học trò tên là Trương Đình Sơn ở Vân Châu, mà người học trò này lại rất tin tưởng thuật huyết tế mà không nghi ngờ gì! Để cứu con gái, ông ta đã giết bảy cô gái vô tội, nhưng cuối cùng, con gái của ông ta vẫn chết! Bạn gái và đồng nghiệp của cậu đang giải quyết vụ án này ở Vân Châu, phải không?”

Bộp!

Trong phút chốc, Triệu Ngọc và Đinh Lam đồng thời rùng mình một cái.

Trong lời nói của Grimm rõ ràng mang theo ý khác.

Phải biết rằng, chuyện đoàn người Miêu Anh điều tra vụ án bồn tắm đỏ ở Vân Châu vốn là tuyệt mật, người ngoài vốn dĩ không biết tình hình cụ thể.

Vậy mà Grimm lại có thể nói chính xác chuyện gì đã xảy ra ở Vân Châu, hiển nhiên, ông ta đã sắp xếp người ở đó rồi.

Đồng thời, ông ta nói những lời này có phải muốn ám chỉ điều gì hay không?

Không khí đọng lại, bên tai chỉ có gió biển thổi qua, âm thanh xào xạc.

“Vậy… Sau đó thì sao?” Cuối cùng, vẫn là Triệu Ngọc đánh vỡ im lặng, hỏi Grimm: “Sau này, bác sĩ Lâm đi đâu, lão ta đã xúi giục Long Đan như thế nào?”

“Sau này, sau này…” Grimm chậm rãi nói: “Bác sĩ Lâm không còn nơi nào để đi, vì quen thuộc nước Anh nhất nên đã quay trở về London, chưa từ bỏ ý định mà tiếp tục làm lại nghề cũ, tuyên truyền bí thuật La Phù trong thành phố London…”

Nghe Grimm tiếp tục kể, Đinh Lam ngầm hiểu, lập tức nhấn mã liên lạc bằng điện thoại di động của mình, cô nhắc nhở các đặc công lập tức thông báo cho đồng sự ở Vân Châu, phải bảo vệ Miêu Anh và tổ điều tra đặc biệt thật tốt!

“Thế nhưng, ở nơi có y học phát đạt như London thì cách làm của lão ta không được đón nhận nhiều…” Grimm nói: “Cho nên, tiền tiết kiệm của lão ta nhanh chóng cạn kiệt, phòng khám cũng suýt nữa bị người ta phá tanh bành! Tuổi tác đã cao, lão mất đi ý chí chiến đấu, bắt đầu mượn rượu giải sầu, chính ở trong quán rượu, lão đã gặp Long Đan vốn đang lo âu vì cái tai…”