← Quay lại trang sách

Chương 2652 Phản lão hoàn đồng

Quả bóng golf màu trắng lăn về phía trước, rơi chính xác vào lỗ vốn không cắm cột cờKhông biết từ lúc nào mà chân trời bắt đầu có một đám mây đen tụ lại, trong đám mây còn xen lẫn cơn gió biển, thổi bay một vài lá cây và bụi đất, dường như sắp xảy ra một trận mưa to.

“Thời tiết thay đổi nhanh quá nhỉ?” Triệu Ngọc thuận miệng hỏi một câu: “Dự báo thời tiết nói thế nào?”

“Ha ha!”

Grimm mỉm cười cúi xuống, đưa tay lấy quả cầu trong lỗ ra.

Trong quá trình lấy bóng ra, Đinh Lam luôn nhắm súng về phía ông lão, sợ thứ mà ông ta lấy từ trong lỗ ra không phải quả cầu.

“Vốn là như thế đấy…” Grimm lấy bóng ra, nói: “Thời tiết trên đảo hay thất thường như vậy! Cứ làm quen là được!”

Nói xong, ông ta thả quả bóng xuống mặt đất, nói với Triệu Ngọc: “Còn có bốn cái lỗ nữa, chúng ta tiếp tục đi! Tới lượt cậu! Chúng tôi không có nhiều bóng lắm đâu, cậu làm ơn đừng chơi lung tung nữa được không?”

“Được!” Triệu Ngọc cười nhẹ, dùng gậy golf nhắm ngay xa xa, cũng nhẹ nhàng đánh một cái.

Quả bóng golf lăn về phía trước, lăn xuống một con dốc, ai ngờ chỉ lăn được một lúc thì bị một vật lạ trên mặt cỏ ngăn trở.

Vật lạ kia giống như một tấm thép, không biết là mảnh phi cơ trực thăng bị rơi xuống hay là mảnh đạn sau khi nổ tung năm đó nữa…

“Chậc chậc…” Triệu Ngọc hỏi: “Cái này thì tính thế nào? Có phải nên tha cho tôi một cây hay không?”

“…” Grimm hiển nhiên không hiểu “tha cho tôi một cây” có ý gì, chỉ nói: “Không thể, chỉ có thể trách cậu không hay ho thôi!”

Nói xong, hai người lập tức đi xuống triền núi, Đinh Lam cũng theo sát phía sau.

Trên đường đi, Đinh Lam vẫn luôn liên hệ với các đặc công.

Ban đầu, các đồng nghiệp đã xin cô chỉ thị, bởi vì cánh cửa lô-cốt nơi Grimm xuất hiện vẫn luôn được mở, nên bọn họ muốn vào tra xét xem sao.

Nhưng mà Đinh Lam ngăn bọn họ lại, nói là tình hình bây giờ còn chưa rõ ràng, cô muốn bọn họ đừng hành động thiếu suy nghĩ, vẫn nên canh giữ cánh cửa kia, đợi đội trợ giúp tới nơi rồi tính sau.

“Tước sĩ à” Lúc này, Triệu Ngọc hỏi Grimm: “Nếu Long Đan gặp được tên bác sĩ Lâm kia thì những chuyện xảy ra sau đó đều là sự thật mà chính miệng Long Đan khai ra à?”

“Đúng vậy!” Grimm nói: “Trong lúc uống rượu, Long Đan tâm sự với bác sĩ Lâm về việc hắn ta bị điếc tai trái, nói thẳng ra thì đó là một đòn trí mạng đối với một người làm nghệ thuật như hắn ta, chẳng khác nào giết chết hắn ta cả!”

“Sau đó, không biết là bác sĩ Lâm đã uống say, hay là bị kích thích gì trong chuyện Peter” Grimm nói: “Lão ta trực tiếp nói cho Long Đan biết lão ta có thể trợ giúp Long Đan, chữa khỏi tai giúp hắn ta!”

“Long Đan đương nhiên không tin, bởi vì tai của hắn ta đã bị bác sĩ kết án tử, bác sĩ còn nói tai phải của hắn ta sớm muộn gì cũng sẽ mất đi thính lực, đến lúc đó, hắn ta sẽ trở thành người điếc thực sự!”

“Bác sĩ Lâm lập tức nói phương pháp cho hắn ta nghe, nói rằng dựa theo nghĩa lý sâu kín của bí thuật La Phù, chỉ cần bảy cô gái trẻ tuổi tiến hành huyết hiến tế cho hắn ta thì lập tức có thể giúp hắn ta khôi phục thính giác!”

“Không chỉ khôi phục thính giác thôi đâu” Grimm nói: “Mà còn có thể kéo dài tuổi thọ, khiến hắn ta sống lâu, phản lão hoàn đồng!”

“Ôi chết tiệt!” Triệu Ngọc lặp lại một câu: “Phản lão hoàn đồng, loại chuyện ma quỷ này mà hắn ta cũng tin à?”

“Hắn ta đương nhiên không tin!” Grimm tiếp tục nói: “Chuyện đó về cơ bản thì hắn ta chỉ coi như trò cười mà thôi! Thế nhưng, không biết xảy ra chuyện gì mà bác sĩ Lâm lập tức mở túi của lão ta ngay tại chỗ, cầm một quyển sách ghi chép phương pháp huyết tế giao cho hắn ta. Còn nói là nếu muốn tai khỏe mạnh thì cứ dựa theo sách hướng dẫn mà làm! Long Đan hỏi lão ta, làm gì có chuyện sẽ có người đồng ý giúp hắn ta huyết tế chứ? Nếu làm không ổn thì mất mạng ngay!”

“Kết quả, bác sĩ Lâm cười cười, không trả lời câu hỏi của hắn ta mà lập tức yên lặng rời khỏi… Đó cũng là… lần cuối cùng Long Đan gặp được lão ta!” Grimm nói: “Long Đan nói, trong quán bar ấy ở London, bọn họ chỉ gặp nhau tổng cộng bốn lần, sau khi bác sĩ Lâm đưa quyển sách cho hắn ta thì không còn xuất hiện nữa, từ đó về sau cứ như bốc hơi khỏi nhân gian vậy…”

Lúc này, hai người đã xuống dưới triền núi, Grimm lại lấy ra một quả bóng golf mới và đánh một gậy nữa.

Sau khi quả bóng bay lên, nó lao thẳng về phía nghĩa trang.

Thấy thế, Triệu Ngọc cũng đánh một gậy.

Lúc này, năng lực của hắn đã tăng lên, quả bóng cũng hạ cánh giống Grimm, rơi xuống cùng một thảm cỏ…

“Long Đan nói rằng sau khi đọc quyển sách kia, hắn ta mới hiểu được huyết tế người sống tức là chết người, phải giết người mới có thể hoàn thành…” Trên đường, Grimm tiếp tục kể lại chuyện cũ: “Cho nên, hắn ta lập tức ném đại quyển sách sang một bên!”

“Thế nhưng, không bao lâu sau lại xảy ra hai chuyện!” Grimm vươn hai ngón tay: “Thứ nhất chính là tin tức về vụ án bồn tắm đỏ của Peter đã bay đến London, Long Đan ý thức được vụ án bồn tắm đỏ có mối liên quan rất lớn với bác sĩ Lâm!”

“Đồng thời, hắn ta bắt đầu hoài nghi tính khả thi của huyết tế, nếu đều là lừa gạt người ta thì sao một kiến trúc sư như Peter lại muốn làm như vậy chứ?”

“Chuyện thứ hai là bệnh tình của hắn ta bắt đầu chuyển biến xấu” Grimm nói: “Hắn ta không hy vọng bệnh tình của mình bị người khác biết, cho nên đã che giấu. Kết quả là phát huy thất thường trong vài buổi biểu diễn, nhạc trưởng tìm hắn ta trò chuyện mấy lần, còn bảo là muốn nói cho cấp trên biết…”

“Long Đan sợ hãi, hắn ta rất sợ bị mất việc, bị mất sự nghiệp, cả đời hắn ta đều kéo dây đàn, hắn ta không thể tưởng tượng nổi mình mà rời khỏi dàn nhạc thì sẽ thế nào!”

“Vì thế, hắn ta chạy chữa khắp nơi, còn thử đeo máy trợ thính, nhưng bác sĩ nói rằng đó là bệnh điếc thần kinh, và những thứ phụ trợ thính giác đều không thể trợ giúp được hắn ta!”

“Trong tuyệt vọng, hắn ta mới nhớ tới bí thuật La Phù mà bác sĩ Lâm để lại cho hắn ta, sau đó, hắn ta bắt đầu đi về phía cuộc sống tội ác của mình…”

“Chuyện sau này thì chắc không cần tôi nói nhiều thêm nữa đâu, đúng không?”

“À…” Triệu Ngọc gật đầu, hỏi: “Chuyện khác thì không cần nói nhiều, nhưng điều tôi rất muốn hỏi chính là có tác dụng không?”

“Có thể là phương pháp của bác sĩ Lâm có tác dụng ám chỉ tâm lý nhất định nhỉ?” Grimm nói: “Sau khi giết hai người đầu, Long Đan thật sự cảm thấy tai của hắn ta có chuyển biến tốt đẹp! Cho nên, điều này đã củng cố niềm tin của hắn ta, khiến hắn ta tiếp tục gây án, liên tục giết bảy người…”

“Thế nhưng, sau khi hoàn thành, Long Đan lại thất vọng phát hiện ra thuật huyết tế căn bản là lừa đảo! Tai của hắn không những không cải thiện mà ngược lại, ngay cả một tai khác cũng bắt đầu chuyển biến xấu…”

“Thế nhưng, chiếc hộp Pandora đã mở ra rồi, từ đó về sau, Long Đan đã tẩu hỏa nhập ma, không dừng được nữa! Thế là, sát thủ vụ án tai trái bởi vậy mà sinh ra…”

“Trong khoảng thời gian từ 1995 đến 1999, sở dĩ hắn ta không ra tay…” Grimm lại nói: “Là bởi vì giới y học có công nghệ cấy ghép điện cực ốc tai và cấy ghép tai nhân tạo, hắn ta muốn thông qua phẫu thuật để thay đổi tình hình của mình. Vì thế, trong bốn năm đó, hắn ta đã trải qua mấy cuộc phẫu thuật để có thể ở lại dàn nhạc!”

“Đáng tiếc, tất cả các cuộc phẫu phẫu đều thất bại, hắn ta chẳng những rời khỏi dàn nhạc, hơn nữa còn biến thành một người điếc hoàn toàn…”

“Nhưng mà, điều này vẫn không kết thúc cuộc giết chóc của hắn ta, bắt đầu từ năm 1999 mãi cho đến năm 2003, hắn ta bắt đầu tự trả tiền bay đến các quốc gia khác để giết người, mãi cho đến khi tình trạng cơ thể hắn ta không cho phép nữa!”

“Vụ ở thành phố Mehico là lần cuối cùng của hắn ta, hắn ta vừa không bắt cóc thành công mà ngược lại còn bị cô gái đó đánh cho một trận, suýt nữa đã bị cảnh sát bắt lấy! Cho nên, từ đó về sau, hắn ta ý thức được mình không thể làm sát thủ vụ tai trái nữa…”

“À… Thì ra là thế, nhưng mà…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Tôi còn một việc vẫn không hiểu lắm, tại sao hắn ta lại muốn cắt tai của nạn nhân chứ? Hắn ta muốn lấy nó làm kỷ niệm à? Hay là… cần cho nghi thức nào đó? Những cái tai ấy đâu rồi?”