Chương 2671 Cao thủ hacker
Thời gian quay ngược lại 70 phút ở trước căn cứ dưới lòng đất của đảo Kỳ Tích, mưa bom bão đạn, ánh điện lóe ra, một trận ác chiến vẫn đang tiến hànhMột số lượng lớn kẻ địch lao đến từ một hướng, đạn của Đinh Lam gần như cạn kiệt, dần dần không ngăn cản được nữa.
Nhưng vào lúc này, Triệu Ngọc lại lấy được mấy khẩu súng trường không biết từ đâu ra, hắn tung súng trường vào tay Đinh Lam.
Đinh Lam nhận lấy súng, bắn thẳng một mạch vào những kẻ địch đang xông tới.
Thế nhưng số lượng kẻ địch quá nhiều, sau khi Đinh Lam bắn phá, cô lại nhanh chóng bị kẻ địch áp chế.
Nhưng những khó khăn này vốn chẳng là gì trong mắt Triệu Ngọc cả, có được ống nhắm chuẩn vạn năng, hắn đứng thẳng giữa đại sảnh, bắt đầu màn trình diễn của mình!
Cách hắn cầm súng trường trông có vẻ tùy ý, thậm chí thoải mái, thế nhưng Triệu Ngọc vừa bắn một phát là sẽ có một kẻ địch ngã xuống!
Chẳng bao lâu, những kẻ địch vừa mới lao tới lập tức phát hiện ra đồng bọn bên cạnh mình đã không còn nhiều nữa!
Những tên còn lại nhanh chóng bị đánh lùi lại, ngay sau đó, dưới cặp đánh kép là Đinh Lam và Lee Bon Seong, bọn chúng đành phải lùi ra ngoài, không dám lộ diện nữa!
“Cậu…” Lee Bon Seong nhìn mà ngây người: “Triệu Ngọc, thuật bắn súng này của cậu thật sự là “tự học thành tài” à?”
“Đừng nhiều lời nữa!” Triệu Ngọc ném khẩu súng trường đã bắn hết đạn đi, lại lấy khẩu khác, nói: “Tình hình có hơi bất thường, đám mặc âu phục trắng vừa rồi đều biến mất rồi!”
“Hả? Đúng nhỉ!” Đinh Lam quan sát bốn phía một lượt, nói: “Cái tên Prometheus kia đâu? Bọn chúng… sao lại chạy mất rồi?”
“Không đúng, không đúng…” Triệu Ngọc đã ngửi được mùi nguy hiểm, lập tức nói: “Chúng ta phải đi theo bọn chúng mới có thể tìm được đường ra ngoài!”
“Tôi đã nhìn thấy” Lee Bon Seong chỉ vào một phương hướng, nói: “Bọn chúng chạy về phía đó! Chúng ta mau đuổi theo đi!”
“Đi!”
Hạ quyết tâm, ba người nhanh chóng điều chỉnh vũ khí rồi chạy về phía Prometheus đã rời khỏi.
Ai ngờ, bọn họ vừa mới đuổi theo chưa được một phút thì lại đột nhiên nghe thấy có tiếng súng nổ dày đặc vang lên từ một hướng nào đó!
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc kinh ngạc, không biết tại sao tiếng súng lại xuất hiện ở nơi khác, chẳng lẽ… là Amerola!?
Ba người nhanh chóng chạy về phía tiếng súng phát ra, sau khi bọn họ rẽ hai cái hành lang thì rõ ràng nhìn thấy có vài người chết trên mặt đất!
“Hả? Đây là… chuyện gì thế này?” Đinh Lam nhìn xung quanh, lại nhìn thi thể, nói: “Mấy tên này… chẳng phải đều là cấp dưới của Prometheus à?”
Tất cả những người chết trước mắt đều mặc âu phục trắng.
Ba người nhanh chóng quan sát hoàn cảnh một lượt, nhưng không nhìn thấy tình hình đặc thù nào nên đều cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
“Chẳng lẽ…” Triệu Ngọc đột nhiên nghĩ tới cái gì: “Nội bộ của bọn họ xảy ra mâu thuẫn à?”
Đoàng!
Đoàng!
Đoàng!
Đúng lúc này, ở chỗ sâu trong hành lang lại có tiếng súng vang lên.
Ba người không dám chậm trễ, nhanh chóng vọt về phía đó.
Kết quả, khi bọn họ chạy tới một đại sảnh khác thì nhất thời kinh ngạc bởi cảnh tượng trước mắt.
Một bên đại sảnh đều được làm bằng kính cường lực trong suốt, mà phía sau tấm kính chính là biển rộng.
Qua lớp kính, có thể thấy đàn cá bơi lội dưới đáy biển…
Cái này…
Ba người quay sang nhìn nhau, không ngờ căn cứ dưới lòng đất này còn xây đến tận đáy biển!
Mà trong đại sảnh lúc này cũng đã cực kỳ hỗn loạn, vài tên âu phục trắng đang nổ súng bắn nhau, không ngờ thật sự đã xảy ra nội chiến rồi!
Chuyện này…
Thấy vậy, Triệu Ngọc lại ý thức được tình hình bất thường.
Vì thế, hắn trao đổi một chút ý kiến với Đinh Lam và Lee Bon Seong, ba người lập tức chia thành ba đường, bọc đánh từ ba phương hướng khác nhau!
Giờ khắc này, những tên mặc âu phục trắng kia đã bắn tới độ gay cấn, rất nhiều người đã bị trúng đạn, trọng thương.
Triệu Ngọc, Đinh Lam và Lee Bon Seong đều là nhân tài kiệt xuất, bọn họ biết âu phục trắng của kẻ địch có chức năng chống đạn, cho nên sau khi tiến lên, ba người đều ngắm vào đầu kẻ địch!
Đoàng đoàng đoàng!
Sau một loạt đạn, những tên mặc âu phục trắng đều ngã xuống đất, ba người nhanh chóng hạ gục tất cả kẻ địch, kể cả ông chủ Prometheus của bọn chúng.
Lúc này, Prometheus trốn cạnh một cánh cửa khoang thuyền, đang định mở cửa khoang ra để chạy trốn.
Nhưng bởi vì mất mã khóa thân phận nên ông ta không tài nào mở được cánh cửa khoang thuyền kia ra.
Ông ta đang vì thế mà sứt đầu mẻ trán thì Lee Bon Seong đã chĩa họng súng trường lên đầu của ông ta!
Sau khi từ từ đứng dậy, ông ta mới phát hiện ra đàn em của mình đã chết hết, không một ai còn sống!
“Đừng bắn, đừng bắn mà!” Prometheus sợ hãi, lập tức nói thật: “Nơi này sắp bị phá hủy rồi, chỉ mình tôi có thể cứu các cậu thôi! Chỉ có tôi…”
“Ôi trời!”
Trực giác của Triệu Ngọc luôn luôn linh nghiệm, lúc này cũng không ngoại lệ.
Hắn lập tức túm lấy áo Prometheus, lớn tiếng hỏi: “Nghĩa là sao? Tại sao lại bị phá hủy?”
“Grimm muốn san bằng hòn đảo này” Prometheus nói: “Bởi vì cậu xâm nhập, bởi vì cổ đông tử vong, nên dựa theo cơ chế khẩn cấp của tổ chức, không thể để một người nào sống sót ra khỏi hòn đảo này!! Đã hiểu chưa!?”
“Grimm, cái lão già chết tiệt kia!”
Triệu Ngọc mắng một câu, theo bản năng nhìn thoáng qua hệ thống trong đầu.
Hắn nhìn thấy hai chữ “Càn Khôn” nổi bật vẫn xuất hiện giữa giao diện.
Bây giờ, cuối cùng Triệu Ngọc cũng đã hiểu ra nghĩa lý sâu kín cuối cùng của quẻ lớn Càn Khôn rồi, thì ra là đây!
“San bằng” Lee Bon Seong hỏi: “San bằng như thế nào?”
“Rất đơn giản” Prometheus nói: “Mấy tên lửa đạn đạo là có thể làm được, tất cả đều do chúng tôi thiết kế khi bắt đầu xây dựng! Grimm đã lên kế hoạch cho tất cả mọi chuyện, tất cả chúng tôi đều bị ông ta hãm hại! Ông ta cầm đi thân phận của chúng tôi để có thể kiểm soát tất cả quân đội của Fiji…”
“Vậy…” Đinh Lam chỉ vào cửa chính phía sau, hỏi: “Ông nói… có biện pháp để ra ngoài?”
“Đúng vậy!” Prometheus gật đầu: “Phía sau cánh cửa có hai chiếc tàu cứu hộ, có thể trực tiếp bắn từ đáy biển ra ngoài, đây cũng là phương án thoát hiểm trong kế hoạch được thiết kế ban đầu! Chỉ mình cổ đông mới có quyền hạn lái chúng…” Ông ta chỉ vào vô số người mặc âu phục trắng trên mặt đất: “Trợ lý của tôi biết được chân tướng, vì chen lên tàu cứu hộ nên lập tức tiết lộ bí mật ra ngoài, cho nên mới xảy ra nội chiến!”
“Được rồi!” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Nếu tàu cứu hộ nằm trong kế hoạch của các ông thì Grimm tự nhiên cũng biết đến tàu cứu hộ này, căn cứ theo lối suy nghĩ của ông ta, sao ông ta lại để bất cứ ai có cơ hội lái nó chứ? Tôi thấy chúng ta vẫn nên tìm cách khác đi!”
“Chuyện này…” Prometheus á khẩu không trả lời được.
“Đúng đấy!” Đinh Lam nói: “Không cần phải suy nghĩ làm gì, tàu cứu hộ chắc chắn đã bị Grimm thả ra ngoài từ lâu rồi mới đúng?”
“Không… không thể nào!” Prometheus nói: “Grimm không có quyền hạn, nếu ông ta đã thả tàu cứu hộ đi trước thì cảnh báo khẩn cấp trên đảo sẽ được bật lên, ông ta sẽ lòi ngay! Tôi cam đoan, chỉ cần mở được cánh cửa này ra thì tàu cứu hộ chắc chắn vẫn còn!”
“Mấu chốt là..” Lee Bon Seong sờ soạng khóa điện tử bằng kim loại chắc chắn trên cửa: “Nên mở cửa này ra như thế nào?”
“Tôi có mật mã” Prometheus bóp một cái: “Nhưng mà mã khóa thân phận của chúng tôi đã bị Grimm cầm đi hết rồi! Không có mã khóa thì… Chậc chậc…”
“Được rồi!” Triệu Ngọc nói: “Nếu đã vậy thì ông cứ nhập mật mã vào đi! Tôi thử xem sao…”
“Anh?” Mọi người bất ngờ, Đinh Lam cũng vậy: “Anh rể, anh có mã khóa à?”
“Mã khóa thì anh không có” Triệu Ngọc mỉm cười: “Nhưng anh là cao thủ hacker siêu cấp vô địch, e là mọi người còn chưa biết nhỉ?”