Chương 18
Tôi là ai? Kẻ quan tâm.
Trông tôi như thế nào? Chẳng có gì đặc biệt, chỉ là tôi thôi.
Động cơ ban đầu: Giúp đỡ ai cần giúp đỡ.
Mục đích của hành động: Việc này phải xong.
Lợi ích chung cuộc: Cô ta sẽ chẳng cảm thấy gì.
Lợi ích chung cuộc: Cô-ta-sẽ chẳng-eảm thấy gì.
Lợi ích chung cuộc: Cô ta sẽ chẳng cảm thấy gì.
Ngừng suy nghĩ. Đến lúc rồi.
Việc này cần phải khéo léo.
Hít thở thật sâu, thực hành một lần nữa trước tấm gương cao soi được toàn thân:
Nhét lọ thủy tinh thon nhỏ vào ống tay áo bó sát. Trượt nó xuống lòng bàn tay. Mở nắp lọ và đổ thứ ở trong ra một cách khéo léo. Rồi bỏ tọt cái lọ vào túi quần bên trái:
Quá chậm. Chậm đến ngu ngốc, cô ta sẽ quay lưng đi, cô ta sẽ bị phân tâm trong ít nhất một phút.
Không thể trông chờ điều đó. Với mục tiêu này thì không. Cô ta sẽ là nạn nhân có tham vọng nhất cho đến giờ. Một phụ nữ không tin tưởng ai và nghi ngờ tất cả mọi người. Cuộc sống từng làm tổn thương cô ta một lần. Cô ta sẽ không bao giờ trao cho nó cơ hội tấn công mình lần nữa.
Không, nỗ lực mới nhất này phải thật hoàn hảo. Nụ cười chân thành, tiếp xúc bằng mắt điềm tĩnh, ăn nói tự nhiên. Rồi khi cơ hội đến... Nhanh và khéo léo. Bắt gọn lọ thủy tinh trong lòng bàn tay chỉ trong nháy mắt, đổ hết thứ trong lọ vào cốc nước của cô ta trong chưa đầy một tích tắc.
Tiếp theo là thử thách khó khăn hơn, ngồi chờ. Chặn đứng dòng adrenaline tự nhiên tuôn trào, kiểm soát nhịp thở, trong khi tiếp tục nở nụ cười chân thành, tiếp xúc mắt điềm tĩnh, ăn nói tự nhiên, khi cái thứ trong lọ kia đang phát tác chậm rãi nhưng chắc chắn.
Thực hành nhiều hơn. Mỉm cười. Tiếp xúc mắt. Ăn nói tự nhiên.
Nhét lên, trượt xuống, mở nắp, rót, phi tang.
Quá chậm, quá chậm, quá chậm.
Thực hành. Thực hành. Thực hành.
Tôi là ai? Một bậc thầy về đau đớn.
Trông tôi như thế nào? Như bất kỳ ai bạn từng gặp.
Mục đích của hành động: Tôi có thể làm được!
Lợi ích chung cuộc:... Tất cả chúng ta rồi cũng đến lúc phải chết.
Nắm chắc cái lọ, mở nắp lọ, đổ thật nhanh, cất đi.
Mỉm cười, tiếp xúc mắt, ăn nói tự nhiên.
Làm đi, làm lại, rồi làm lại.
Vì nếu có bất kỳ sai sót nào cô ta sẽ biết ngay. Cô ta đã mất bao nhiêu năm mong mỏi điều tồi tệ nhất không phải để nhận ra nó ngay khi nó xảy ra. Mọi thứ phải thật trơn tru, có kiểm soát, hoàn hảo. Phải chuẩn xác cho đến phút cuối cùng.
Không ồn ào, không láo nháo. Phải làm như bất kỳ vụ án mạng nào.
Động cơ ban đầu: Một cái chết không đau đớn.
Lợi ích chung cuộc: Món quà tiếp tục được trao tặng.
Tôi là ai? Di sản của Harry Day.
Tôi là ai? Di sản của Shana Day.
Tôi là ai?