Chương 496 Đại Chiến
Lôi trưởng lão nhếch miệng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Oắt con tứ giai, thực lực cũng khá mạnh đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đứng trên mũi thuyền hét lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Này! Tên đen to cao kia, có dám chiến nhau một trận trên không không hả! ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi trưởng lão lia mắt nhìn Bạch Hiểu Thuần một cái, cười lạnh đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản trưởng lão còn đang lo lắng không kìm được lực, làm hư hại kiến trúc của thần thánh chi nguyệt đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Bốn bóng người đột nhiên bay lên, tiếng va chạm ầm vang cả bầu trời, thêm vào đó là tiếng thú rống đầy phẫn nộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đỉnh núi nơi có thánh đường bên ngoài thành trì, một đường chủ sốt sắng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thủy Vận đường chủ, đệ tử Đạo môn đều đang ở đây, chúng ta có nên nhân cơ hội này giữ họ lại không? ͏ ͏ ͏ ͏
Thủy Vận lạnh lùng nhìn hắn, trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi muốn chết cũng đừng lôi ta vào, quán chủ Đạo môn Tam Thanh biết rõ Huyễn Nguyệt đế quốc là địa bàn của chúng ta, hắn còn dám cử ba đệ tử đến, ngươi nghĩ hắn để đệ tử của mình đến tìm đường chết sao? Ngươi có biết trong chiếc phi chu kia có gì không? ͏ ͏ ͏ ͏
Thủy Vận dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn y, trong lòng tên đường chủ này chợt ớn lạnh, lập tức khúm núm rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lát sau: ͏ ͏ ͏ ͏
- Gào! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng dã thú trầm thấp vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Đùng đoàng! Tiếng sấm rền từ trời cao phát ra, cơn cuồng phong càn quét mây trôi, một con Lôi Báo to lớn cao sáu thước hiện lên, toàn thân phóng điện lờ mờ ẩn hiện trong một đám mây đen. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong bích ngọc phi chu, Hoa tiên sinh cười khúc khích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy mà có thể bức hắn đến mức này, cũng coi như hiếm thấy, nhưng mà chỉ đến đó là kết thúc, ngũ giai bật hết hỏa lực không phải điều mà tứ giai có thể chống lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết tụ tập cùng một chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm thế nào bây giờ? Hắn có điện rồi! Kích thích quá! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo giương Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao lên, ánh mắt sắc như dao, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dù hắn có lửa hay có điện, một đao trảm hết. ͏ ͏ ͏ ͏
- Gầm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng thú rống lại vang lên, ba người Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết đồng thời vọt lên cao, bay về ba hướng khác nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
Rắc! Vài tia sét đánh xuống nơi bọn họ vừa đứng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Rít! ͏ ͏ ͏ ͏
Bỗng có tiếng chim ưng trong trẻo, bóng dáng Thạch Hạo lóe lên kim quang trên không trung, hóa thành một con chim ưng, lao thẳng vào trong đám mây đen. ͏ ͏ ͏ ͏
Rầm! Vài đạo kim quang lóe lên từ trong mây đen, chim ưng lao ra khỏi đám mây liền trở về hình dáng của Thạch Hạo, cả người bốc khói đen, tóc tai nổ dựng đứng. ͏ ͏ ͏ ͏
Xa xa, Bạch Hiểu Thuần chỉ tay vào Thạch Hạo, ôm bụng cười ha hả. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chết! Ngươi đi chết cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Sấm sét nổ ầm ầm trong mây đen, từng tia chớp xẹt qua, Lôi Báo khổng lồ đột ngột lao ra khỏi mây đen với lực lượng lôi đình vạn quân, trong nháy mắt tới trước mặt Bạch Hiểu Thuần, khuôn mặt dữ tợn đánh ra một trảo. ͏ ͏ ͏ ͏
Bang! Có một tiếng vang trầm, tanh tách tiếng sấm sét cùng tiếng vỡ nát của lớp áo phòng thủ. ͏ ͏ ͏ ͏
- A! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần hét lên thảm thiết, ngã xuống dưới như một quả bóng bằng da, bóng dáng lập tức biến mất trong làn mây, chỉ để lại một tiếng kêu dài, vang vọng cả bầu trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tia chớp chói lọi lốp bốp lóe lên, hắc báo lần nữa quay lại bên trong đám mây. ͏ ͏ ͏ ͏
Rầm rầm! Tiếng đạo Câu Hồn tỏa liên vang trời, vọt vào trong đám mây đen. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cút! ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Báo hung hăng dùng móng vuốt đánh vào Câu Hồn tỏa liên. Câu Hồn tỏa liên rung lắc một hồi, trực tiếp bị đánh trở về, rất nhanh liền thu nhỏ lại. ͏ ͏ ͏ ͏
- Quỷ môn quan giáng lâm! ͏ ͏ ͏ ͏
Một lúc sau trên bầu trời, một tòa quỷ môn quan tối sầm xuống, cánh cổng mở ra, bên trong nổi lên một vòng xoáy đen kịt. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết bay lên không trung, đáp xuống quỷ môn quan, hàng chục xiềng xích lao ra khỏi vòng xoáy, bắn thẳng vào mây đen, mây đen cuồn cuộn sấm sét không ngừng theo xiềng xích lao tới quỷ môn quan một cách dũng mãnh, sau đó liền biến mất trong vòng xoáy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chết tiệt! ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Báo gầm lên đầy giận dữ, sấm sét nổ tung, Lôi Báo mang theo lôi đình phóng thẳng về hướng quỷ môn quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên không trung lóe lên kim quang, máu tươi bắn tung tóe, Thạch Hạo cầm Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đâm thẳng vào vai Lôi Báo, đẩy gã bay ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngao! ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Báo gầm lên một tiếng đau đớn, bất ngờ quay đầu nhìn Thạch Hạo, trong ánh mắt bóng dáng nhỏ bé này có chiến ý vô tận, thật sự khiến bản thân có chút run rẩy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Gào! ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Báo nổi giận rống lên, trong lòng cuồn cuộn phẫn nộ, xoay người hướng móng vuốt về phía Thạch Hạo, trên móng vuốt có tia chớp chập chờn quấn quanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo tung ra một nắm đấm nhỏ, đùng! Tiếng nổ tung vang lên giữa hai người, cả hai đồng thời bay ngược ra bởi dư âm càn quét. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần từ phía dưới bay lên, hét lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hãy ăn một cào của ta đây! ͏ ͏ ͏ ͏