← Quay lại trang sách

Chương 497 Lôi Trưởng Lão Vẫn Lạc

Hắn vọt tới chỗ Lôi Báo, một cào trên không trung đập xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai mắt Lôi Báo lóe lên vẻ hung ác, mặc Bạch Hiểu Thuần ra sức cào cấu, hắn đột nhiên bổ nhào về phía Bạch Hiểu Thuần, mở mồm to như chậu máu liền cắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Phập! Cửu Xỉ Đinh Ba trực tiếp cắm vào bên hông Lôi Báo, két! Xương thắt lưng hắn lập tức bị gãy. ͏ ͏ ͏ ͏

Phập phập phập! Lớp phòng ngự dày đặc bị một trận nứt toác, Lôi Báo trực tiếp cắn nát lớp phòng ngự còn lại, nhưng hàm răng hắn cũng vỡ, miệng ứa máu, cố nén đau đớn tột cùng bên hông và chịu đựng cả cơn đau dữ dội ở thắt lưng, hắn dùng móng vuốt cào, bang! Ngay chính giữa ngực Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phốc! ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Hiểu Thuần phun ra một ngụm máu, Cửu Xỉ Đinh Ba tuột khỏi tay, trực tiếp bay ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư đệ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư huynh! ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo và Ninh Khuyết đồng thời sợ hãi hét lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Một tầng mây trôi bao phủ lấy chân Thạch Hạo, hắn lập tức chạy tới sau lưng Bạch Hiểu Thuần, một tay ôm lấy sư đệ. Sắc mặt Bạch Hiểu Thuần tái nhợt, trên khuôn mặt nhỏ nhắt toát ra sự đau đớn, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư huynh, ta đau quá! Ta sắp chết sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt Thạch Hạo sắc như dao, đột nhiên quay lại nhìn Lôi Báo đang không ngừng ho ra máu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoa tiên sinh bay đến, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Giao hắn cho ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo cẩn thận đưa Bạch Hiểu Thuần cho Hoa tiên sinh, bóng người bất ngờ lao tới Lôi Báo, lớn tiếng hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta muốn ngươi phải chết! ͏ ͏ ͏ ͏

Một đao chém xuống, kim sắc đao quang tung hoành cả đất trời. ͏ ͏ ͏ ͏

- Rầm! ͏ ͏ ͏ ͏

Hai mắt Lôi Báo lộ ra tia dữ tợn, trên người sấm chớp hiện lên, gã ta há miệng liền có một tia chớp bắn về phía Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo không tránh không né, xoạt một tiếng, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao chặt đứt tia chớp, phía trên đầu Thạch Hạo và Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao hiện đầy điện quang, hạ gục tên kia chỉ với một cú đánh. Con ngươi Lôi Báo co lại, vội vàng đánh móng vuốt ra, phốc! Một móng vuốt của gã lìa ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Gào! ͏ ͏ ͏ ͏

Lôi Báo phát ra tiếng gầm đầy đau đớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Rầm rầm! Câu Hồn tỏa liên từ trên trời giáng xuống, xoạt một nhát đâm vào trong đầu Lôi Báo, máu văng tung tóe. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiếng gầm thống khổ của Lôi Báo ngưng lại giữa không gian, thân thể gã cứng đờ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo lau vết máu nơi khóe miệng, trước đó lúc lao ra tia chớp bị thương. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn bay đến cầm Cửu Xỉ Đinh Ba lên, khi rút ra, xì xì mấy cột máu chảy ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trên Quỷ môn quan, Ninh Khuyết hất mạnh Câu Hồn tỏa liên trong tay, tia chớp đẫm máu lóe lên trên xiềng xích, hắn lôi Câu Hồn tỏa liên lại, linh hồn Hắc Báo bị lôi ra từ cơ thể, bị xiềng xích kéo xuống dưới, không ngừng xoắn lại, có một tiếng gầm lên đau đớn trong thầm lặng. ͏ ͏ ͏ ͏

Khoảnh khắc linh hồn rời khỏi cơ thể Lôi Báo, thi thể gã ngã xuống mặt đất, xiềng xích rầm rầm nhanh chóng được thu hồi, linh hồn hóa thành một viên Hồn Châu được Ninh Khuyết thu vào trong lồng ngực. ͏ ͏ ͏ ͏

Ninh Khuyết từ trên Quỷ môn quan bay xuống, Quỷ môn quan lặng lẽ biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏

Ninh Khuyết bay đến bên người Thạch Hạo, lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thanh Thuần sư huynh thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo buồn bã nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hơi thở yếu ớt, e rằng không ổn, năng lực của ngũ giai không dễ chống đỡ như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói xong từ khóe mi hắn chảy xuống hai hàng nước mắt. ͏ ͏ ͏ ͏

Chân Ninh Khuyết hơi lảo đảo, sắc mặt tái nhợt, mặc dù bình thường người sư huynh này không hề có dáng vẻ của một sư huynh, thường xuyên gây họa còn thích để cho mình gánh vác, nhưng tại sao hắn có thể chết như thế? Không phải hắn nói muốn luyện thành tiên đan sao? Không phải hắn nói muốn cùng thiên địa đồng thọ sao? Tại sao lại chết như thế?! Lập tức bay xuống phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo cũng lặng lẽ đuổi theo, hai người lao tới như hai thanh kiếm sắc trên bầu trời. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này trong trại nô lệ, tất cả tu sĩ đều nắm chặt vũ khí, ánh mắt lộ rõ vẻ hung ác bày trận địa sẵn sàng đón quân địch. ͏ ͏ ͏ ͏

Bỗng nhiên trời tối sầm lại, một bóng đen khổng lồ từ trên trời rơi xuống, tất cả tu sĩ trong trại nô lệ bất kệ là nhân tộc hay yêu tộc đều bất chợt ngẩng đầu nhìn lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Một tiếng gầm trầm thấp đầy giận dữ vang lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có đột kích, tránh ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Một tiếng ầm vang vọng, giống như thiên thạch vừa rơi xuống đất, văng tung tóe một cách hỗn loạn, mặt đất rung chuyển, khói mù bốc lên khắp nơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Người xung quanh trong trại đều ho khan liên tục, một con yêu thú đầu sói ngẩng cao đầu "Ngao ô!" kêu dài một tiếng, một cơn gió lớn quét ngang qua, khung cảnh lập tức quang đãng, mọi người nhao nhao vây quanh đống đổ nát trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi nhìn thấy những thứ dưới hố sâu, tất cả yêu quái toàn thân bất giác run lên, con mắt chợt trợn tròn, cơ thể hơi run rẩy. ͏ ͏ ͏ ͏

Một chuột yêu lắp bắp nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Là... Là thi thể của Lôi trưởng lão. ͏ ͏ ͏ ͏