Chương 512 Thánh Địa Tụ Hội
Thư sinh trung niên do dự một chút nói:
- Người của các thế lực khác đều đến đó, khô lâu vương Cơ Ngạ của Bất Hủ tộc, Trác Phong trưởng lão của Thần Kiếm sơn, Bạo Dương trưởng lão của Cự Long tộc, yêu vương Hắc Quả Phụ của Vạn Yêu lâm, Thần Thánh giáo chủ của Thánh Đường... Vân vân.
Triệu Hân Duyệt do dự một chút, rồi phi người bay lên bầu trời, khi bay lên trên tầng mây, lập tức trông thấy một tòa lầu các đang tỏa sáng dưới ánh mặt trời.
Có một người thanh niên mặc áo bào màu trắng đang đợi trước cửa, dáng người cao ráo, khuôn mặt như ngọc, trên môi nổ nụ cười hiền hòa, khiến người khác nhìn vào lập tức sinh ra ấn tượng tốt.
Nhìn thấy Triệu Hân Duyệt, người trẻ tuổi lập tức nghênh tiếp, hắn nở nụ cười chân thành nói:
- Hân Duyệt, cuối cùng ngươi đã đến rồi.
Triệu Hân Duyệt dừng chân, bình thản nói:
- Thần Tỉnh giáo chủ, ngài vẫn nên gọi ta là Thập Nhị tiên sinh thì tốt hơn!
Thần Tinh cười gật đầu:
- Thập Nhị tiên sinh nói đúng lắm, ngài đã tấn thăng lên Siêu Phàm cảnh, gọi thẳng tên đúng là không ổn.
Sau đó hắn chìa tay ra nói:
- Thập Nhị tiên sinh, mời vào bên trong!
Triệu Hân Duyệt khẽ gật đầu, đi theo Thần Tinh bước vào bên trong, đi qua cửa lớn, dọc theo hành lang dài dằng dặc đến một vườn hoa, trong vườn hoa có vô số kỳ hoa dị thảo, trong đó không thiếu linh thảo tinh quái trân quý, tất cả đều bị giam cầm trong vườn hoa.
Trong vườn hoa có một quảng trường, giữa quảng trường có một đài phun nước, từng dòng nước phun ra phản xạ ánh mặt trời, tạo ra thất thải quang mang.
Bên cạnh đài phun nước, một đám vũ nữ đang vừa múa vừa hát, mỗi vũ nữ đều có tu vi tứ giai, đặt trong Tây Vực đã có thể trở thành người đứng đầu một phái.
Trên chỗ ngồi khu vực bên cạnh, là người dẫn đội, và thiên chi kiêu tử của các thế lực khắp nơi ngồi.
Triệu Hân Duyệt đi tới thì trông thấy cảnh tượng ấy, nhìn đám vũ nữ mặc áo lụa mỏng, nàng ta vô thức nhíu mày một cái.
Ngũ giáo chủ của Thánh Đường ngồi ghế chủ vị, đứng dậy cười nói:
- Thập Nhị tiên sinh, ngươi tới muộn rồi."
Triệu Hân Duyệt cất giọng thanh thúy nói:
- Vẫn chưa muộn.
Nói xong, nàng ta đi đến vị trí cuối cùng tùy ý ngồi xuống.
Thần Tinh bước lên phía trước, đứng bên cạnh Thần Thánh giáo chủ, trong Thánh Đường chỉ có Siêu Phàm mới có tư cách tự xưng là thần thánh, ví dụ như Thần Thánh tài quyết sứ Cuồng Tam trước đó.
Giáo chủ trung niên kia xua tay, vũ nữ cung kính lui ra, hắn cười hỏi Triệu Hân Duyệt:
- Xin hỏi vì sao Thập Tam tiên sinh không đến?
Triệu Hân Duyệt nói:
- Thập Tam tiên sinh đang bận học, không có thời gian tham gia yến hội.
Nữ tử mặc áo đen yêu diễm phía đối diện, liếm môi một cái cười hi hì nói:
- Nghe nói Thập Tam tiên sinh chỉ mới đạt đến ngũ giai sơ kỳ, áp lực đúng là rất lớn, không cẩn thận khéo lại chết bên trong, vậy thì phu tử sẽ đau lòng biết bao!
Triệu Hân Duyệt hờ hững nói:
- Chuyện này không phiền ngài quan tâm, đệ tử của phu tử chưa từng có người nào vẫn lạc, trước không có sau này cũng sẽ không có.
Hắc Quả Phụ cười mỉa mai:
- Vậy chúng ta cứ chờ xem.
Thanh niên với mái tóc ngắn ngồi đối diện Triệu Hân Duyệt, quan sát nàng ta một lúc lâu, rồi nhẹ nhàng cười nói:
- Thập Nhị tiên sinh đừng lo, chỉ là Vạn Yêu lâm thôi, Long tộc Vô Tận Hải ta không sợ nó, binh sĩ Long tộc ta sẽ giúp ngài ngăn trở nhóm tiểu yêu của Vạn Yêu lâm.
Triệu Hân Duyệt sững sờ, nhìn về phía thanh niên Long tộc, gật đầu nói:
- Đa tạ Bạo Dương trưởng lão.
Bạo Dương trưởng lão lộ ra về mặt tươi cười đáp:
- Thập Nhị tiên sinh đừng khách khí, có thể vì ngài phục vụ chính là vinh hạnh của ta. Tướng mạo của ngài khiến ta say mê, khí chất của ngài khiến ta mê luyến, mỗi cái nhăn mày mỗi nụ cười của ngài đều khiến ta không thể tự kềm chế, ta cảm thấy đã bị mị lực của ngài bắt làm tù binh rồi, quãng đời còn lại của ta chắc chắn sẽ làm bạn với ngài, xin hỏi ngài có bằng lòng làm thê tử thứ ba mươi hai của ta không?
Gương mặt xinh đẹp của Triệu Hân Duyệt lập tức tỏa ra sát khí, ánh mắt mang theo lửa giận nhìn Bạo Dương.
Thần Tinh đứng bên trên, và rất nhiều thiên chi kiêu tử đang ngồi bên dưới đồng loạt quay đầu nhìn về phía Bạo Dương, trong ánh mắt hiện lên một tia sáng lạnh.
Sau đó đột nhiên Thần Tinh mở miệng nói:
- Nghe nói ngày xưa Mạnh Hạo Nhiên từng chém giết liên tiếp lục long của Vô Tận Hải, Bạo Dương trưởng lão đã quên rồi sao?
Bạo Dương quay đầu nhìn về phía Thần Tinh, cười như không cười nói:
- Tiểu gia hỏa biết cũng nhiều đấy.
Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác si tình nhìn Triệu Hân Duyệt:
- Cừu hận nên giải không nên khắc, hơn nữa chắc hẳn nên dùng tình yêu để hóa giải.