← Quay lại trang sách

Chương 514 Phạm Hiền Dẫn Đường

Triệu Hân Duyệt bay đến đầu thuyền, khẽ cười đáp:

- Bọn họ tự mình tới, ta đầu có mời nổi.

Những người từng ở trong Không Trung lâu các trước đó, sắc mặt đều cổ quái, hắn ta gọi Thập Nhị tiên sinh Hân Duyệt, Thập Nhị tiên sinh cũng không phản đối, hơn nữa còn cưỡi Bích Ngọc phi chu tới, rốt cuộc hắn ta có quan hệ thế nào với Thập Nhị tiên sinh?

Loại trang phục này... Thần Thánh giáo chủ hơi híp mắt lại, sau đó mở miệng nói:

- Hóa ra là Tam Thanh quan quán chủ của Đạo môn đại giá quang lâm!

Những người còn lại trong Thánh Địa, đều lộ ra vẻ mặt nghỉ hoặc, Đạo môn là thứ gì? Tam Thanh quan quán chủ là ai?

Chuyện Thánh Đường tại Tây Vực thất bại thảm hại chỉ lưu truyền trong tầng lớp quản lý cao tầng của Thánh Đường, cho nên những người của Thánh Địa còn lại, vẫn chưa biết đến sự tồn tại của Đạo Môn.

Lý Bình An cười nói:

- Hóa ra là đạo hữu của Thánh Đường, bần đạo hữu lễ.

Vừa nói hắn vừa chắp tay thì lễ.

Thần Thánh giáo chủ hừ một tiếng, ánh mắt lóe sáng hỏi:

- Đạo môn cũng muốn tiến vào Hãn Hải bí cảnh sao?

Lý Bình An khẽ gật đầu:

- Đúng!

- Tốt lắm!

Triệu Hân Duyệt mở miệng nói:

- Quán chủ đi đường mệt nhọc, mau xuống nghỉ ngơi một lát đi!

Hãn Hải bí cảnh sắp mở ra rồi.

- Làm phiền Thập Nhị tiên sinh.

Triệu Hân Duyệt nở nụ cười nhẹ nhõm, khống chế phi chu bay xuống dưới.

Người của Thánh Địa còn lại đều mang vẻ mặt khác nhau, Đạo Môn, vì sao chưa từng nghe qua? Nhìn qua có vẻ như phải quay về điều tra một phen.

Phi chu rơi xuống trong trang viên phía đông, đám người Lý Bình An bay xuống khỏi phi chu, sau đó phi chu thu nhỏ rơi vào trong tay Thạch Hạo.

Thạch Hạo đi đến trước mặt Triệu Hân Duyệt, đưa Bích Ngọc phi chu cho nàng, cười hì hì nói:

- Thập Nhị tiên sinh, trả phi chu lại cho ngài.

Triệu Hân Duyệt lắc đầu cười nói:

- Đồ đã tặng ra ngoài, nào có đạo lý thu hồi lại?

- Sư tỷ...

Đột nhiên một tiếng gọi vang lên.

Mọi người quay đầu nhìn lại, thì trông thấy một thanh niên mặc áo bào màu xanh nhạt chạy tới từ sân nhỏ bên cạnh, trên mặt mang theo nụ cười thân thiết.

Triệu Hân Duyệt vẫy tay cười nói:

- Sư đệ, tới đây.

Thanh niên kia chạy tới, ánh mắt đảo qua đám người Thạch Hạo như có như không.

Triệu Hân Duyệt cười nói:

- Để ta giới thiệu cho mọi người một chút.

Nàng đưa tay chỉ vào Lý Bình An nói:

- Vị này là môn chủ của Đạo môn ở Tây Vực, Bình An quán chủ của Tam Thanh quan.

Sau đó nàng nhìn về phía người thanh niên kia nói:

- Vị này chính là tiểu sư đệ Phạm Hiền của ta.

Sắc mặt Phạm Hiền chấn động, lập tức quay đầu nhìn về phía Lý Bình An.

Khi Triệu Hân Duyệt giới thiệu, lúc nào nàng cũng chú ý tới biến hóa trên mặt Phạm Hiền, thấy sắc mặt hắn không đúng, nàng lập tức nói:

- Sư đệ, còn không mau bái kiến quán chủ!

Ánh mắt Phạm Hiền biến ảo đôi lần, chắp tay cúi đầu, nói:

- Bái kiến Bình An quán chủ!

Triệu Hân Duyệt cười nói:

- Quán chủ, có điểm ngài còn chưa biết, Phạm Hiền cũng là người Tây Vực các ngươi.

- Hả?

Lý Bình An nhìn Phạm Hiền thêm lần nữa, giương phất trần lên cười nói:

- Có thể ra khỏi Tây Vực, trở thành đệ tử của phu tử, rất hiếm có, mau đứng dậy đi.

Phạm Hiền đứng dậy, đứng bên cạnh Triệu Hân Duyệt không nói một lời.

Bạch Hiểu Thuần cười hì hì:

- Sư phụ, bên ngoài náo nhiệt quá, chúng con ra ngoài chơi có được không?

Ánh mắt của đám người Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo cũng sáng lên, nhìn Lý Bình An đây mong đợi.

Lý Bình An yên lặng ngẫm nghĩ một lát, rồi gật đầu:

- Đi đi! Đừng chạy xa quá, cũng đừng sinh sự.

Đám người Thanh Tuyết, Thạch Hạo đồng thanh đáp:

- Vâng!

Triệu Hân Duyệt cũng mở miệng nói:

- Sư đệ, ngươi ra ngoài du ngoạn với bọn họ đi! Dẫn đường cho bọn họ thưởng thức phong cảnh trong thành một chút.

Trong lòng Phạm Hiền nói thầm một câu: “Bảo ta dẫn đường sao?

Đây cũng là lần đầu tiên ta tới đây mà!"

Nhưng hắn vẫn cúi đầu thật sâu nói:

- Vâng!

Phạm Hiền, Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết, cả đoàn người cười cười nói nói đi ra bên ngoài.

Trong viện, hai người Lý Bình An, Triệu Hân Duyệt đi tới một mái đình nghỉ mát ngồi xuống.

Lý Bình An cảm thấy kỳ quái hỏi:

- Sao Hãn Hải bí cảnh lại ở trong sa mạc? Không phải nó nên ở trong biển sao? Trước đó ta còn tưởng rằng mình đi nhầm đó!