Chương 532 Tụ Hội
Khóe miệng đám người Thạch Hạo không kìm được khẽ run rẩy, cái từ rất nhiều này dùng hay lắm!
Bạch Hiểu Thuần nhìn sắc mặt cổ quái của mọi người, cẩn thận hỏi:
- Chẳng lẽ không đúng sao? Có rất nhiều Linh trì thật mà!
Phạm Hiền nghi ngờ hỏi:
- Thanh Thuần đạo trưởng, ngươi phát hiện ra Nguyên trì ở nơi nào?
Bạch Hiểu Thuần thuận tay chỉ về một hướng nói:
- Ở chỗ đó, đi về hướng bắc trăm dặm, có rất nhiều Linh trì.
Phạm Hiền không biết phải nói sao:
- Nếu như ta đoán không sai, phiến hải vực ngươi nói đến chắc hẳn là nơi Linh trì hội tụ do Bất Hủ tộc chiếm đóng, khó trách, kẻ vừa đuổi giết ngươi chính là Khuê U, thiên kiêu của Bất Hủ tộc, ngươi trắng trợn hấp thu Nguyên trì trong địa bàn của hắn, chắc chắn hắn sẽ đuổi giết ngươi.
Bạch Hiểu Thuần sững sờ, lập tức giận dữ nói:
- Hãn Hải bí cảnh là nơi mọi người tiến vào tìm kiếm cơ duyên, dựa vào đâu mà hắn lại chiếm cứ nơi đó không cho ta hấp thu?
Phạm Hiền yếu ớt nói:
- Bở vì thực lực của hắn mạnh, ở nơi này thực lực mạnh quyết định tất cả.
Bạch Hiểu Thuần nghĩ đến điều gì đó, lập tức hỏi ngược lại:
- Có phải thực lực của ta mạnh hơn hắn, ta cũng có thể chiếm cứ khu vực kia không?
Phạm Hiền gật đầu nói:
- Không sai!
Bạch Hiểu Thuần nghe thấy thế, thì cười hì hì:
- Sư huynh, sư đệ, các ngươi chậm rãi tìm Linh trì nhé, ta đuổi theo giết hắn đây.
Nói xong hắn hứng thú bừng bừng bay về phương bắc, dáng vẻ gấp không đợi nổi.
- Hắc tiểu tử, đừng chạy!
Bạch Hiểu Thuần vừa bay về phía bắc, vừa hét to.
Sắc mặt Thạch Hạo có chút thay đổi hỏi:
- Có phải Cự Long tộc cũng có hải vực tụ tập đầy Linh trì như vậy không? Thánh Đường cũng có à?
Phạm Hiền gật đầu nói:
- Phải!
Thạch Hạo lập tức giận dữ nói:
- Hay lắm, Phạm Hiền, ngươi dẫn đường cho ta, Long tộc dám bắt nạt sư đệ của bần đạo, bắt nạt sư đệ của ta chính là bắt nạt ta, đi! Bần đạo phải đi báo thù cho sư đệ.
Phạm Hiền cười nói:
- Được!
Trong lòng hắn cũng đang ước gì như thế! Có thù không báo không phải là quân tử, tất cả người của Hạo Nhiên Thư Viện đều là quân tử.
Sau đó hai người lập tức bay về phía nam.
Ninh Khuyết đứng tại chỗ, không còn gì để nói, Long tộc bắt nạt ta chỗ nào hả? Không phải bị ta đánh chạy sao? Sau đó hắn lắc đầu quay lại.
Mấy ngày sau đó, trong Hãn Hải bí cảnh liên tiếp xảy ra các trận đại chiến, Bất Hủ tộc bị Bạch Hiểu Thuần đuổi ra khỏi hải vực của mình, Long tộc bị Thạch Hạo đuổi đi, hai người chiếm cứ hải vực của hai tộc, hưng phấn hưởng thụ Linh trì thừa thãi.
Trong hải vực thuộc về Thánh Đường, tiểu thánh tử Thần Tỉnh đang ngồi khoanh chân trong một Nguyên trì cỡ lớn, hấp thu Nguyên Dạ, trong đầu cảm ngộ nguyên kỹ bản mệnh của riêng mình.
Trong bóng tối, đột nhiên Thần Tinh cảm nhận được từng cỗ khí tức mạnh mẽ xuất hiện bốn phía quanh hải vực, mỗi cỗ khí tức đều tràn đầy chiến ý.
Thần Tinh lập tức mở mắt ra, khí tức cường đại trên người dâng lên, giống như một cột sáng thánh khiết, đối lập với mấy cỗ khí tức xa xa bên ngoài.
Thần Tinh bay lên bầu trời, đứng giữa không trung, vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Khuê U Bất Hủ tộc, Long Phong Long tộc, Tinh Vọng Vạn Yêu lâm, vậy mà các ngươi đều tới đây.
- Long Phong, Tinh Vọng, các ngươi muốn làm bạn với ma tộc sao?
Trên người Khuê U tản ra hắc khí, trên đầu Long Phong mọc ra sừng nhọn, Tỉnh Vọng thì mái tóc trắng xóa, ba người xuất hiện giữa không trung, đứng ở phía xa đối mặt với Thần Tinh.
Trong lòng Thần Tinh có chút lo lắng, cho dù bản thân tự cao tự đại đến đâu, hắn tuyệt đối chưa bao giờ cho rằng mình có thể chống lại ba thiên kiêu của Thánh Địa hợp lực, rốt cuộc Khuê U đã hứa hẹn với bọn họ điều kiện gì?
Khuê Ú lạnh lùng nói:
- Thần Tinh, ngươi đề cao bản thân mình quá rồi, nếu như ta muốn đối phó với ngươi, sao phải nhờ người khác tương trợ chứ?
Cuộc giao chiến giữa hai chúng ta để lại đến Thiên trì cuối cùng, lúc Đăng thiên phân sinh tử.
Trong lòng Thần Tinh thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn hỏi lại:
- Vậy các ngươi đến đây làm gì?
Trong mắt Long Phong mang theo lửa giận nói:
- Vài vạn năm qua, nơi Nguyên trì tụ tập trong bí cảnh đều do Thánh Địa chúng ta chiếm cứ.
- Việc phân chia những căn cứ Linh trì này, dựa vào việc các tiền bối tìm kiếm từ mấy vạn năm trước, cho dù sau vài vạn năm có chút biến động, cũng đều do Thánh Địa chúng ta nắm giữ trong tay, nhưng mà bây giờ hải vực của chúng ta đã bị cướp mất rồi.
Thần Tinh kinh ngạc kêu lên:
- Hải vực bị cướp mất? Làm sao có thể? Chẳng lẽ các thế lực còn lại cũng có thiên kiêu? Dù cho là thiên kiêu ra đời bên ngoài Thánh Địa cũng không thể cướp được hải vực của các ngươi mới đúng?