← Quay lại trang sách

Chương 533 Thánh Địa Liên Thủ

Khuê U cất giọng âm u nói:

- Là Đạo Môn! Đệ tử của Đạo môn đều rất mạnh!

Thần Tinh nghĩ đến điều gì đó, Đạo Môn, chính là tông môn đã áp chế Thánh Đường tại Tây Vực sao?

Tinh Vọng dùng ngón tay dài nhọn của mình vuốt ve một lọn tóc trắng rủ xuống, yếu ớt nói:

- Khi ta đang đuổi giết Hạo Nhiên Thư Viện, thì gặp phải một tên đệ tử Đạo Môn, quỷ khí âm trầm rất giống với ma tộc, đại chiến với hắn một trận, ta bại!

Long Phong nói:

- Sau khi ta đuổi Hạo Nhiên Thư Viện đi, chiếm cứ hải vực thuộc về Hạo Nhiên Thư Viện, thì bị một tên đệ tử Đạo môn mà Hạo Nhiên Thư Viện dẫn về đánh bại.

- Sau đó ta quay về hải vực của mình, thì bị một tên đệ tử Đạo môn khác đến cửa gây hấn, ta lại bại! Long tộc bị ép chạy khỏi hải vực.

Khuê U mặc hắc bào, tản ra hàn khí lạnh như băng, nói:

- Trước đó có tên đệ tử Đạo môn trộm cắp Linh trì trong hải vực của Bất Hủ tộc chúng ta, khi ta đuổi giết, hắn trốn đến chỗ Hạo Nhiên Thư Viện, sau đó gặp được Phạm Hiền của Thư Viện và hai tên đệ tử Đạo môn khác, sau khi giao thủ một phen, ta đã bại trận!

Thần Tinh biến sắc, giật mình kêu lên:

- Vậy mà đệ tử Đạo môn lại mạnh như vậy?

Long Phong híp mắt nói:

- Chiến đấu đơn độc, trong chúng ta không ai là đối thủ của Đạo Môn, hơn nữa bọn họ còn có ba người, Thiên trì giáng lâm ai trong số chúng ta có thể là đối thủ của bọn họ? Để Đạo môn độc chiếm Thiên trì, các ngươi cam tâm sao?

Tinh Vọng ung dung nói:

- Nếu như mấy Thánh Địa lớn chúng ta bị một tông môn không có danh tiếng gì ép cho không ngẩng đầu lên được, Thánh Địa sẽ biến thành trò cười trong Tứ Phương giới!

Lần này nếu như không có cách nào thức tỉnh nguyên kỹ bản mệnh, tương lai sau này của chúng ta sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, quãng đời còn lại có thể thức tỉnh nguyên kỹ bản mệnh hay không cũng chưa chắc chắn.

Thần Tinh hỏi thẳng:

- Các ngươi muốn làm gì?

Một tia ác độc lóe lên trong mắt Tinh Vọng, hắn nói:

- Giết! Chúng ta liên thủ tiêu diệt Đạo Môn, nhổ cỏ tận gốc.

Khóe miệng Tinh Vọng lộ ra nụ cười, chém giết đệ tử Đạo môn vốn dĩ là một trong số nhiệm vụ của hắn khi tiến vào trong này, bây giờ hắn vẫn chưa hành động, thì các Thánh Địa khác đã tìm tới tận cửa xin giúp đỡ, đúng là may mắn thật! Hắn mở miệng nói:

- Nếu như Đạo môn thật sự mạnh như lời các ngươi nói, vậy thì chỉ dựa vào mấy người chúng ta e rằng vẫn chưa đủ, phải tìm cả người của Thần Kiếm sơn nữa.

Những người còn lại đều khẽ gật đầu, sau đó bóng dáng đồng loạt biến mất trong không trung.

Mấy ngày sau, toàn bộ bí cảnh đều dâng lên cảm giác ngột ngạt giống như giông bão sắp ập đến.

Đám người Thạch Hạo cũng cảm thấy lo lắng không yên, bọn họ vội vàng tụ lại một chỗ, quay về hải vực của Thư Viện.

Trên một hòn đảo nhỏ thuộc về hải vực của Hạo Nhiên Thư Viện, ba sư huynh đệ Thạch Hạo ngồi vây quanh một nồi lẩu lớn, trong nồi đều là thịt hung thú trong bí cảnh, chứa đây linh khí có thể nói là thập toàn đại bổ.

Phạm Hiền gắp một miếng thịt cá óng ánh trong nồi lẩu ra, hỏi:

- Thanh Thạch đạo trưởng, Thanh Thuần đạo trưởng, nguyên kỹ bản mệnh của các ngươi, cũng chính là thần thông mà các ngươi nói, đã lĩnh ngộ ra chưa?

Thạch Hạo lắc đầu:

- Vẫn chưa.

Hắn nhíu mày lại nói:

- Vẫn luôn cảm thấy còn thiếu một chút.

Trong miệng Bạch Hiểu Thuần đang ngoạm một miếng thịt lớn, bĩu môi nói thầm:

- Ngốc gia tử...

Phạm Hiền vừa cười vừa nói:

- Nguyên kỹ bản mệnh càng khó lĩnh ngộ lại càng mạnh, Thiên trì cũng sắp giáng lâm rồi, với thực lực của ba vị đạo trưởng, leo lên Thiên trì cũng không phải việc khó, đến lúc đó, các ngươi chắc chắn có thể lĩnh ngộ ra được thần thông của mình trong Thiên trì.

Bạch Hiểu Thuần nuốt miếng thịt thú trong miệng xuống, tò mò hỏi:

- Thiên trì là cái gì? Ăn ngon không?

Phạm Hiền giải thích:

- Thiên trì chính là nơi chứa nhiều tinh hoa nhất của Hãn Hải bí cảnh, nếu như nói Nguyên trì giống như vũng nước đọng, thì Thiên trì chính là một hồ nước, ăn ngon hay không ngon ta không biết, dù sao ta cũng chưa từng ăn thử.

Sau một khoảng thời gian bí cảnh mở ra, Thiên trì sẽ xuất hiện, con đường đăng thiên giáng lâm, tất cả mọi người đều có thể bước lên con đường đăng thiên, tiến về Thiên trì.

Khi tất cả các thế lực tề tụ tại con đường đăng thiên, đó mới là thời điểm tàn khốc nhất, thậm chí thiên kiêu cũng có thể vẫn lạc.

Thạch Hạo nghi ngờ hỏi:

- Chẳng lẽ mấy ngày nay lòng ta luôn có chút lo lắng mơ hồ, là vì Thiên trì sắp giáng lâm sao?

Bạch Hiểu Thuần gật đầu liên tục nói:

- Ta cũng vậy, cảm thấy trong lòng trĩu nặng, giống như có áp lực cường đại đến từ nơi tối tăm.