Chương 537 Thiên Trì Giáng Lâm
Khuê U lập tức dừng lại giữa không trung, tất cả mọi người đều ngưng trọng nhìn về phía chân trời, con ngươi co rụt lại. Bọn họ trông thấy vô số con hung thú viễn cổ đang đạp trên mặt biển chạy tới, nước biển cũng đang sôi trào, từng cơn sóng ngầm dưới đáy biển tuôn ra.
Đệ tử Thánh Địa lập tức nhốn nháo, hàng trăm hàng ngàn hung thú chạy đến, bọn họ cũng không ngăn được!
Thần Tinh lớn tiếng kêu lên:
- Mọi người đừng sợ, hung thú là do tên đệ tử Đạo môn kia kéo đến, không phải hướng về phía chúng ta.
Nghe thấy thế đệ tử Thánh Địa lập tức an ổn lại, không sai hung thú hướng về phía Đạo Môn.
Hung thú trực tiếp xuyên qua bên dưới Bạch Hiểu Thuần, chạy về phía chiến trường, chuyện hung thú chém giết đệ tử Đạo môn không xuất hiện như trong dự đoán.
Tất cả đệ tử Thánh Địa đều hoảng hốt, xảy ra chuyện gì vậy?
Ấm!
Mặt biển nổ tung đầu tiên, từng con hung thú xông ra từ dưới đáy biển, ánh mắt đỏ ngầu đánh về phía đệ tử Thánh Địa.
Trong nháy mắt tất cả đệ tử Thánh Địa đều bay lên bầu trời, bay lên trên không trung, nhưng cho dù là hải thú, đạt đến ngũ giai bọn chúng cũng có thể bay lên, ngay lập tức hàng ngàn hàng vạn con hung thú phóng lên bầu trời, vô số hung thú lít nha lít nhít che kín cả bầu trời, đánh về phía đệ tử Thánh Địa, căn bản không thể né tránh được.
- Giết!
- Giết!
- Giết!
Từng tiếng thét chói tai vang lên.
Rất nhiều đệ tử Thánh Địa đều đỏ mắt lao vào chém giết hung thú, chỉ một lát sau, thi thể, máu tươi rơi xuống từ trên không trung, giống như trời đổ mưa.
Ninh Khuyết, Thạch Hạo đồng loạt chui ra từ dưới đáy biển, bay đến bên người Bạch Hiểu Thuần, khiếp sợ ngẩng đầu nhìn cuộc chém giết trên bầu trời.
Thạch Hạo khó có thể tin nổi, hỏi:
- Sao... Sao ngươi làm được? Vì sao đám hung thú kia chỉ công kích người Thánh Địa?
Bạch Hiểu Thuần dương dương đắc ý nói:
- Đây chính là sức mạnh của đan dược.
Ninh Khuyết nhìn lên chiến trường trên bầu trời, do dự một chút nói:
- Cảnh tượng này có chút quen thuộc, có phải chính là Vạn Thú Phát Tình đan do sư huynh tự mình nghiên chế ra không? Nhưng mà không phải Vạn Thú Phát Tình đan chỉ hữu hiệu đối với yêu thú từ tam giai trở xuống sao?
Bạch Hiểu Thuần cười hì hì đắc ý nói:
- Đây là phiên bản cải tiến, cưỡng chế Vạn Thú Phát Tình đan!
Sắc mặt Ninh Khuyết trở nên cổ quái nói:
- Nói cách khác, không phải đám hung thú này muốn giết bọn họ, mà là muốn giao phối với bọn họ?
Bạch Hiểu Thuần gật đầu:
- Không sai! Vạn Thú Phát Tình đan chia làm Hùng đan và Thư đan, ta cho hung thú dùng Hùng đan, Thư đan bị ta dùng gió thổi đến trên người bọn họ.
- Đồ tốt đó! Có thể cho ta một chút không?
Một giọng nói đột nhiên vang lên sau lưng ba người.
Ba người quay đầu nhìn lại, thì trông thấy Phạm Hiển mang vẻ mặt tái nhợt, đang đứng sau lưng ba người, nhìn lên chiến trường trên bầu trời, trong lòng mơ hồ có chút hưng phấn, hả giận.
Bạch Hiểu Thuần nhún vai nói:
- Không có nữa, đã dùng hết cả rồi.
Trên mặt Phạm Hiền lộ ra vẻ tiếc nuối, bốn người chuyên tâm nhìn lên chiến trường, âm thầm tắc lưỡi, cảnh tượng này đúng là nhìn thấy phải giật mình. Ở trên bầu trời phía xa, từng tên đệ tử Thánh Đường cao cao tại thượng bị hung thú đặt dưới người, a...
Con bạch hổ kia còn bị một con Cự Viên cưỡi.
Thiên kiêu của Thánh Đường lại bị một đầu quái xà quấn lấy quấy rối.
A... Áo choàng của thiên kiêu Bất Hủ tộc cũng bị xé toang.
Cự long bị thằn lằn viễn cổ đặt ở dưới thân, đúng là khiến cự long mất hết thể diện!
Chậc chậc...
Bốn người say sưa nhìn.
Từng tiếng gào thét bi phẫn của đệ tử Thánh Đường vang lên trên chiến trường, khiến chiến trường càng trở nên hỗn loạn hơn.
Bầu trời đột nhiên chấn động, ngũ thải lưu quang rực rỡ xuất hiện trên không trung, một cây cầu vồng từ trên trời giáng xuống mặt biển.
Phạm Hiền mừng rỡ, vội vàng nói:
- Thiên trì xuất hiện rồi, mau đi tới con đường lên trời!
Thạch Hạo nhanh chóng đưa ra quyết định:
- ĐI Sau đó hắn lập tức quay người bay về phía cầu vồng.
Bạch Hiểu Thuần nhìn lại chiến trường thêm vài lần, ánh mắt mang theo vẻ không nỡ, “Đánh nhau” chậm thôi nhé, chờ ta quay lại!
Người của các thế lực còn lại cũng nhao nhao bay về phía cầu vồng, tất cả đều cố gắng tránh xa chiến trường hỗn loạn, trong đầu mờ mịt khó hiểu, rốt cuộc các Thánh Địa lớn có thù oán gì với hung thú viễn cổ, thậm chí ngay cả Thiên trì cũng không cần, lại muốn chết chung với hung thú.
- Rống!
Trên chiến trường, một con cự long màu xanh dài chín mươi mét, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gầm dữ dội, một cỗ nguyên khí mênh mông tràn ra từ trong cơ thể, trong nháy mắt tất cả hung thú xung quanh đều bị đánh bay ra ngoài, cự long khẽ vỗ hai cánh, Tịch long giương cánh gió lớn nổi lên, cơ thể khổng lồ của nó bay lên bầu trời, lao về phía cầu vồng.