← Quay lại trang sách

Chương 570 Rời Đi Trước

Bạch Hiểu Thuần không vui nói:

- Này... Ngươi đừng có làm ô uế người trong sạch! Ta đường đường là Thanh Thuần đạo trưởng, đại năng luyện đan số hai của Đạo môn, sao lại đi hạ độc? Thứ đó là Tinh Hoa Xú Khí Đan, đều dùng dược liệu quý hiếm luyện chế thành, ngửi xong sau này thân thể cường tráng, đầu óc minh mẫn.

Vũ Lăng Vương hịt mũi, một cỗ hôi thối buồn nôn bay thẳng vào trong óc, đầu não bị mùi hôi thối làm cho đau nhức, từ khi sinh ra đến giờ chưa từng ngửi thấy thứ gì hôi thối như thế, cơn giận trào dâng trong lòng:

- Khốn nạn... Bỏ mạng lại cho Bản vương...

Một phát nắm lấy trường thương, thân ảnh kéo ra một đạo huyễn ảnh màu đen giữa không trung, trong nháy mắt xuất hiện ngay trước mặt Bạch Hiểu Thuần, một thương mang theo phẫn nộ dày đặc quét tới Bạch Hiểu Thuần.

Ninh Khuyết như ma quỷ chắn ngay trước mặt Bạch Hiểu Thuần, chiếc ô to đen nghiêng.

â Trường thương đánh vào trên ô đen, một gợn sóng như sóng nước nhộn nhạo lên, Ninh Khuyết không khống chế nổi lùi lại phía sau, 'bịch' một tiếng đâm vào trên thân Bạch Hiểu Thuần, hai người liên tiếp bay ngược về phía sau hơn trăm thước mới đứng vững người được.

Thân ảnh Vũ Lăng Vương lóe lên xuất hiện ngay phía sau hai người, trường thương đâm thẳng về phía mông Bạch Hiểu Thuần.

Một vệt kim quang hiện lên trên không trung, bang... Trường thương bị một đao của Thạch Hạo đánh bay.

Trước loan giá, Hỏa Linh Nhi không còn gì để nói, đúng là hai tên rác rưỡi, cuối cùng vẫn phải để tiểu tặc cứu.

- Cút đi...

Vũ Lăng Vương nổi giận gầm lên một tiếng, tung ra một quyền, không gian ầm vang chấn động, quyền thế như sơn băng địa liệt đổ xuống, uy không thể cản.

Một quyền hai chưởng đồng thời xuất hiện trước quyền của Vũ Lăng Vương, ầm... Một tiếng nổ tung, ba cỗ quyền kình chưởng lực kim hoàng sắc, hắc sắc, thanh sắc va chạm vào quyền lực của Vũ Lăng Vương, hình thành hai nửa vòng tròn khí kình mỗi người chiếm lấy nửa bầu trời, một phe là Vũ Lăng Vương với nguyên lực thổ hoàng sắc, phe kia là pháp lực của ba người Thạch Hạo, giằng co trong không trung, nhất thời khó phân mạnh yếu.

Bốn người đồng thời tăng sức mạnh vào, ầm... Tiếng nổ tung vang lên giữa không trung, Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần và Ninh Khuyết chậm rãi bay ngược ra, bay xuống dưới hơn mấy chục thước.

Vũ Lăng Vương cũng bay ngược ra ngoài, trượt trăm thước trong không trung, kém hơn một chút.

Thạch Hạo giơ Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao lên nghiêm trang nói:

- Nghiêm túc một chút, hắn rất mạnh!

- Thấy rồi! Lại còn rất bỉ ổi...

Bạch Hiểu Thuần vội vàng lấy một xấp phù triện từ trong ngực ra, giơ tay lên lá phù bay tán loạn ra, dưới sự thiêu đốt của lửa lớn, hóa thành từng đạo quang mang dũng mãnh lao về phía Bạch Hiểu Thuần, tầng tầng lớp lớp bao trùm trên thân hắn, hàng trăm đạo phòng ngự trên thân lập tức tăng cảm giác an toàn hơn rất nhiều, vươn tay ra Cửu Xỉ Đinh Ba xuất hiện trong lòng bàn tay.

Dây xích tay trên cổ tay Ninh Khuyết, như linh xà dạo chơi, dài ra biến lớn rơi vào trong tay Ninh Khuyết.

- Phía trên...

Thạch Hạo hét to một tiếng, ba người đồng thời phóng về phía Vũ Lãng Vương, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao hiện ra đao quang kim sắc tung hoành, rầm rầm... Câu Hồn tỏa liên quỷ khí âm trầm dày đặc quanh quẩn không trung, Cửu Xỉ Đinh Ba lấp lánh thanh quang.

Vũ Lăng Vương hừ lạnh một tiếng, mắt đầy lửa giận nghênh đón, bốn người triển khai đại chiến 'ầm ầm' giữa không trung, thần thông nguyên kỹ tranh phong, khí tức cuồng bạo càn quét thiên địa, ngay cả loan giá của công chúa Hỏa Quốc cũng phải lui lại.

Hỏa Linh Nhi đứng trước loan giá, trong lòng chấn động, bọn hắn mạnh như thế? Có vẻ như không hề yếu hơn tiểu tặc! Sư huynh đệ liên thủ nhất thời tương xứng với Vũ Lăng Vương.

Trước loan giá, ánh mắt Thụy vương nghiêm lại, ba người trẻ tuổi này thật mạnh, nếu đổi lại là ta ở vị trí của hắn, hẳn là cũng không tốt hơn hắn bao nhiêu.

- Á...

Thụy vương khẽ 'a` một tiếng, quay đầu nhìn về phía Hoàng đô Thạch quốc.

Hỏa Linh Nhi nghi ngờ hỏi:

- Hoàng thúc, sao vậy?

Thụy vương mở miệng nói:

- Thạch quốc có cao thủ đến đây.

Lúc đang nói chuyện, bốn người trên chiến trường cũng đồng thời cảm nhận được có một cố khí tức Siêu Phàm từ phía Hoàng đô, đang nhanh chóng đến gần.

Thạch Hạo liếc mắt nhìn Tế Tự Thần Sơn, quyết định thật nhanh kêu lên:

- Sư đệ, chúng ta đi!

Thân ảnh đột nhiên biến lớn trong kim quang, thân thể cao mười thước, pháp lực hùng hồn, một đao chém về phía Vũ Lăng Vương, Vũ Lăng Vương đưa thương nghênh đón, ầm... Vũ Lăng Vương trực tiếp bị một đao chém bay ra ngàn thước.

"Kéc... Thân ảnh to lớn của Thạch Hạo lóe lên, hóa thành một con chim ưng nhanh chóng lao về phía xa, Bạch Hiểu Thuần và Ninh Khuyết cũng bay theo, thân ảnh ba người lấp lóe vài cái rồi biến mất trong chớp mắt.

Vũ Lăng Vương tay cầm trường thương lơ lửng giữa không trung, áo bào lộng lẫy đã rách nát, ngực phập phồng kịch liệt.