Chương 583 Chia Ra
Ninh Khuyết đột nhiên nói:
- Có người Thân ảnh ba người nháy mắt khẽ động, Thạch Hạo hóa thành một đạo tàn ảnh nhảy đến trên đại thụ bên cạnh, Ninh Khuyết ẩn mình bên trong bồn hoa, Bạch Hiểu Thuần trực tiếp dùng Ngũ Hành đại độn chui vào trong đất.
Tại góc rẽ, một đội thị nữ bưng bàn ăn nhanh chóng di chuyển, trên bàn ăn trưng bày rượu ngon và thức ăn.
Đợi đội thị nữ đi qua, Bạch Hiểu Thuần từ dưới đất thò đầu ra, sau đó nhảy lên.
Thạch Hạo cùng Ninh Khuyết cũng từ bên cạnh bay ra, đáp xuống bên cạnh Bạch Hiểu Thuần.
Bạch Hiểu Thuần hít mũi một cái, nhãn tình sáng lên nói:
- Thơm quá!
Thạch Hạo cũng nói:
- Các nàng nhất định là chuẩn bị yến hội, đuổi theo bọn họ.
Ba người lập tức lặng lẽ theo đuôi đội thị nữ.
Thị nữ bước chân nhẹ nhàng xuyên qua các lầu các của cung điện đến một cái cổng vòm hình tròn lớn liền tiến vào trong.
Ba người Thạch Hạo cũng đều đi vào theo.
Bên trong cổng vòm chính là ngự hoa viên, cỏ cây tinh linh bay múa, sắc màu rực rỡ, một cái đài suối phun to lớn nằm tại trung tâm ngự hoa viên, bên cạnh suối phun là quảng trường rộng lớn, trên quảng trường, các cung nữ đang bận rộn, từng người đều bận rộn trưng bày rượu ngon món ngon.
Bạch Hiểu Thuần hít hít cái mũi say mê nói:
- Thơm quá!
- Người nào!
Một tiếng quát vang lên.
Các thị nữ đang trưng bày thức ăn đều biến sắc, đột nhiên quay đầu nhìn về ba người Thạch Hạo phía cổng vòm, nơi này làm sao lại có người xa lạ?
Từng đạo ngân quang xẹt qua không trung, Tất cả thị nữ đều tay cầm trường kiếm, đạp không đánh tới.
Thân ảnh Thạch Hạo khẽ động, thân như lưu quang lấp lóe giữa không trung.
- Định! Định! Định!
Các cung nữ tay cầm trường kiếm nháy mắt ngưng kết tại không trung, trường kiếm chỉ vào phía trước, bởi vì nguyên khí trong cơ thể còn đang lưu chuyển, cho nên cũng không có ngã xuống.
Bạch Hiểu Thuần đạp không bay đến trước một cái án, cầm lấy một cái thịt kho tàu cùng đại tôm hùm, răng rắc răng rắc gặm hai cái liền đem đại tôm hùm nuốt ăn hầu như không còn. Sau đó hắn cầm lấy bầu rượu bên cạnh ừng ực ừng ực uống, đưa tay lại hướng về phía đĩa thịt.
Thạch Hạo bay đến trước mặt một cung nữ, quát chói tai hỏi:
- Ta hỏi ngươi, Thạch quốc ngọc tỉ ở đâu?
Cung nữ lập tức có thể nói chuyện, phẫn nộ nhìn Thạch Hạo nói:
- Tặc tử lớn mật, dám can đảm tự tiện xông vào hoàng cung Thạch quốc...
Thạch Hạo đưa tay điểm lên người cung nữ, cung nữ lập tức ngẩn ra tại chỗ.
Lại hỏi một cung nữ khác:
- Thạch quốc ngọc tỉ ở đâu?
Người cung nữ kia khinh miệt nhìn Thạch Hạo.
Ninh Khuyết tiến lên một bước, lạnh lùng nói:
- Nói! Thạch quốc ngọc tỉ ở đâu?
Cung nữ nhìn Ninh Khuyết, cười lạnh nói:
- Ngay tại Tử Vân điện của bệ hạ, nói cho ngươi, ngươi dám đi lấy sao?
Ánh mắt Thạch Hạo vui mừng, lúc này hỏi:
- Tử Vân điện ở đâu?
Cung nữ nhìn Thạch Hạo giống như nhìn người chết nói:
- Mười dặm về hướng nam.
Thạch Hạo đưa tay điểm lên vai cung nữ, cung nữ lập tức lại ngốc trệ ngay tại chỗ.
- Sư đệ!
Thạch Hạo kêu một tiếng, quay đầu nhìn Bạch Hiểu Thuần, chỉ thấy Bạch Hiểu Thuần đang há to mồm, từng bàn trân tu món ngon tự động bay vào mồm Bạch Hiểu Thuần, giống như một cái túi không gian, chỉ trong nháy mắt đã chén sạch thức ăn của mấy bàn.
Thạch Hạo kinh hãi há hốc miệng, sao có thể ăn nhanh như vậy?
Ngươi không cần nhắm nháp sao? Bộ dạng nuốt không cần nhai này là sao?
Ninh Khuyết bất đắc dĩ nói:
- Đại sư huynh, chúng ta trước đừng quản nhị sư huynh, đi trước điều tra một phen.
Thạch Hạo bất đắc dĩ gật đầu, lớn tiếng nói:
- Thanh Thuần, chính ngươi chú ý an toàn, ta cùng Thanh Minh đi trước điều tra chỗ giấu ngọc tỉ.
Bạch Hiểu Thuần ngốn một họng thức ăn, đầu cũng không thèm nâng, khoát tay áo, trên mặt là biểu tình say mê.
Thạch Hạo cùng Ninh Khuyết phi thân ra ngoài, thân ảnh lóe lên biến mất.
Toàn bộ cột trụ của Tử Vân điện đều làm bằng kim lương, mái ngói lưu ly dưới ánh mặt trời phản xạ quang mang, bốn góc lầu các chạm khắc một đầu Phi Long, miệng rồng mở ra phun một viên Liệt Diễm thần châu.
Đại điện được vận dụng trận pháp không gian mà xây thành, ở trong chứa không gian rộng lớn, giống như một mảnh tiểu thiên địa.
Thạch hoàng mặc long bào ngồi trên vương tọa, quanh thân quang mang lấp lánh, thần thánh bất phàm.
Ngồi phía dưới là văn võ bá quan cùng đại diện của các đại thế lực, Thánh Đường, thư viện, Hỏa Quốc, Đại Phong quốc, Ngũ Độc sơn mạch, mỗi người chiếm lấy một phương thiên địa, đều có uy thế.
Đại điện trung ương, đang có ca múa diễn tấu.
Bên trong Hỏa Quốc trận doanh, Hỏa Linh Nhi xem diễn tấu ca múa có chút xuất thần, hiển nhiên có chút không quan tâm.
Sau một lát, ca múa kết thúc, vũ nữ ca nữ làm lễ bái với Thạch hoàng rồi cung kính lui ra.
Thạch hoàng ngồi trên hoàng vị, thanh âm thật lớn vang vọng không gian:
- Hôm nay chính là đại thọ bốn ngàn năm của bản hoàng, chư vị có thể đến, là vinh hạnh của bản hoàng cùng Thạch quốc.