← Quay lại trang sách

Chương 586 Bạch Hiểu Thuần Luyện Đan

Cấm vệ nắm tay đập lên ngực trái, xoay người làm lễ, sau đó đi tuần tra ở nơi xa.

Nếu như là bình thường, cấm vệ không tránh khỏi phải cẩn thận kiểm tra một phen, nhưng là hôm nay chính là đại thọ của Thạch hoàng, bên ngoài khách quý đến đông đảo, xuất hiện một hai người xa lạ cũng là bình thường.

Mỗi vị khách quý đều là con em quyền quý đến từ các đại thế lực, tuyệt không phải người mà cấm vệ bình thường như bọn họ có thể đắc tội, cho nên cấm vệ cũng đều là nhiều một việc không bằng ít một việc, thi lễ một cái rồi đi là được.

Bạch Hiểu Thuần cầm bầu rượu, khẽ hát, lung la lung lay đi về phía trước, vừa đi vừa hát:

- Thiên chi đạo Thanh Phong Minh Nguyệt ngủ ngon, địa chỉ đạo sơn xuyên hồ hải ngủ ngon, nhân chỉ đạo ăn ngon uống ngon ngủ ngon, vất vả tu luyện không như ý, một viên đan dược ngưng ngũ khí...

Tiếng ca của Bạch Hiểu Thuần đột nhiên dừng lại, cố gắng mở mắt, hít mũi một cái mừng rỡ nói:

- Dược thảo, ta ngửi thấy mùi thơm của dược thảo.

Tảng đá dưới chân như mặt nước bình thường nổi lên từng đạo gợn sóng, Bạch Hiểu Thuần vô thanh vô tức chìm vào trong đó, thi triển Thổ Độn thuật nhanh chóng di chuyển đến địa phương có dược thảo.

Bên trong ngự dược viên, một cái đầu từ dưới đất duỗi ra, trên đầu còn đỉnh một gốc dược thảo đón gió phấp phới.

Bạch Hiểu Thuần nhìn cả vườn dược liệu, mắt lộ mừng rỡ kêu lên:

- Địa phương tốt, địa phương tốt, luyện đan, luyện đan, bần đạo hôm nay muốn luyện Tam Chuyển Kim Đan, Tam Chuyển Kim Đan, ăn vào có thể thành tiên, luyện chế một viên Tam Chuyển Kim Đan hiến cho sư phụ, sư phụ nhất định sẽ rất rất cao hứng!

Bần đạo thật sự là quá hiếu thuận.

Bạch Hiểu Thuần vung tay lên, một tôn lò luyện đan lớn ầm một tiếng xuất hiện bên trong dược điền, lòng bàn tay hắn bỗng bốc lên một đạo hỏa diễm, vỗ lên lò luyện đan một cái, hỏa diễm nháy mắt tiến vào lò luyện đan, bốc cháy hừng hực.

Một bên khác, bên trong Tử Vân điện, từng thế lực dâng lên hạ lễ, hoan thanh tiếu ngữ vui vẻ hòa thuận.

Một tiểu thí hài ngồi tại một chỗ hẻo lánh cạnh cửa, che lấy tay áo cảnh giác nhìn xem mọi người, trái tìm nhỏ bịch bịch nhảy không ngừng, trước mặt hoàng đại bá vụng trộm làm chuyện xấu, quả thực quá kích thích.

Lúc Thạch Kiên tiến đến đã bị người phát hiện, tất cả mọi người chỉ cho là hắn hiếu kì đến xem náo nhiệt, cũng không ai đi làm ác nhân xua đuổi một đứa bé, càng đừng nói đứa bé này còn là hoàng thân quốc thích.

Một trận tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài truyền đến, một tên mập chạy vào đại điện, quỳ trên mặt đất, đầy mặt mồ hôi lạnh kêu lên:

- Bệ hạ, không xong, ngự yến bị người phá hủy.

Thanh âm huyện náo vui mừng trong đại điện lập tức dừng lại, tất cả mọi người nhìn về phía hắn, khiến hắn càng thêm áp lực Thạch hoàng không vui nói:

- Xảy ra chuyện gì?

Tên mập mồ hôi lạnh nhỏ xuống, lắp bắp nói:

- Ngự... Ngự yến được chuẩn bị trong ngự hoa viên, toàn... Toàn bộ đều bị người ăn trộm.

- Cái gì? Tại sao có thể như vậy?

- Ai dám đến hoàng cung nháo sự?

Từng tiếng hô khẽ vang lên, các quần thần bắt đầu nghị luận.

Thái Tử điện hạ đột nhiên đứng lên, ánh mắt như kiếm nhìn về phía Hỏa Linh Nhi, sắc mặt xanh mét.

Hỏa Linh Nhi chột dạ, trong lòng cũng nổi nóng, không phải đã nói làm việc điệu thấp sao? Nổi nóng xong nàng lại bắt đầu lo lắng, mặt ngoài không chút khách khí trừng mắt đáp trả Thái Tử.

Thái Tử quay người nhìn về phía Thạch hoàng nơi chủ vị nói:

- Phụ hoàng, nhi thần đi thăm dò một phen, là tiểu tặc phương nào dám làm càn ở hoàng cung của Thạch quốc.

Thạch hoàng chậm rãi đứng dậy, nói:

- Bản hoàng cũng vô cùng tò mò, ta tự mình đi xem một chút!

Thạch hoàng phi thân ra ngoài, người của các thế lực còn lại cũng đều mang trên mặt ý cười như có như không đi theo ra ngoài, trong mắt đều mang vẻ ngạc nhiên.

Thạch Kiên cũng đi theo đi ra ngoài, chạy đến một cái góc, buông ra ống tay áo, nhỏ giọng nói:

- Con riêng ca ca, chúng ta ra!

Ống tay áo một chút động tĩnh đều không có, trong lòng Thạch Kiên cảm thấy không ổn, không phải ta không cẩn thận khiến tiểu ca ca bị ngạt chết chứ?! Hắn vội vàng mở ống tay áo ra nhìn vào trong, không biết từ lúc nào bên trong tay áo bị phá ra một cái động lớn, bên trong trống rỗng cái gì cũng không có.

Vẻ mặt Thạch Kiên lập tức thống khổ, hu hu hu tiểu ca ca xấu, quần áo mới của ta.

Đoàn người Thạch hoàng dùng dịch chuyển không gian, nháy mắt đi tới ngự hoa viên liền thấy một đám cấm vệ, thị nữ tạo dáng khác nhau bên trong cùng với bàn tiệc hỗn độn.