Chương 639 Lợi Ích
Lý Bình An sững sờ, còn tưởng là đang xem kinh điển huyền ảo gì, không ngờ lại là tiểu thuyết truyền kỳ. Trong lòng cạn lời, mỗi ngày cũng không thấy nàng tu luyện, thật không biết làm sao mà nàng có tu vi mạnh như thế.
Dạ Vũ quét mắt nhìn Lý Bình An, khép tiểu thuyết dày cộp lại, giống như phòng trộm nhét xuống dưới mông, điềm tĩnh như không có gì ho khan nói:
- Nghe nói hôm qua ngươi giao đấu với Thánh Đường thánh tử?
Lý Bình An nghi ngờ nói:
- Truyền ra ngoài sao? Rõ ràng lúc chúng ta đại chiến không có người thứ ba ở đó! Ngươi nghe ai nói?
Dạ Vũ giải thích:
- Tổ chức tình báo ở mọi nơi dùng bất cứ thủ đoạn nào để theo dõi, đại chiến của các ngươi chắc chắn đã bị chúng phát hiện, bây giờ lan truyền khắp nơi.
- Thật sao?
Lý Bình An nói, hoài nghi sâu sắc, tổ chức tình báo lợi hại như vậy sao?
Dạ Vũ gật đầu nói:
~ Ta chẳng những biết các ngươi đại chiến mà còn biết ngươi và Thánh Đường Thánh tử lưỡng bại câu thương.
Lý Bình An đầu tiên là gật đầu, lại vội vàng lắc đầu nói:
- Không thể nào, rõ ràng là bần đạo hơn một chút. Thánh Đường Thánh tử chạy trối chết, bần đạo chỉ bị thương nhẹ, hiện tại đã khỏi hẳn.
Dạ Vũ lườm Lý Bình An một chút, cười lạnh một tiếng.
Lý Bình An xấu hổ nói:
- Kỳ thật Thánh Đường Thánh tử cũng có chút bản sự.
Dạ Vũ nhíu mày nhìn kỹ Lý Bình An, hơi nghi hoặc một chút nói:
- Ngay cả Thánh Đường Thánh tử ngươi cũng không thắng được?
Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau tại Địa phủ, không phải ngươi rất lợi hại sao?
Lý Bình An bất đắc dĩ nói:
- Kia là tại Địa phủ, bần đạo có thể điều động lực lượng Địa Phủ.
Dạ Vũ như có điều suy nghĩ mà thay đổi:
- Nói cách khác, kỳ thật ngươi cũng chưa đạt tới thánh giả cảnh giới.
Lý Bình An lắc đầu nói:
- Chắc chắn ta chưa đạt tới cảnh giới thánh giả mà các ngươi nói.
Dạ Vũ cảm thán:
- Lỗ rồi, biết thế ta đã cướp Tam Thanh quan, hiện tại quá quen không dễ hạ thủ.
Lý Bình An im lặng nhìn về phía Dạ Vũ, thiếu nữ, tâm tư này của ngươi rất nguy hiểm đó! Hắn ho khan một cái, hỏi:
- Dạ Vũ cô nương, bần đạo muốn nhờ ngài nghe ngóng một sự kiện.
Dạ Vũ nói:
- Chuyện gì?
Lý Bình An nghiêm mặt nói:
- Ngươi biết Minh Vương chi tử chứ?
Dạ Vũ vô thức nhìn thoáng qua hậu viện, sau đó gật đầu nói:
- Nghe qua một chút truyền thuyết.
Lý Bình An nhíu mày nói:
- Thánh Đường một mực nói tiểu đệ tử bần đạo Thanh Minh là Minh Vương chi tử, còn nói cái gì mà Minh Vương chi tử giáng lâm, đại kiếp ngàn năm bắt đầu, vì thiên hạ thương sinh nhất định phải chém giết đệ tử bần đạo, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Dạ Vũ vô thức quát:
- Nói hươu nói vượn! Rõ ràng là bọn hắn ép người quá đáng.
Lý Bình An nghi hoặc nói:
- Dạ cô nương, làm sao ngươi lại kích động như vậy?
Dạ Vũ hừ lạnh một tiếng nói:
- Bản cô nương không ưa nhất bọn hắn điên đảo đen trắng.
Lý Bình An thở dài nói:
- Còn xin chỉ giáo!
Dạ Vũ nói:
- Chuyện này phải ngược dòng tìm hiểu đến mười ngàn năm trước, tiền nhiệm Minh vương là Mặc Bạch. Khi đó Mặc Bạch vừa lên thánh vị, vinh đăng Minh vương chi vị, tập kết tất cả quỷ vương Siêu Phàm Minh giới, luyện chế một thanh dù đen đưa cho dòng dõi dương gian che chở an toàn của hắn. Về sau dù đen bị tiền nhiệm Thánh tử Thánh Đường phát hiện, sinh lòng tham niệm, muốn chém giết hậu nhân Minh vương, cướp đoạt dù đen, nhưng hậu nhân Minh vương cũng không phải kẻ vớ vẩn, cả hai dây dưa giao chiến mấy năm bất phân thắng bại, cuối cùng Thánh tử tiền nhiệm lấy người yêu hậu nhân Minh vương uy hiếp, cướp đoạt dù đen rồi sát hại hậu nhân Minh vương. Trong cơn giận dữ Minh vương đả thông hai giới âm dương, mấy chục quỷ vương Siêu Phàm suất lĩnh vô số oan hồn lệ quỷ tấn công Thánh Sơn, giết nhật nguyệt vô quang. Thánh Sơn sụp đổ, vô lượng quang thần và Minh vương đều bị trọng thương, Thánh tử bị toái thi, vô số đệ tử Thánh Đường vẫn lạc. Về sau Minh giới thối lui, cứ mỗi ngàn năm Minh giới tích súc thực lực, Minh vương Mặc Bạch đều sẽ đưa dù đen về nhân gian, lựa chọn người oán hận Thánh Đường, lấy cớ khởi xướng tấn công, đây chính là đại kiếp ngàn năm mà bọn họ nói tới, người Minh vương chọn được xưng là Minh Vương chi tử.
Lý Bình An nhíu mày nói:
- Đó là chuyện của Minh vương tiền nhiệm, hiện tại không phải đã sớm kết thúc rồi à?
Dạ Vũ đắc ý cười nói:
- Trên lý luận là như thế, nhưng sao chứ! Minh vương tân nhiệm cơ trí, lập tức phát hiện ra lợi ích của việc này.
Lý Bình An nghi hoặc nói:
- Lợi ích gì?