← Quay lại trang sách

Chương 667 Long Tộc Đuổi Theo

Thanh niên dẫn một đám người hướng bay đi, thiếu nữ áo đỏ phía sau cùng dẫm chân xuống, quay đầu nhìn về phía Thạch Hạo, mặt đỏ ửng, lớn tiếng kêu lên:

- Thái Tử ca ca, nếu như ngài không được chọn làm phò mã thì có thể tới tìm ta, chúng ta là Trường Phong Môn bắc vực.

Ơ! Thạch Hạo cứng người.

Thiếu nữ lập tức quay đầu, nhanh chóng bay đi, xa xa truyền đến vài tiếng cười trêu ghẹo.

Thạch Hạo sờ mũi nói:

- Chúng ta tiếp tục đi tìm Hỏa Tang thụ đi!

Tướng lĩnh còn lại đều gật đầu, một đoàn người trầm mặc bay về phía tây, bầu không khí quỷ dị.

Đông Trụ Quốc tướng quân truyền âm nói:

“Đại ca, ngươi có phát hiện đao pháp hắn rất giống một người hay không?!"

Trung Trụ quốc tướng quân da mặt run rẩy truyền âm nói:

“Hiển Linh vương Thạch Hạo!"

Năm đó Thạch Hạo đại náo hoàng cung, Ngũ Trụ quốc tướng quân đều đã giao thủ cùng hắn, mặc dù lần này Thạch Hạo không dùng Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, nhưng đao pháp lăng lệ kia vẫn in sâu trong ký ức Ngũ Trụ quốc tướng quân, cả người phát lạnh.

Đông Trụ Quốc tướng quân yếu ớt truyền âm nói:

“Hắn thật sự là Thái Tử điện hạ sao?"

Trung Trụ quốc tướng quân nói:

“Hắn hiện tại chính là Thái Tử, cũng chỉ có thể là Thái Tử, đại điện cho Thạch quốc chúng ta"

Đông Trụ Quốc tướng quân gật đầu.

Các tướng quân khác cũng bắt đầu hoài nghi, Thái Tử có tu vi gì tất cả mọi người đều biết, hiện tại Thái Tử này và Thái Tử Thạch quốc khác biệt quá lớn, kết hợp hai viện binh thần bí, trong lòng đã nhận ra thân phận Thạch Hạo.

Nhóm Thạch Hạo xâm nhập bên trong dung nham tìm kiếm Hỏa Tang thụ, vừa tìm được một lúc thì một khí tức cuồng bạo vọt tới từ đằng xa, mang theo uy nghiêm, làm lòng người sợ hãi.

Chư vị tướng quân nháy tập trung một chỗ, vây Thạch Hạo vào giữa.

Trung Trụ quốc tướng quân ngưng trọng nói:

- Điện hạ, Long tộc đến rồi!

Thái Tử Thạch Hạo gật đầu nói:

- Ừm! Ta biết.

Long tộc cao thủ còn chưa hiện thân, long trảo hỏa diễm to lớn đã đè tới mọi người, tốc độ không nhanh, nhưng uy áp nặng nề khóa lại mọi người, không thể trốn đi.

Các vị tướng quân sắc mặt trắng bệch, nguyên khí thế nội đều bị long uy áp chế, bất lực như từng bé thỏ trắng đối mặt cự long.

Kim tướng quân hoảng sợ kêu lên:

- Thái Tử điện hạ trốn, mau trốn! Long tộc này là Siêu Phàm trung giai.

Bên ngoài không gian, Đảo chủ Tinh La đảo dữ tợn nhìn về phía Vũ Lăng vương, ngoan lệ nói:

- Xong, Thạch quốc các ngươi xong đời!

Vũ Lăng vương khinh thường cười lạnh.

Ngay lúc long trảo rơi xuống, hắc ảnh đột nhiên xông ra từ trận doanh Thạch quốc, quỷ mị đi vào trước long trảo to lớn, hắc ảnh như là con sâu cái kiến trước long trảo che khuất bầu trời nhưng con sâu cái kiến này lại vung ra nắm đấm.

Đông! Một tiếng nổ rung trời.

Gợn sóng màu đen càn quét từ long trảo, toàn bộ long trảo hỏa diễm bị huyền băng màu đen bao lấy trên không trung, hình thành một băng điêu xinh đẹp.

Ninh Khuyết áo đen đứng dưới long trảo, duỗi ngón tay tùy ý bắn ra, răng rắc răng rắc! Băng điêu long trảo hiện vô số vết rạn, sau một khắc thì vỡ nát, hóa thành băng hỏa phiêu tán, lộng lẫy đầy trời.

Bên ngoài không gian, Đảo chủ Tinh La đảo khựng người, khó tin nhìn lên hình chiếu trên bầu trời, làm sao có thể? Thạch quốc còn có cường giả ẩn tàng sâu như vậy sao?

Dương lão tướng quân Thạch quốc thì ngơ ngác bối rối, đầu óc hỗn loạn, đây là Thạch quốc mình biết ư? Thái Tử đột nhiên bộc phát, rồi ngay cả viện binh được mời cũng mạnh như thế, đối cứng Siêu Phàm trung giai Long tộc không rơi vào thế hạ phong.

Bên trận doanh Thánh Đường, Lam Oánh đại chủ giáo nhíu mày, chẳng lẽ là bọn hắn? Thế nhưng không đúng! Nhân số thiếu một người.

Hỏa Hoàng cũng trở nên nghiêm túc, mục tiêu hắn chọn rể cho Hỏa Linh Nhi vẫn luôn là thánh địa, hiện tại Thạch quốc đột nhiên bộc phát, không phù hợp với mong muốn của mình.

Hỏa Linh Nhi bên cạnh thì nở nụ cười, chắc chắn là nhóm tiểu tặc bọn hắn.

Bên trong Bí Cảnh Không Gian, chúng Long tộc hiển hiện, dựng thẳng đồng mắt nhìn chằm chằm nhóm Thạch Hạo, long uy tràn ngập trời đất, uy áp nặng nề.

Đứng đầu Long tộc là một tên to con tóc dài màu lửa đỏ, ánh mắt nhìn chằm chằm Ninh Khuyết trầm giọng nói:

- Có thể ngăn cản một kích của ta hẳn không phải là hạng người yên lặng vô danh, xưng tên ra!

Ninh Khuyết cao lãnh nói:

- Ngươi còn chưa xứng biết tên của ta.

Tên to con phẫn nộ quát:

- Thật can đảm!

Một quyền đánh ra, không gian trực tiếp bị đánh sụp đổ, một nắm đấm rực lửa xẹt ra một đường màu đen, phi tốc đánh tới Ninh Khuyết.

Hai tay Ninh Khuyết vội vàng xoay chuyển, Thái Cực phong bế ngăn tại trước mặt.

Oanh! Hỏa quyền to lớn đâm vào hai tay Ninh Khuyết, mảy may không thể tiến thêm, uy thế cuồng bạo khiến không gian xung quanh Ninh Khuyết toàn vết rạn.