← Quay lại trang sách

Chương 692 Đạo Nguyên

Thanh Phong bật cười nói:

- Có thực lực liền có thể cứu người? Con nghĩ quá ngây thơ rồi.

Dù thực lực con có cao, giết được tiểu yêu, còn Yêu Vương thì sao? Xem như con giết được Yêu Vương, vậy Yêu Hoàng lại thế nào?

Đạo Nguyên lâm vào trầm mặc, bi thương đáp:

- Sư phụ, chẳng lẽ bách tính Đại Minh Quốc chúng ta chỉ có thể chấp nhận yêu ma độc hại sao? Vậy ta tu Đạo để làm gì?

Thanh Phong nhìn về phương Tây nói:

- Con có biết Đạo từ đâu mà đến?

Đạo Nguyên lắc đầu, thanh danh Đạo Môn lan rộng nhưng cũng chỉ giữa những người tu luyện với nhau. Đạo Nguyên bình thường đều tiếp xúc với các thôn dân bách tính, là những người chưa từng nghe nói qua lai lịch Đạo Môn.

Thanh Phong ung dung nói:

- Đạo Môn tổ đình có trăm ngàn quyển Đạo kinh, có thể độ nguy giải khốn, có thể hàng yêu trừ ma, có thể an thiên hạ thái bình, có thể trấn u minh vạn quỷ.

Đạo Nguyên liền vội vàng hỏi:

- Sư phụ, Đạo Môn tổ đình ở đâu?

- Ở Tây Vực, cách nơi đây mấy chục vạn dặm, trên đường đi yêu ma vô số, gian nan khốn khổ, con có nguyện đi?

Tây Vực? Sắc mặt Đạo Nguyên hơi đổi, sau đó kiên định gật đầu nói:

- Con nguyện ý!

Thanh Phong cười nói:

- Rất tốt, bây giờ vào hoàng đô với ta.

Nói xong, từ trên lan can nhảy xuống, phiêu nhiên mà đi.

Đạo Nguyên liền vội vàng đứng lên kêu:

- Sư phụ, người chờ con với!

Cùng lúc đó, trên đỉnh núi trấn áp Phạm Hiền, một thân ảnh thanh tú rơi xuống.

Thanh Vũ liên tục đạp nhẹ trên mặt nước, mặt nước dấy lên từng gợn sóng, đi đến bên cạnh một mảnh hoa sen ngay chính giữa hồ, nhìn xuyên qua sẽ thấy một cái hang trống.

Bên trong sơn động, Phạm Hiền áo bào xốc xếch, tóc tai bù xù như một dã nhân. Lúc này hắn đang nhắm mắt xếp bằng trên cột đá, phía dưới là dung nham sôi sùng sục.

- Phạm Hiền, còn không tỉnh lại.

Một thanh âm trong trẻo vang lên trong sơn động.

Phạm Hiền đột nhiên mở to mắt, ánh mắt sắc bén, ngẩng đầu quát:

- Là ai?

Hắn đột nhiên đằng không bay lên, nháy mắt đi tới cửa động, sau khi đánh giá nữ tử bên ngoài liền cười lạnh nói:

- Thì ra là Đạo Môn Thanh Vũ đạo trưởng.

Thanh Vũ cười nói:

- Phạm Hiền, ngày xưa ngươi đại náo Địa Phủ, phóng thích ngàn vạn lệ quỷ, gây ra đại họa, Đạo Chủ có lệnh trấn áp ngươi ở đây trăm năm, nay trăm năm sắp đủ...

Ánh mắt Phạm Hiền lập tức trở nên nóng rực, hắn vội vàng kêu lên:

- Cho nên ngươi là đến đây thả ta ra ngoài?

Thanh Vũ gật nhẹ đầu, nói:

- Sắp tới sẽ có một đạo sĩ ở Đại Minh Quốc xuất phát đi đến Tây Vực cầu Đạo kinh, ngươi phải bái hắn làm sư, một đường bảo hộ hắn đi về phía Tây, cuối cùng lấy được chân kinh mới về.

Phạm Hiền tức giận kêu lên:

- Cái gì? Thầy ta chính là phu tử, chỉ là một tiểu đạo sĩ cũng xứng làm lão sư của ta?

- Phu tử đã đồng ý.

Phạm Hiền ngây ra, sau đó cả giận nói:

- Tuyệt không có khả năng!

Thanh Vũ tiếp tục nói:

- Hắn là Diêm La vương chuyển thế.

Phạm Hiền cứng miệng, Diêm La vương chuyển thế? Vậy còn không phải là...

Thanh Vũ nói:

- Nếu ngươi không muốn, bần đạo liền đi tìm kiếm người khác, về phần ngươi... Tiếp tục trấn áp thêm trăm năm nữa đi.

Lại trấn áp thêm trăm năm? Phạm Hiền vội vàng kêu lên:

- Nguyện ý! Ta nguyện ý bái hắn làm sư, bảo hộ hắn đi Tây Vực thỉnh kinh!

Thanh Vũ cười nói:

- Rất tốt!

Thân thể nhẹ nhàng bay lên, không gian gợn sóng một chút, sau đó biến mất trong nháy mắt.

Đạo Nguyên theo Thanh Phong đi trên đường phố phồn hoa của Đại Minh quốc đế đô. Trên đường đi, thỉnh thoảng có người đi đường nhìn thấy Thanh Phong và Đạo Nguyên cũng nhịn không được nhìn thêm mấy lần, ánh mắt đầy kinh ngạc. Sao Đại Minh Quốc lại có Đạo Môn đệ tử? Hơn nữa Đạo Môn đệ tử này lại còn rất tuấn mỹ!

Đạo Nguyên lần đầu tiên đi vào đô thành phồn hoa như thế, trong lòng khó tránh khỏi có chút sợ hãi, hắn theo sát Thanh Phong, nhỏ giọng nói:

- Sư phụ, tại sao bọn họ lại nhìn chúng ta?

Thanh Phong đi phía trước, dung mạo tuyệt thế tự có một phen phong độ phiên nhiên, lạnh nhạt đáp:

- Bọn họ nhìn chính là thân phận Đạo Môn đệ tử của chúng ta.

Đạo Nguyên gật đầu, nhịn không được ngẩng đầu ưỡn ngực.

Đạo Nguyên đi theo Thanh Phong nhỏ giọng hỏi:

- Sư phụ, chúng ta muốn đi đâu đây?

- Hoàng cung!

Hai người một trước về sau đi vào hoàng cung, thủ vệ cấm quân cảnh giác nhìn hai người, một người tuấn mỹ vô song, một người mặt mũi bầm dập rất là quái dị.

Thanh Phong cười khẽ nói:

- Làm phiền bẩm báo một tiếng, Đạo Môn Thanh Phong mang theo đệ tử cầu kiến Quốc Chủ.