Chương 694 Tế Thiên
Đại Minh Quốc Quốc Chủ vội vàng đứng dậy, bước xuống bậc thềm tự mình đỡ Đạo Nguyên dậy, giống như cảm động mà nói:
- Đa tạ đạo trưởng! Bản vương thay mặt bách tính cả nước đa tạ ân đức đạo trưởng.
Đạo Nguyên nghiêm mặt nói:
- Đây đều là bần đạo phải làm.
Đại Minh Quốc Quốc Chủ quay đầu nhìn về phía Thanh Phong, vội vàng hỏi:
- Thanh Phong đạo trưởng, hiện tại muốn bản vương làm thế nào?
- Tế thiên!
Gương mặt tuấn mỹ của Thanh Phong đây sự nghiêm trang.
Tế thiên? Trong đầu Đại Minh Quốc Quốc Chủ nổi lên nghi hoặc, đó là cái thứ gì?
Ba ngày sau đó, trên một ngọn núi cao bên ngoài hoàng thành, cấm quân như mây, tỉnh kỳ phần phật, Đại Minh Quốc Quốc Chủ cầm tay Đạo Nguyên đi từng bước một lên trên đỉnh núi, theo sau chính là văn võ bá quan.
Đại Minh Quốc Quốc Chủ cùng Đạo Nguyên đi đến trước tế đàn.
Bên cạnh, Thanh Phong cao giọng quát:
- Dâng hương!
Trong tay Đại Minh Quốc Quốc Chủ, Đạo Nguyên cùng văn võ bá quan phía sau đều xuất hiện ba nén hương dài.
Thanh Phong vung tay lên, tất cả hương dài đều được đốt lên, ngay cả hương lớn trong đỉnh trên tế đàn trước mặt cũng bốc cháy, từng luồng khói xanh mịt mờ bay cao.
- Quỳ lạy!
Hoa! Một tiếng vang vọng, Đại Minh Quốc Quốc Chủ, Đạo Nguyên, văn võ bá quan cùng mấy vạn cấm quân, tất cả đều quỳ xuống.
Sau ba lạy chín vái, Đại Minh Quốc Quốc Chủ, Đạo Nguyên đứng dậy, đem hương trong tay cắm vào trong đỉnh hương.
Đại Minh Quốc Quốc Chủ nghiêm trang nhìn tế đàn, lớn tiếng nói:
- Hoàng hoàng thượng thiên, phúc chiếu hạ thổ, chúng sinh chỉ mệnh, giai ngôn đạo lâm.
Thiên địa tứ phương, Đông Tây chí Bắc, các hữu y tồn, Nam Chiêm Bộ Châu, yêu quỷ hoành hành, chúng sinh khó khăn, vạn linh rên rỉ.
Hôm nay, trẫm kính Thương Thiên, lại kính Đạo Tổ, mong Thương Thiên khai ân, cầu Đạo Tổ chiếu cố, ban thưởng chân kinh cứu lấy trăm họ.
Đạo Nguyên nghiêm nghị nói:
- Tam Thanh Đạo Tổ tại thượng, đệ tử Đạo Nguyên nguyện đến Tây Ngưu Hạ Châu, thành tâm cầu lấy chân kinh, dù muôn lần chết không hối hận.
Đại Minh Quốc Quốc Chủ cùng Đạo Nguyên cùng nhau quỳ trên mặt đất, thành tâm hô:
- Mong Thương Thiên khai ân, cầu Đạo Tổ chiếu cố!
- Mong Thương Thiên khai ân, cầu Đạo Tổ chiếu cốt Văn võ bá quan cũng đi theo lễ bái, hô to.
- Mong Thương Thiên khai ân, cầu Đạo Tổ chiếu cố!
Vô số cấm quân cũng quỳ bái hô theo, thanh âm chấn thiên địa.
Mọi người quỳ trên mặt đất, lấy đầu đập đất.
Bầu trời đột nhiên xuất hiện biến hóa, giữa không trung, một vầng sáng bạc nở rộ tạo thành một cái vòng sáng, một thiếu nữ xinh đẹp từ trong vòng sáng bước ra, cúi đầu nhìn mọi người bên dưới.
Thanh Phong vội vàng cúi đầu, kêu lên:
- Tham kiến Nhị sư tỷ!
Mọi người đang quỳ lạy vội ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng rực nhìn thiếu nữ trên không trung.
Thiếu nữ nhìn mọi người bên dưới, mở miệng nói:
- Đạo Nguyên, ngươi thật sự nguyện ý tiến về Tây Vực cầu lấy Đạo kinh?
Đạo Nguyên ngẩng đầu nhìn Thanh Vũ, kiên định gật đầu nói:
- Vâng! Đệ tử cam nguyện tiến về Tây Vực, cầu lấy chân kinh.
Thanh Vũ nói:
- Ngươi có biết một đường này gian nan hiểm trở vô số, thập tử mà vô sinh?
Đạo Nguyên gật đầu kiên định nói:
- Đệ tử biết! Dù muôn lần chết không hối hận.
Thanh Vũ mỉm cười, đưa tay chỉ xuống phía dưới một cái, bên trên tế đàn lập tức xuất hiện mấy vật.
Thanh Vũ nói:
- Ngươi đã có quyết tâm đó, vậy ta liền ban cho ngươi một bộ Tử Thụ đạo bào, một thanh bát quái phất trần, một bộ văn điệp thông quan.
Mặc Tử Thụ đạo bào, thủy hỏa bất xâm, tà ma không gần, ốm đau không nhiễm.
Tay cầm bát quái phất trần, minh tâm sáng rõ, phân biệt thiện ác, biết đúng hay sai.
Thông quan văn điệp, ghi chép về các quốc gia ngươi đã đi qua trong hành trình này, không thể để mất.
Đạo Nguyên lập tức chấn động, đây là đạt được sự tán thành của Đạo Môn tổ đình rồi?! Lập tức dập đầu, vui mừng nói:
- Đa tạ sư bá!
Thanh Vũ gật đầu cười, thân ảnh biến mất giữa không trung.
Thanh Phong cung kính nói:
- Cung tiễn Nhị sư tỷ!
Đại Minh Quốc Quốc Chủ, văn võ bá quan đứng dậy, đồng thanh hô:
- Cung tiễn đạo trưởng!
Thanh Phong đứng lên, nói:
- Đều đứng lên đi!
Tất cả mọi người đứng dậy, nhìn chằm chằm vào mấy món vật phẩm trên tế đàn.
Sáng sớm hôm sau, Đạo Nguyên mặc Tử Thụ đạo bào, tay cầm bát quái phất trần. Mang theo văn điệp thông quan đã được đóng ngọc tỉ cưỡi một con ngựa cao to, vội vàng rời khỏi Đại Minh Quốc quốc đô trước sự đưa tiễn của Đại Minh Quốc Quốc Chủ và bá quan văn võ.
Giờ phút này, Thanh Phong cũng không xuất hiện tiễn đưa, mà là đứng trên một tòa tháp cao quan sát mọi chuyện từ xa, hắn đưa mắt nhìn theo bóng dáng Đạo Nguyên khuất dần.
Một giọng nói thanh thúy đột ngột vang lên bên tai Thanh Phong:
- Cha, mẫu thân bảo người trở về.