Chương 710 Đại Chiến Ma Long
Phạm Hiền nhíu mày đáp:
- Ta tận mắt nhìn thấy, há có thể là giả?
Đạo Nguyên nhíu mày nói:
- Nhưng ta vẫn cứ cảm thấy người này có gì đó không đúng.
Phạm Hiền nghiêm mặt nói:
- Ta biết sư phụ đang hoài nghi cái gì, nhưng sự ti tiện của Long tộc, nếu người chưa nhìn thấy tuyệt đối không tưởng tượng nổi, bọn chúng đều tham tài háo sắc tàn nhẫn hiếu sát.
Từ trước đến nay, Hạo Nhiên Thư Viện của ta và Long tộc vốn đã không hợp nhau, đã từng có Long Vương trắng trợn cướp bóc chư quốc cùng rất nhiều chủng tộc, cuối cùng sư đệ của lão sư ta tự mình xuất thủ, đuổi giết đám Long Vương kia đến Vô Tận Hải Hư Không Long Đảo, chém giết sáu Long Vương giữa biển cả mênh mông, giết cho Long tộc có đến mấy trăm năm không dám ra biển nữa.
- Ách, Long tộc thật sự đáng ghét vậy sao?
Đạo Nguyên hoài nghi nói.
Phạm Hiền nghiêm mặt nói:
- Long tộc thích đoạt tiền cướp bảo, người người phỉ nhổ. Ma Long càng là hạng tàn bạo nhất trong Long tộc, cho nên chuyện này ta phải quản!
Nói xong, Phạm Hiền vòng qua đại thụ đi ra phía ngoài.
Đạo Nguyên vội vàng đuổi theo.
Hai người vừa đi tới, thanh niên kia đã quỳ thụp xuống khóc kêu:
- Đại nhân, van cầu các ngươi cứu lấy Minh Châu Quốc chúng ta!
Ma Long làm hại, chúng ta sắp sống không nổi nữa!
Phạm Hiền gật đầu nói:
- Yên tâm, ta sẽ lo chuyện này.
Lại quay đầu nhìn về phía Đạo Nguyên nói:
- Sư phụ, chúng ta giải quyết đầu Ma Long này rồi hãy lên đường, được chứ?
Đạo Nguyên gật đầu nói:
- Được thôi!
Thanh niên đang quỳ trên mặt đất lập tức hưng phấn dập đầu liên tục, kêu to:
- Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân!
Sau đó cả ba đi tới chỗ Ma Long, trên đường đi gặp đủ chuyện gian nan hiểm trở, đều là thanh niên kia cõng Đạo Nguyên đi tới.
Từ khi xảy ra chuyện trước đó, trong lòng Phạm Hiền vẫn còn hơi sợ hãi, thực không yên lòng để Đạo Nguyên một mình, vẫn là ở dưới mí mắt mình mới an toàn hơn.
Ba người bước chân nhẹ nhàng, rất nhanh đã đến giữa sườn núi, đứng trên một bãi loạn thạch nhìn xuống, hàn đàm thâm sâu phẳng lặng như một mặt gương, bốn bề là núi.
Phạm Hiền nói:
- Hai người đứng tránh ở đây, ta đi bắt Ma Long.
Đạo Nguyên dặn dò:
- Con phải cẩn thận một chút.
Phạm Hiền nhìn về phía thanh niên nói:
- Bảo vệ sư phụ ta cho tốt.
Thanh niên vỗ ngực, nghiêm túc cam đoan:
- Đại nhân cứ việc yên tâm, chỉ cần ta còn sống, nhất định không để đại nhân đây chịu chút thương tổn nào.
Phạm Hiền chậm rãi bay lên, nháy mắt động thủ, thân thể như một mũi tên bay xuống phía dưới, ầm ầm chui vào trong hàn đàm.
Hàn đàm tĩnh lặng lập tức sôi lên, rầm rầm rầm, từng cột nước phóng lên tận trời, giống như có một đầu thủy quái đang lăn lộn bên dưới. Toàn bộ hàn đàm sóng cả dâng trào, hết đợt này đến đợt khác, tiếng oanh oanh vang lên không dứt, nhìn vô cùng đáng sợ.
Đạo Nguyên lo lắng nhìn xuống hàn đàm bên dưới, thanh niên bên cạnh ánh mắt lấp lóe hai lần, sau đó cười bồi nói:
- Ngài cứ yên tâm đi! Đại nhân kia chắc chắn sẽ đánh thắng Ma Long.
Đạo Nguyên âm thầm thở phào nhẹ nhõm, như thế liền tốt, có thể đánh thắng liền tốt.
Oanh!
Một thân ảnh xông ra khỏi hàn đàm, chính là Phạm Hiền., thế nhưng giờ phút này trông Phạm Hiền cực kỳ chật vật, không có chút dáng vẻ thắng lợi nào.
Oanh!
Một bóng đen to lớn xông ra khỏi hàn đàm, Ma Long dữ tợn há to mồm máu tớp tới chỗ Phạm Hiền.
Thân ảnh Phạm Hiền tỏa ra bạch quang, nháy mắt phóng lên tận trời, bay vụt vào trong đám mây.
Đông! Ma Long táp trúng nơi Phạm Hiền vừa đứng trước đó, không gian ở đấy bị cắn nát lập tức, xuất hiện vô số khe hở.
Ngay sau đó, một đạo kiếm quang óng ánh từ trên trời giáng xuống, bên trong kiếm quang là thân ảnh Phạm Hiền.
Ma Long há mồm, một đạo hắc hỏa trụ ập tới, oanh! Hắc hỏa trụ va chạm với kiếm quang, kiếm quang nhanh chóng thôi động thẳng tiến không lùi, chém đứt hắc hỏa trụ thành hai nửa, kiếm quang bọc lấy Phạm Hiền nhanh chóng tới gần Ma Long.
Ma Long đúng vững, cặp sừng lóe lên hàn quang, lập tức chém ra hai đạo kiếm quang.
Kengt Hai đạo kiếm quang chém lên thân kiếm hạo nhiên Phạm Hiền, vô lượng kiếm khí bắn tung tóe giữa không trung, Phạm Hiền ngã nhào một cái bay ngược ra sau, lơ lửng giữa không trung.
Ma Long quay đầu phóng xuống phía dưới, ầm ầm chui vào trong hàn đàm lần nữa, biến mất không thấy đâu, nước trong hàn đàm không ngừng vỗ vào vách núi hai bên.
Phạm Hiền từ trên không trung bay xuống giữa sườn núi, nổi nóng nói:
- Đáng ghét, Ma Long này quá nhát gan, căn bản không có ý chui Ta.
Đạo Nguyên nghi hoặc hỏi:
- Trong nước con đánh không lại hắn?