Chương 751 Yêu Ma Đều Bị Chém
Bên trong Thành Chủ phủ, một nam tử gầy gò mặc khôi giáp đứng bên người Thành Chủ, kích động kêu lên:
- Thành Chủ đại nhân, yêu ma bị chém giết, yêu ma đều bị chém giết!
Gương mặt Thành Chủ ửng đỏ vì hưng phấn, hắn nắm chặt trường kiếm bên hông, nói:
- Bổn Thành Chủ đã thấy, lập tức phái binh tìm kiếm toàn thành, nếu gặp được Đạo Môn đệ tử nhất định phải tỏ thái độ cung kính!
Nam tử gầy gò vội đáp:
- Vâng!
Sau đó quay người nhanh chân đi ra ngoài.
Thành Chủ ngẩng đầu nhìn lên trời, ánh mắt mang ý cười, thì thầm:
- Đạo Tổ phù hộ!
Chuyện như vậy xảy ra rất nhiều ở các thành trấn khác, Đạo Môn đệ tử phi kiếm chém yêu, Nữ Oa hậu nhân hóa đá chúng yêu, Cửu Vĩ Hồ Tộc áp chế yêu ma, Giao Nhân Tộc vì dân trừ họa, Bái Nguyệt Thỏ Tộc dùng một vòng Loan Nguyệt trảm sạch yêu tà, Thụ Linh Tộc chém giết tất cả yêu ma xâm phạm, che chở toàn thành.
Thập Vạn Đại Sơn Yêu tộc càn quét tới đâu liền bị diệt sạch tới đó, không một yêu ma nào đặt chân được đến thành trì Nhân tộc nửa bước.
Bên trong Đại Minh Quốc hoàng cung, Đại Minh Quốc Quốc Chủ một thân long bào đứng sau thư án, một tay cầm bút lông, một tay vén tay áo chậm rãi viết chữ, bên cạnh đã để một xấp giấy thật dày, trên mỗi tấm giấy đều có một chữ Nhẳn thật to.
Một quan viên già nua bay vào đại điện, lớn tiếng kêu lên:
- Bệ hạ, yêu ma rời núi.
Bàn tay Đại Minh Quốc Quốc Chủ run lên, đầu bút kéo ra một nét dài nguệch ngoạc, khiến chữ Nhẳn chưa hoàn thành trên giấy bị hủy đi.
Sắc mặt Đại Minh Quốc Quốc Chủ tái nhợt, bàn tay cầm bút run lên nhè nhẹ, thống khổ nhắm mắt lại nói:
- Có... Có bao nhiêu thành trì bị hủy?
Quan viên hưng phấn nói:
- Không có! Không một bách tính nào của Đại Minh Quốc chúng ta bị hại, tất cả Yêu tộc đều bị chém giết!
- Cái gì?
Đại Minh Quốc Quốc Chủ đột nhiên mở to mắt, lập tức bay xuống đến trước mặt quan viên kia, ánh mắt không thể tin được, hỏi:
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Là ai giết những Yêu tộc kia?
Quan viên kích động nói:
- Bệ hạ, là Tây Vực Đạo Môn tới, chẳng biết từ lúc nào vô số Tây Vực Đạo Môn đệ tử đã đóng quân ở thành trì biên cảnh bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, bất kì yêu ma nào tới gần đều bị phi kiếm phóng ra giết chết.
Không chỉ có Đạo Môn đệ tử, còn có Xà Nhân tộc thân người đuôi rắn tự xưng là Nữ Oa hậu nhân, Nhân Ngư tộc đuôi cá thân người tự xưng là Giao Nhân, có Thanh Khâu Hồ Yêu nhiều đuôi, có Bái Nguyệt Thỏ có thể sử dụng lực lượng mặt trăng, có Mộc Linh tộc phụng dưỡng Kiến Mộc Thần Thụ, tất cả bọn họ đều giúp chúng ta thủ hộ thành trì, chém giết yêu ma!
Đại Minh Quốc Quốc Chủ run rẩy thì thầm:
- Đạo Môn, nhất định là Tây Ngưu Hạ Châu Đạo Môn!
Nói xong liền vội vàng đi ra ngoài.
Quan viên kia vội nói:
- Bệ hạ, ngài định đi đâu?
Thanh âm của Đại Minh Quốc Quốc Chủ truyền đến:
- Đi Đạo cung gặp Đạo Nguyên.
Thân ảnh lóe một cái biến mất khỏi hoàng cung.
Quan viên bất chợt hiểu ra, nhỏ giọng nói:
- Không sai, ta cũng phải mang theo cả nhà già trẻ đi Đạo cung bái kiến Tam Thanh Đạo Tổ, cầu Đạo Tổ phù hộ.
Giờ phút này, trong Đạo cung vô cùng vắng lặng, chỉ có một vài đạo sĩ đang quét dọn trước sân, làm sạch tuyết đọng.
Thân ảnh Đại Minh Quốc Quốc Chủ lóe lên xuất hiện trong Đạo cung, mấy đạo sĩ đang quét dọn vội vàng quay người thi lễ, nói:
- Bái kiến bệ hạ!
Thấy Đạo cung vắng lặng, trong lòng Đại Minh Quốc Quốc Chủ khẽ động, chợt xuất hiện cảm giác không tốt, sao trong Đạo cung lại không có bất kì tín đồ nào? Liền nhíu mày hỏi:
- Sao trong Đạo cung lại quạnh quẽ như vậy? Là có người khó dễ các ngươi?
Một đạo sĩ trung niên lắc đầu, đáp:
- Không có ai khó dễ chúng ta, chỉ là yêu họa buông xuống, tất cả bá tính đều đang nghĩ trăm phương ngàn kế xây chỗ tránh nạn, cầu thoát được yêu họa, nên lúc này mới không có ai rảnh rỗi đến đạo quan.
Yêu họa, nếu là trước đó nghe được từ này, Đại Minh Quốc Quốc Chủ sẽ đau đầu phiền muộn, nhưng hiện tại nghe thấy từ đó, hắn lại bừng bừng ý chí, đã có Thánh Địa Đạo Môn thủ hộ, không cần quá lo yêu họa.
Đại Minh Quốc Quốc Chủ hỏi:
- Đạo Nguyên đạo trưởng ở đâu?
Đạo sĩ trung niên cung kính nói:
- Sư phụ đang lễ Đạo Tổ trong điện!
Đại Minh Quốc Quốc Chủ nhanh chân đi về phía đại điện, lúc tới gần đại điện mới thả chậm bước chân, yên lặng không tiếng động đi vào, sợ quấy rầy sự thanh tịnh bên trong.
Trong đại điện, Đạo Nguyên đang ngồi xếp bằng niệm kinh trên một chiếc bồ đoàn. Tiếng niệm kinh nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy, bên cạnh còn có một bọc y phục.