← Quay lại trang sách

Chương 768 Có Gặp Đạo Nguyên?

Phạm Hiền ngẩng đầu nhìn lên trời, cố gắng không để cho nước mắt rơi xuống, chậm rãi nói:

- Sư đệ, chúng ta mang thi thể sư phụ về Đạo cung đi! Cả đời này người đều cố gắng cho sự an bình của Đại Minh Quốc, hiện tại rốt cuộc đã thái bình, cũng nên chôn người ở Đại Minh Quốc.

Dạ Nhiễm khẽ gật đầu, hắn ngẩng mặt nhìn Thạch Hạo giữa không trung, khẩn cầu:

- Đạo trưởng, cầu ngài lại biến ta thành ngựa lần nữa.

Thạch Hạo gật đầu nói:

- Được.

Sau đó điểm về phía Dạ Nhiễm, một vệt kim quang bắn lên người hắn, bên trong kim quang, thân thể Dạ Nhiễm nhanh chóng biến lớn.

Hí Hí Một đại hắc mã chạy ra từ trong kim quang, cộc cộc cộc! Nó đảo quanh thi thể Đạo Nguyên.

Phạm Hiền lớn tiếng nói:

- Sư phụ, lên đường thôi!

Hắn xoay người đưa tay chỉ về phía Đạo Nguyên, thi thể Đạo Nguyên đằng không bay lên, vững vàng ngồi trên lưng Hắc Long Mã.

Hắc Long Mã chở Đạo Nguyên đi hướng Đại Minh Quốc hoàng đô, Phạm Hiền tay cầm trường kiếm theo ở phía sau, ba người chậm rãi bước đi trong ánh hoàng hôn, tựa như năm nào.

Người của các thế lực còn lại tụ tập một chỗ, lơ lửng giữa không trung.

Tướng quân cùng cao thủ các phái được Đại Minh Quốc cử tới cũng đều tập trung lại, họ nhìn lên bóng dáng lơ lửng giữa không trung, tâm tình kích động và cảm phục.

Thạch Hạo cúi đầu nhìn xuống đám người này, mở miệng nói:

- Hôm nay đại thắng, sau này Nam Vực sẽ không còn yêu họa.

Ánh mắt mọi người lập tức sáng rực lên, lộ vẻ mừng như điên.

Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao trong tay Thạch Hạo chuyển một cái, nhanh như thiểm điện chém xuống, bầu trời phía trước lập tức xuất hiện một khe hở rộng hơn ngàn mét, không gian loạn lưu trong khe hở điên cuồng vặn vẹo.

Thạch Hạo đưa tay đẩy, pháp lực màu vàng óng tràn vào trong khe hở, không gian loạn lưu cuồng bạo dần dần ổn định, hình thành nên một không gian thông đạo. Từng người bay về phía thông đạo, thân ảnh đến trước lối vào thông đạo liền lóe lên một cái rồi biến mất.

Chư vị tướng lĩnh cùng chư phái cao thủ của Đại Minh Quốc đều quỳ một chân xuống đất, khàn giọng hét lên:

- Cung tiễn Đạo Môn, cung tiễn Nữ Oa hậu nhân, cung tiễn Thanh Khâu Hồ tộc, cung tiễn Tam Tinh Sơn Mộc Linh tộc, cung tiễn Nam Hải Giao Nhân tộc, cung tiễn Nguyệt Lượng đảo Bái Nguyệt tộc...

Thanh âm thật lớn vang xa trên bình nguyên trống trải, đợi đến khi mọi người hô xong, trên chiến trường Tây Vực đã không còn ai, vết nứt không gian cũng biến mất.

Sau một hồi lâu, mọi người mới chậm rãi đứng dậy.

Một nam tử mặc khôi giáp rách nát ngẩng đầu nhìn trời, hít sâu một hơi, cảm khái nói:

- Kết thúc, cuối cùng kết thúc!

Trường thương nhuốm máu trong tay cắm thẳng xuống mặt đất, hắn ngửa mặt lên trời cười to, kêu:

- Yêu tộc, các ngươi bại! Không còn yêu họa. Ha ha ha ha!

Nam tử điên cuồng cười ro, một đám người chẳng khác nào hài tử, vừa khóc vừa cười dưới hoàng hôn.

Đêm khuya, Đại Minh Quốc hoàng đô đèn đuốc sáng trưng, từ khi yêu họa đến nay, Đại Minh Quốc Quốc Chủ vẫn luôn không ngủ, hắn vừa dốc toàn lực tập trung tài vật cho tiền tuyến, vừa trấn áp cả nước, không để bách tính lo lắng sinh loạn.

- Báo!

- Cấp báo!

Một tiếng kêu lớn đánh vỡ sự yên tĩnh trong hoàng cung, một lão thái giám từ bên ngoài bay vào, nhanh chóng xuyên qua hoàng cung, không một ai chặn đường hắn.

Bên trong đại điện, Đại Minh Quốc Quốc Chủ biến sắc, thân ảnh lóe lên xuất hiện bên ngoài đại điện, hắn dồn dập hỏi:

- Thế nào?

Lão thái giám phịch một tiếng quỳ trên mặt đất, kích động hét lớn:

- Thắng! Bệ hạ chúng ta thắng! Tây Vực Đạo Môn, Hư Không Đảo Long tộc cùng rất nhiều Tây Vực cường tộc đại thắng liên quân Vạn Yêu Lâm cùng Thánh Đường.

Hắn ngừng một chút, kích động hô tiếp:

- Từ nay Nam Vực sẽ không còn yêu họa!

Dưới chân Đại Minh Quốc Quốc Chủ lảo đảo, hắn lui lại một bước, đưa tay che ngực, trái tìm phù phù phù phù nhảy lên kịch liệt.

Đại Minh Quốc Quốc Chủ hướng phía Tây quỳ xuống, dập đầu mừng phát khóc kêu lên:

- Đa tạ Đạo Chủ!

Lão thái giám cũng hưng phấn cười to. Rất nhanh, tin tức đại quân đại thắng, Tây Vực không còn yêu họa được loan truyền khắp hoàng cung, sau đó nhanh chóng truyền bá ra ngoài, nhất định tối nay sẽ là một đêm không ngủ.

Đại Minh Quốc Quốc Chủ từ dưới đất đứng lên, lau nước mắt, cao hứng nói:

- Phỉ tổng quản, ngươi có gặp Đạo Nguyên đạo trưởng không?

Phỉ tổng quản lắc đầu nói:

- Chưa từng, nhưng ta gặp được hai vị đệ tử Phạm Hiền và Dạ Nhiễm của Đạo Nguyên đạo trưởng, nghe nói Cự Long tộc tham chiến chính là nhờ Dạ Nhiễm dẫn đầu đến đây chi viện.

Đại Minh Quốc Quốc Chủ vỗ tay hưng phấn kêu lên:

- Tốt, tốt lắm! Chờ Đạo Nguyên đạo trưởng trở về, cả nước tế tự Đạo giáo, ngươi đi chuẩn bị trước!