← Quay lại trang sách

Chương 955 Thần Linh Thổ Huyết

Thanh niên đầu chim hừ lạnh một tiếng nhanh chân đi về phía Thanh Phong.

Thanh niên xuyên hoa đái lục nghi ngờ hỏi:

- Hắn định làm gì?

Thanh niên áo đen cười khà khà một cách kỳ lạ nói:

- Tên phàm nhân kia sắp gặp rắc rối rồi.

Một loạt tiếng bước chân truyền đến, càng lúc càng gần, Thanh Phong hơi nhíu mày, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh niên đầu chim đang đi đến, trên thân mơ hồ mang theo thần uy dồi dào.

Thanh niên đầu chim đến gần Thanh Phong, nhìn từ trên xuống dưới một cách dò xét, khinh thường nói:

- Này... Phàm nhân, ngươi đi thu dọn bộ đồ ăn đã ăn xong đi.

Thanh Phong liếc mắt nhìn hắn, hỏi:

- Ngươi là ai?

Thanh niên đầu chim đứng thẳng người, kiêu ngạo nói:

- Ta chính là Dạ Kiêu thần thần tử!

Thanh Phong lười biếng nói:

- Chưa từng nghe qua, không đi!

Nơi xa mấy thanh niên kia reo hò ầm ĩ, phát ra vài tiếng cười.

Sắc mặt thanh niên tái nhợt, rồi đỏ lên, sau đó gầm thét kêu lên:

- Chỉ là một phàm nhân mà dám xông vào đại điển, muốn chết!

Đưa tay định túm lấy Thanh Phong.

Tay Thanh Phong giũ ra một cái, giữa hai ngón tay hiện lên một viên phù triện, phù triện lóe lên thần quang, hóa thành một đạo thiểm điện đánh ra.

Âm... Lôi Điện tung hoành.

A... Giữa tiếng kêu gào thê thảm, một thân ảnh đen nhánh quấn quanh Tử Sắc thần lôi bay ra ngoài, trên đường đi tất cả thần linh tôn giả đều di hình hoán ảnh, bỗng chốc tránh né đi, bịch... Bóng người nên trên một cái đình, đình 'ầm' vang một tiếng vỡ tan, mảnh vỡ bắn tung tóe rơi vào trong hồ, 'ào ào' tóe lên bọt nước.

Mấy thanh niên thần tử nơi xa đều mở to hai mắt nhìn, hỏng bét, làm lớn chuyện rồi! Từng cái đầu rụt lại lặng lẽ xen lẫn vào trong đám người.

Tấ cả mọi người trong trang viên đều dừng lại, bao gồm cả Dạ Chi nữ thần trên ghế chủ vị cũng ngừng trò chuyện với lão giả bên cạnh.

- Ta giết ngươi!

Trong tiếng nổi giận, phế tích ầm vang nổ tung, một nhân ảnh từ trong đống phế tích lao ra, mang theo khí thế cuồng bạo, đánh về phía Thanh Phong.

Thanh Phong nhếch miệng, dựa lên trên cây, duỗi tay ra, giữa hai ngón tay xuất hiện một viên phù triện, trên phù triện vẽ ra một phù văn hình đạo kiếm, phù triện bốc cháy, tạo ra một đạo thanh sắc trường kiếm, 'vút' một tiếng bay thẳng về phía nhân ảnh.

Mặc dù Dạ Kiêu thần tử nổi giận, nhưng không đánh mất lý trí, đúng lúc thấy được uy lực mảnh giấy cổ quái kia, hiện tại tất nhiên không đi đón đỡ, thân ảnh tránh né giữa không trung, thanh sắc trường kiếm bỗng chốc chuyển hướng.

Sắc mặt Dạ Kiêu thần tử đại biến, thân ảnh phân chia thành mấy chục trong không trung, thanh sắc trường kiếm đâm thẳng về phía một thân ảnh, khóa chặt chân thân.

- Đủ rồi!

Một giọng nói âm trầm vang lên, thanh sắc trường kiếm bị kiềm hãm “rắc” một tiếng vỡ nát, giữa không trung một người miệng quạ dài đứng lên.

Mấy chục đạo nhân ảnh hợp lại làm một, thân ảnh Dạ Kiêu thần tử lại xuất hiện, phát hiện xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, lúc này trong lòng mới cảm thấy hoảng hốt, vội vàng cúi đầu kêu lên:

- Phụ thần!

- Dạ Kiêu thần, uy phong thật lớn!

Minh Nguyệt đứng khỏi vị trí, hai mắt nhìn Dạ Kiêu thần, ánh mắt lạnh lùng.

- Được rồi! Đừng ầm ĩ nữa.

Dạ Chỉ nữ thần lên tiếng.

Dạ Kiêu thần và Minh Nguyệt nữ thần xoay người cung kính nói:

- Vâng!

Dạ Chỉ nữ thần quay đầu nhìn lão giả nho bào bên cạnh, áy náy nói:

- Hội trưởng đại nhân, khiến ngài chê cười rồi.

Hội trưởng Dong Binh công hội lắc đầu nói:

- Trẻ tuổi nóng tính, là chuyện rất bình thường, loại chuyện này ở Dong Binh công hội ta còn nhiều hơn.

Dạ Chỉ nữ thần Lafite nhìn Thanh Phong nói:

- Nếu ta nhớ không nhầm, ngươi là bạn lữ của Raya?

Thanh Phong chắp tay thi lễ, cung kính nói:

- Ta là trượng phu của Minh Nguyệt, lẽ ra nên gọi ngài một tiếng mẫu thần.

A... Lễ tiết này, chẳng lẽ hắn là người của Hồng Hoang thần hệ?

Hội trưởng ngồi thẳng người, hứng thú nhìn Thanh Phong.

Lafite nhẹ gật đầu, lạnh nhạt nói:

- Tại sao lại muốn quấy rối trong đại điển của ta?

Thanh Phong đứng lên, nói:

- Mẫu thần minh giám, ta không phải quấy rối, là hắn vô lễ muốn ta đến thu dọn bàn ăn trước, bị ta từ chối lại ra tay đánh ta, ta bị ép mới phải phản kích.

Dạ Kiêu thần tử uất ức kêu lên:

- Ám Dạ mẫu thần vĩ đại, ta tưởng hắn chỉ là một thần bộc trà trộn vào thôi, dù sao hắn cũng không phải thần linh.

Lafite bình thản nói:

- Nếu là hiểu lâm, thì cho qua đi!

Minh Nguyệt không cam tâm kêu lên:

- Mẫu thần!

- Ngồi xuống!

- Vâng!

Minh Nguyệt ngồi trở lại vị trí.

Dạ Chi nữ thần Lafite đứng dậy nói:

- Mấy năm trước, bản thần phát hiện ra một bí bảo bị phong ấn trong hư không, sau khi thu hồi tiến hành luyện chế thành một chuôi chủ thần thần khí, tên là Vĩnh Dạ chi kiếm, muốn khai nhận thần kiếm cần máu của chúng thần, đây cũng là nguyên nhân bản thần tổ chức trận đại điển này, sau đó tất có thâm tạ.