← Quay lại trang sách

Chương 1004 Phỏng Đoán

Sau đó, quang mang trên người lóe lên, mấy người ai nấy cũng đều biến mất trong nháy mắt, lại có mấy động vật xuất hiện trên phố, rắn, gà, mèo, ưng, tất cả đều hoảng sợ kêu to chạy loạn.

Bên trong thành, càng ngày càng nhiều người biến mất, các loại các dạng động vật gào rống khắp thành trì, chạy trốn khắp nơi, gà vịt nhảy lên, hổ báo chạy vạy, long đằng tứ hải, vân hạc cửu tiêu.

Đầu tiên là anh linh, sau đó là nhị dực thiên sứ, phật binh, thị giả, sau đó là tứ dực thiên sứ, Kim Cang, La Hán, sau đó là lục dực thiên sứ, Bồ Tát, Phật Đà.

Phật giới ngoại trừ mấy vị bát dực thiên sứ vương phật cường đại và Bạch Hiểu Thuần, còn lại tất cả đều biến thành động vật trong một trận quang mang, phật giới đường đường nghiễm nhiên trở thành thảo cầm viên khổng lồ.

Bạch Hiểu Thuần không tìm được hung thủ trộm đan dược ở Huyền Không Cung, lập tức bay xuống phía dưới, trong lòng giận dữ, nổi giận đùng đùng muốn tìm số đan dược kia về, đó là đan dược mình trăm cay nghìn đắng, hao phí vô số tài liệu quý giá mới luyện được, chính là vì muốn ở trước mặt sư huynh tát vào mặt hắn, lại bị người trộm đi, đây không phải đánh mặt ta sao?!

Bạch Hiểu Thuần vừa chạy về Đại Lôi Âm Tự, lập tức trợn tròn mắt, La Hán Bồ Tát đâu? Tại sao không có ai? Chỉ còn lại một đám động vật chạy loạn.

Trong lòng Bạch Hiểu Thuần hiện lên một cỗ cảm giác không ổn, Oong! Vô lượng kim quang nở rộ trong cơ thể, bên trong kim quang xuất hiện một tôn lục trượng Kim Phật, Kim Phật ngồi ngay ngắn trên đài sen, phật tâm phản chiếu ra tất cả mọi thứ bên trong Phật Giới, toàn bộ sinh linh bên trong Phật Giới đều biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại vô số động vật kinh hoảng chạy loạn.

Trong đầu Bạch Hiểu Thuần vô ý thức hiện ra tình cảnh trước kia mình luyện đan xuất hiện đủ loại sự cố, trong lòng dâng lên một cỗ dự cảm mãnh liệt, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi, khóe miệng khô khốc, chuyện này... Chuyện này không phải là do đan dược của mình tạo thành chứ? Nhưng đan dược của ta có hiệu quả mạnh như vậy sao?

Từng đạo phật quang liên tiếp nở rộ bên trong Đại Lôi Âm Tự, bên trong phật quang là Đại Trí Tuệ Vương Phật, Đại Minh Vương Phật, Đại Lưu Ly Phật, Tiếp Dẫn Phật... Thân ảnh Vương Phật hiện lên.

Trong hai mắt Đại Trí Tuệ Vương Phật lưu chuyển quang mang, ánh mắt tràn ngập cơ trí, nhìn Bạch Hiểu Thuần nói:

- Phật chủ, ngài đã thấy chuyện bên ngoài chưa?

Lục trượng Kim Thân nhẹ gật đầu, thanh âm thật lớn quanh quẩn bên trong Đại Lôi Âm Tự:

- Phật có thể quan sát hết thảy chúng sinh trong tam giới lục đạo.

Đại Minh Vương Phật chắp tay trước ngực hỏi:

- Phật Tổ từng nhìn thấy kẻ sau màn dẫn đến tất cả những chuyện này sao?

Phật Tổ lắc đầu nói:

- Phật có thể quan sát tam giới lục đạo, nhưng không nhìn thứ vô lễ.

Chúng phật không còn gì để nói.

Tiếp Dẫn Phật trầm ổn nói:

- Người tới là địch không phải bạn.

Lục trượng Kim Phật không đổi sắc nói:

- Chưa hẳn là thế, nhất niệm thiện chúng sinh đều thiện, Phật Đà không lấy ác ý độ người, có lẽ chỉ là một trận hiểu lầm mà thôi, không cần truy cứu đến cùng.

Đại Trí Tuệ Vương Phật chắp tay trước ngực, thì thầm:

- Ngã phật từ bi! Nhưng ta đã biết hung thủ là ai.

May mắn là lục trượng Kim Thân không nhìn ra sắc mặt, nhưng trong lòng Bạch Hiểu Thuần thì đã luống cuống, đoán được là mình rồi? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Là chết không thừa nhận hay là thẳng thắn sẽ được khoan hồng? Ngộ nhỡ bị vạch trần ra chẳng phải là rất khó xử sao?

Đại Minh Vương Phật thở dài một hơi nói:

- Thật ra ta cũng đã đoán được.

Thật sao! Lại một người biết, chẳng lẽ bình thường các ngươi đều nhàn nhã không có chuyện gì sao? Giám thị ta vui lắm à?

Bốn vị Vương Phật đều nhìn về phía Kim Thân Phật Tổ, một bầu không khí quái dị tràn ngập bên trong Đại Lôi Âm Tự.

Bạch Tiểu Thuần ở bên trong Kim Thân Phật Tổ, chơi xấu nói:

- Được rồi! Nếu các ngươi đã đoán ra, vậy các ngươi muốn làm thế nào?

Đại Trí Tuệ Vương Phật chắp tay trước ngực, nói:

Trước đó chúng ta đã trao đổi qua.