← Quay lại trang sách

Chương 1043 Vào Đạo Quán

Chạng vạng tối, trong thành trấn đèn đuốc sáng trưng, người đến người đi trên phố, vô cùng náo nhiệt, đám người Marcos cũng ở trong đó.

Trong tay Baris cầm một món đồ chơi hình cái loa, nhảy nhót xuyên qua dòng người, thỉnh thoảng lại thổi ra tiếng còi trong trẻo, tràn đầy phấn khởi nhìn chung quanh.

Marcos nói:

- Thế giới này quả nhiên khác biệt, từng qua nhiều vị diện như vậy, nhưng ta chưa bao giờ nhìn thấy thành trì nào phồn hoa về đêm như thế, vậy mà bách tính nhà nào cũng có đèn ma pháp chiếu sáng.

Ánh mắt Jessica sáng lên vài lần, nói:

- Bách tính khiêm tốn tôn trọng lẫn nhau, phồn vinh hài hòa, dù là quyền quý cũng không có hành vi ức hiếp bách tính, sự hài hòa tự nhiên ấy chính là thứ Tinh Linh tộc chúng ta theo đuổi, vậy mà lại có thể nhìn thấy ở thế giới này.

Gero rảo bước trên đường, không vui nói:

- Điều này thì có gì tốt? Ta cảm thấy vô cùng mất tự nhiên, uống từng ngụm rượu lớn, ngoạm từng miếng thịt to, đại đao giết người sảng khoái vẫn sướng hơn.

Hắn quay đầu nhìn xung quanh, bầu không khí hài hòa tự nhiên màu, sao có thể sảng khoái bằng chiến hỏa bay tán loạn?

Đêm khuya vắng người, bọn họ tìm được một lữ điếm để nghỉ ngơi.

Nhiếp Bằng ngồi một mình trên nóc nhà, tay lột vỏ một trái Thanh long nhấm nháp từ tốn.

Bóng dáng Jessica xuất hiện bên cạnh Nhiếp Bằng, cũng ngồi trên nóc nhà, nói:

- Có thể cho ta nếm thử một trái được không?

Nhiếp Bằng vươn tay đưa một trái Thanh long qua, nói:

- Tinh Linh tộc các ngươi được trời ưu ái, muốn ăn hoa quả gì lúc nào cũng có thể thúc đẩy sinh trưởng, loại hoa quả phổ thông này các ngươi cũng muốn ăn sao?

Jessica nhận lấy trái Thanh long, cười đáp:

- Hoa quả này không giống.

- Không giống chỗ nào?

- Ta cảm nhận được trong nó chứa chan tình cảm.

Jessica lột vỏ Thanh Long nhẹ nhàng cắn một miếng, vẻ mặt tươi cười nói:

- Quả nhiên rất ngọt!

Hai người ngồi yên trên nóc nhà, chậm rãi thưởng thức Thanh long.

Jessica nói:

- Ta vừa tìm hiểu được một chút tin tức, thế giới này thuộc văn mỉnh phương tây, nhưng giáo hóa thế giới này lại là Đạo Môn, theo lời bọn họ, Đạo Môn được truyền xuống từ thượng giới, mỗi đệ tử Đạo Môn đều có vẻ ngoài tràn ngập tiên khí khác hẳn người thường. Như vậy chắc là văn minh phương đông các ngươi.

Nhiếp Bằng lập tức quay đầu nhìn về phía Jessica, kích động hỏi:

- Văn minh Phương đông? Thật sao?

Jessica khẽ gật đầu nói:

- Đạo Môn kia hẳn là thủ đoạn của thần hệ Phương Đông các ngươi dùng để thống trị thế giới này, chỉ là thủ đoạn này không hề bạo lực, dưới sự thống trị của Đạo Môn bách tính an cư lạc nghiệp, người người bình đẳng tôn trọng lẫn nhau, vô cùng hiếm có, đến tận bây giờ ta vẫn nghĩ ra sao Đạo Môn có thể làm được như vậy, vì sao những người kia cũng thuận theo...

Nhiếp Bằng khó tin thì thầm:

- Thế giới này lại người thuộc văn minh phương đông tồn tại.

Hắn vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ kêu lên:

- Nơi này vậy mà lại có văn minh phương đông.

Jessica lập tức giội một chậu nước lạnh:

- Ngươi đừng vui mừng quá sớm, thế giới này đã bị Ác ma không gian để mắt tới, cuối cùng cũng sẽ bị hủy diệt, chúng ta chính là quân tiên phong.

Ác ma không gian! Vẻ kích động trên mặt Nhiếp Bằng tan biến, trong nháy mắt đã tỉnh táo lại, lòng cảm thấy nặng nề, thì thầm:

- Khả năng không phải Ác ma không gian để mắt tới thế giới này, mà là để mắt tới thần hệ Phương Đông trên thế giới này.

Jessica khẽ gật đầu nói:

- Cũng có thể!

Ánh mắt hắn nhìn về phía xa xa, đèn đuối trong thành trấn vẫn sáng ngời, bi ai nói:

- Hơn nữa chúng ta lại lần nữa hóa thân thành kẻ hủy diệt.

Nhiếp Bằng đứng dậy, bay về nơi xa, chui vào trong hắc ám.

Jessica cúi đầu nhìn chiếc vòng kim loại trên tay, thì thầm:

- Khi nào chúng ta mới có thể thoát khỏi Ác ma không gian đây?

Vị trí gần giữa trung tâm thành trì, có một Đạo quán hùng vĩ đứng sừng sững tại đó, tản ra mùi hương nến nồng đậm.