← Quay lại trang sách

Chương 1083 Đua Một Hồi

Ý tứ chính là nói Chúc Cửu Âm này ở nơi cực hàn phương Bắc, mở mắt ra là ban ngày. Nhắm mắt lại lại là ban đêm, thổi hơi là mùa đông, hơi thở là mùa hè, các ngươi nói có lợi hại hay không?

Thanh Tuyết Thanh Vũ liên tục gật đầu, thiên đại vận chuyển đều ở giữa mở mắt cùng thở ra, đương nhiên là rất lợi hại.

- Đây chính là Chúc Cửu Âm khoác lác, ta đoán chừng kia là thời điểm hắn uống say, bằng không thì cũng không dám thổi ra ngưu lớn như vậy. Mở mắt là ngày, nhắm mắt là đêm, Thái Nhất Đế không đánh chết nó mới là lạ. Thổi là mùa đông, gọi là mùa hè, mười hai Tổ Vu có thể đè nó xuống mặt đất cọ xát thành long khô. Dù sao thì sau này cũng không có tin tức của Chúc Cửu Âm, đoán chừng sau khoác lác là nguy hiểm.

Thanh Tuyết, Thanh Vũ hai mặt nhìn nhau, khoác lác vậy mà có thể nguy hiểm như thế, viễn cổ Hồng Hoang thật là đáng sợ.

Bên trong hư không, một vệt kim quang bay lượn, phía sau kim quang một đầu Kim Sí Đại Bằng Điểu theo sát, phảng phất như Kim Bằng đang đi săn.

Xa Xôi bên trong hư không, một toà thành trì chính là đang bồng bềnh trôi đến, phía trên thành trì cắm một cây chiến kỳ màu đỏ.

Mười mấy cái thân ảnh đừng ở trên tường thành, khí tức mỗi người đều thâm trầm, hơi thở quanh quẩn huyết sát, vậy mà tất cả lính đều là thần linh chí tôn, thực lực như thế đã không kém gì thần hệ bình thường.

Mấy chục thần linh xa xa nhìn kim quang lấp lánh ở phía xa xôi, cùng Kim Sí Đại Bằng đang bay lượn.

Một thanh niên gầy gò liếm liếm miệng nói:

- Lão đại, thần cầm thần tuấn thật tốt, nếu có thể bắt giữ, nhất định có thể bán không ít tiền.

Một người mập mạp bên cạnh nhếch miệng cười nói:

- Nếu là một con mẹ thì tốt hơn.

Một số người bên cạnh phát ra thanh âm tiếng cười cạc cạc quái dị.

Lão đại mặt sẹo đứng ở chính giữa, bẻ cổ ken két, trên mặt hiện lên lông tóc rậm rạp, trong nháy mắt liền biến thành một cái đầu sói, trên mặt sói còn có một cái vết sẹo dữ tợn, khàn khàn nói:

- Chuẩn bị!

Những người còn lại cũng đều bẻ bẻ cổ ken két, từng cái mặt biến hoá, người đầu voi, người đầu sư tử, người đầu hổ, vậy mà tất cả đều là thú tộc.

Bên trên thành trì sáng lên từng đạo ma pháp tường vân, tường thành ken két toác ra hai hướng trái phải, từ đó duỗi ra một cây ống pháo to lớn.

Bạch Hiểu Thuần cùng Thạch Hạo cũng nhìn thấy biến hoá phía trước, đang định đi đường vòng.

Bên trong khe hở không gian, Lý Bình An cùng Thanh Tuyết, Thanh Vũ ngồi xếp bằng bên trong tường vân, trước mặt bày một cái bàn, trên mặt bàn có các món ăn ngon.

Thanh Tuyết nhìn bên ngoài nhíu mày nói:

- Sư phụ, sư đệ bọn họ giống như đang bị người ngăn cản.

Lý Bình An liếc nhìn một chút, liền cười nói:

- Một chút cường đạo hư không mà thôi, việc không đáng ngại.

Trong miệng Thanh Vũ ăn đồ ăn, lẩm bẩm lầm bầm nói:

- Trong hư không vậy mà còn có cường đạo? Thần linh còn thiếu tiền sao?

Lý Bình An nói:

- Không thiếu tiền, nhưng mà thiếu tài nguyên, cảnh giới phía trên thần linh, tiến mỗi một bước đều cần bổ xung tài nguyên rộng lớn.

Thanh Vũ nghi hoặc nói:

- Không có a! Chúng ta giống như cũng không có tiêu hao cái gì.

Lý Bình An cười nói:

- Tam Thanh quan vốn là tài nguyên tốt nhất, hết thảy những thứ khuyết thiếu khi tu luyện, bên trong linh khí ở Tam Thanh quan đều có.

Thanh Vũ cười hì hì nói:

- Vậy vẫn là Tam Thanh quan của chúng ta tốt.

Bên trên thành trì ống pháo càng ngày càng sáng, oanh! Một đạo hào quang sáng rõ từ bên trong ống pháo phun ra, xuyên phá qua hư không bay về hướng Thạch Hạo, quang mang nổ tung trong hư không, hình thành một lưới thần lực lớn bao phủ vạn dặm, phủ về phía Thạch Hạo.

- Lệt Kim Sí Đại Bằng phát ra một tiếng hót vang xuyên kim nứt thạch, phía trên hai cánh lóng lánh kim quang chói mắt, bay thẳng đến lưới thần lực lớn.