Chương 1103 Giác Đấu Đài
Thanh âm Bạo Dương đại đế uy nghiêm vang vọng bên trong hư không:
- Bạo Dương đế quốc dùng võ lập quốc, dùng võ trấn phương Đông, hôm nay anh hào các ngươi thể hiện rõ phong thái, chư thiên diệu võ, giương Bạo Dương chỉ uy!
Một đạo quang mang từ hư không phi tốc hạ xuống, càng ngày càng sáng, càng lúc càng lớn, oanh! Một cái đài đấu võ to lớn rơi đập vào hư không, thành hình đài đầu võ tám cạnh, mỗi cạnh đều có một cây Thông Thiên trụ cột cao vạn dặm đứng thẳng, ở giữa một cây trụ cột đều có xiềng xích tương liên, ở giữa xiềng xích thần quang óng ánh, hoàn toàn phong bế đài đấu võ, giống như một cái lồng giam.
Giờ phút này bên trong lồng giam một đầu Cự Long đang bất an bay múa, hai cánh kích động băng sương chỉ khí càn quét, đem toàn bộ đài đấu võ hoá thành lãnh địa của băng sơn, từng miếng từng miếng băng đâm xuyên qua vào đài đấu võ trên không.
Bạo Dương đế quốc đại tướng quân mặc khôi giáp đứng lơ lửng phía trên đài đấu võ, tiếng vọng thanh âm to lớn:
- Đây là Á Long thú Băng Nha Long của phương Tây, Thánh giả tu vi, ai đến chém nó?
- Ta tới!
- Ta tới!
- Ta tới!
Một ít người trẻ tuổi trên thần vị theo đi theo trưởng bối tới nhao nhao đứng lên, chiến ý dâng cao!
Băng Nha Long ở bên trên đài đấu võ mạnh mẽ đâm tới, phẫn nộ kêu lên:
- Thần hệ phương Đông, các ngươi chờ lấy sự trả thù của Long tộc ta đi!
Không đợi đại tướng quân tuyển định, một người trẻ tuổi liền trực tiếp bay tới hướng đài đấu võ, không chút trở ngại nào xuyên qua xiềng xích, tiến vào bên trong đài đấu võ, quát lớn:
- Bắc Hà kiếm phái Phong Lục Nguyệt đến đây chém ngươi!
- Rống!
Băng Nha Long phẫn nộ rầm rú một tiếng, há mồm phun ra vô số răng nha vọt về phía Phong Lục Nguyệt.
- Bang!
Một tiếng kiếm minh, kiếm ảnh trùng điệp hoá thành một cỗ vòi rồng đột ngột mọc lên từ mặt đất, vọt về phía Băng Nha Long, vô số băng nha đâm vào bên trên vòi rồng, nháy mắt liền bị đảo loạn vỡ nát.
Hai cánh Băng Nha Long chấn động, bay thẳng lên trên, trong miệng đọc ma pháp chú ngữ huyền ảo, hai cánh chớp động, hô hô trên giác đấu đài gió lạnh khủng bố thổi bay, thổi thẳng làm hàn băng bay múa, sương trắng mênh mông, hết thảy đều bị bao phủ bên trong băng sương, ngay cả kiếm khí vòi rồng cuồng phong cũng bị thổi tan, Phong Lục Nguyệt ở bên trong cuồng phong lảo đảo lui lại, trên thân ngưng kết từng tầng từng tầng băng sương.
Toàn bộ đài đấu võ đều bị bao phủ bên trong sương trắng sương lạnh, hưu! hưu! hưu! vô số hàn băng long nha giống như những hạt mưa xuyên qua bên trong trong sương trắng sương lạnh, phanh phanh phanh tiếng va đập từ bên trong sương lạnh truyền ra, trong tiếng quát chói tai, phong vân sương lạnh dũng động.
- Két! két! Sương lạnh từ bên dưới hướng lên trên nhanh chóng ngưng kết.
Hô! Băng Nha Long từ bên trong sương lạnh xông ra, sau lưng mang theo một cỗ sưỡng lạnh phun trào, sau một khắc tất cả khu vực phía dưới đều bị sương lạnh đông kết, hình thành một cái băng trụ sương lạnh to lớn, phía trên băng trụ có một cái băng đuôi thật dài.
Phi Nha Long ở phía trên hằn băng trụ bay múa, - Rống!
Phát ra một tiếng long ngâm vui sướng.
Thanh Vũ kinh ngạc nói:
- A! Vậy mà lại thua.
Lý Bình An bình thản nối:
- Còn không có, nhìn lại xem.
Oanh! Hàn băng trụ nháy mắt vỡ nát, tất cả vụ băng vỡ nát hoá thành một sông băng nghịch thiên mà lên, đông! sông băng đâm vào trước ngực Phi Nha Long, sông băng mênh mông cuồn cuộn xuyên vào cơ thể mà đi ra, làm toé lên huyết hoa trong không trung.
- Ngao!
Cự Long ngửa mặt lên trời phát ra một cỗ rên rỉ thống khổ, sông băng tiếng tục không ngừng xuyên qua thân thể Băng Nha Long, giống như một thanh thần kiếm xuyên qua Băng Nha Long.
Tất cả sông băng xuyên qua thân thể Băng Nha Long, hội tụ trong không trung, Phong Lục Nguyệt tay cầm thần kiếm từ bên trong sông băng dâng lên.
Hai mắt Băng Nha Long thất thần, bất lực rơi xuống mặt đất, phịch một tiếng nên ở bên trên đài đấu võ.
Bạo Dương đại đế cười ha ha kêu lên:
- Tốt cho một cái Bắc Hà kiếm pháp, lấy yếu giết mạnh, Bắc Hà kiếm phái càng thêm cường thịnh.
Bắc Hà thiên tôn cũng lộ ra nụ cười nói:
- Hắn còn kém xa lắm!