Chương 1104 Giác Đấu Đài (Hạ)
Phía trên đài đấu võ, Bạo Dương đế quốc đại tướng quân nói:
- Phong Lục Nguyệt, đầu Băng Nha Long này là chiến lợi phẩm của ngươi.
Phong Lục Nguyệt ôm kiếm cúi đầu nói:
- Đa tạ đại tướng quân!
Quay người bay xuống mặt đất, đáp xuống bên cạnh Băng Nha Long, vung tay lên thi thể Băng Nha Long biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại một ít vết máu.
Sau khi Phong Lục Nguyệt rời đi, một đạo thân ảnh to lớn từ trên không rơi xuống, bịch một tiếng nện trên giác đầu đài, chính là một đầu Song Đầu Xà tinh hồng sắc, mắt rắn băng lãnh nhìn quanh mọi người.
Đại tướng quân nói:
- Hư không Tà Thần Tinh Hồng xà, Tôn Giả cao giai tu vi, ai đếm chém hắn?
- Ta đến!
Một người thanh niên mặc áo đen bay về phía đài đấu võ, xông vào bên trong kêu lên:
- Du Long tông Hoang Thiên Vấn đến đây chém ngươi!
- Chết!
Một cái đầu rắn nâng lên, gào thét một tiếng.
Một cái đầu rắn khác há mồm phun ra một ngụm khói độc màu đỏ.
Hoang Thiên Vấn vung tay lên trong tay xuất hiện một cái quạt xếp, hoa! quạt xếp nhẹ nhàng vung lên, một cỗ cuồng phong càn quét đi ra, sương động cuốn ngược trở lại bao phủ Tinh Hồng xà.
Sương độc tán đi, Tinh Hồng xà đã biến mất tại chỗ.
Hoang Thiên Vấn đem quạt xếp vác ở sau lưng, cảnh giác xem xét xung quanh, Tinh Hồng xà là hư không Tà Thần, ẩn vào hư không chính là thủ đoạn bản năng của nó, thật khó phát giác.
Một đôi mắt đen tuyền vô thanh vô tức xuất hiện ở hư không ở sau lưng Hoang Thiên Vấn, ánh mắt băng lãnh chăm chú nhìn lên Hoang Thiên Vấn.
Đầu rắn giống như hồng ngọc đột nhiên duỗi ra từ trong hư không, cắn về phía Hoàng Thiên Vấn.
Quạt xếp trong tay Hoang Thiên Vấn nhẹ nhàng nhấc, ba! miệng rắn cắn lấy quạt xếp trong nháy mắt bị đẩy lùi, một cái đầu rắn khác từ phía dưới vươn tới, cắn về phía chân Hoang Thiên Vấn.
Hoang Thiên Vấn bước ra một bước, thân ảnh tung bay, tránh thoát khỏi miệng rắn, rơi vào ở phía ngoài ngàn mắt, quay người nhìn về phía sau lưng, bên trong hư không hết thảy như thường, nửa điểm vết tích của Tinh Hồng xà cũng đều không có, một sát mạo hiểm vừa rồi, tựa như ảo ảnh.
Hoang Thiên Vấn tuỳ ý hành tẩu trong hư không, một cái quạt xếp đảo quanh bên trên đầu ngón tay, nhìn như thong dong tự tại.
Đột nhiên một cái đuổi rắn từ không đánh ra, quét về phía đầu của Hoang Thiên Vấn.
Hưu!
Quạt xếp xoay chuyển ở trên đầu ngón tay, nháy mắt bay ra, giống như một đao ánh sáng sắc bén đảo qua, phốc! đuôi rắn khồng lồ từ hư không rơi xuống.
Bên trong hư không vang lên một tiếng gào thét phẫn nộ, đuôi rắn khổng lồ trên mặt đất nhảy vọt run rẩy.
Hoang Thiên Vấn cười nói:
- Ngươi tìm tới.
Đi đến chặt đứt đuôi rắn.
Đột nhiên đuôi rắn từ dưới đất nhảy lên, phía trên sinh ra một cái đầu rắn hoàn chỉnh cắn về phía Hoang Thiên Vấn.
Hoang Thiên vấn đưa tay một phát bắt được đầu rắn, cười nói:
- Ngươi biết Du Long Tông am hiểu nhất là phía trên sao?
- Têt Miệng rắn mở ra, hai cái răng rắn bắn về vào khuôn mặt Hoang Thiên Vấn, sau khi tới gần Hoang Thiên Vấn ba xăng tỉ mét, hai cái răng rắn bịch một tiếng đột nhiên vỡ nát.
Hoang Thiên Vấn cầm đầu rắn hiện minh văn bí mật trên tay, kết ấn, nói:
- Phần Thân chú!
Đuôi rắn bắt đầu bốc cháy rồi hóa tro tàn.
khè!
Trong không gian vang vọng tiếng thét tuyệt vọng, một con rắn toàn thân bốc lửa giống như hỏa long bay đến từ hư không. Nó va chạm, gào rống khắp nơi, đánh người lên xiềng xích chung quanh, xiềng xích ầm ầm rung động tỏa ra thần quang bắn nó lùi lại.
Sau một lát, tỉnh hồng xà hoàn toàn cháy thành tro bụi chỉ còn lại một viên thần cách đang trôi nổi.
Bạo Dương đại đế cười nói:
- Thuật nguyền rủa, Du Long tông độc nhất vô nhị.
Du Long Chí Tôn cười nói:
- Đa tạ đại đế khích lệ!
Đại tướng quân hài lòng nói:
- Được lắm, mang chiến lợi phẩm của ngươi rồi xuống đi!