Chương 1113 Bạch Cẩm Hàng Long
Bạch Cẩm nhấc chân bước mạnh lên trước, tất cả kim quang nháy mắt co rút lại thành một điểm nhỏ rung chuyển mạnh mẽ, oành! Tiểu long nhân nháy mắt bị tung bay, vạch ra một khe rãnh sâu vạn mét trên bờ cát.
Các tiểu bằng hữu được Bạch Cẩm bảo hộ phía sau đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, dùng sức nắm góc áo Bạch Cẩm.
Tiểu long nhân đứng lên từ bở cát, vui sướng nhìn Bạch Cẩm nói:
- Đồ ăn như ngươi trông có vẻ càng ăn ngon hơn.
- Đồ ăn?
Bạch Cẩm liếm môi nói:
- Không biết hương vị thịt rồng như thế nào nhỉ?
Trên đầu tiểu long nhân bắt đầu xuất hiện lít nha lít nhít vảy rồng, trong nháy mắt khuôn mặt tuấn tú bị che phủ bởi kim sắc lân mịn. Nó há mồm lộ răng nhọn trong miệng, ánh mắt hung tàn.
Bạch Cẩm nhìn quanh bốn phía, cẩn thận nói ra:
- Ta đưa các ngươi đi trước!
Tay điểm xuống đất, hạt cát cuồn cuộn biến thành cỗ xe ngựa trồi lên. Mấy tiểu bằng hữu sợ hãi kêu lên nhảy vào xe ngựa, hai tuấn mã bằng cát lôi kéo xe ngựa chạy vào trong thành Lâm Uyên.
Trong tay tiểu long nhân xuất hiện một thanh Kim Ti Đại Hoàn Đao, nó hưng phấn rống to:
- Xem đại đao của ta đây!
Tiểu long nhân bay lên không, cầm đao chém xuống Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm nhẹ nhàng tránh ra, ầm! Đại đao trảm lên chỗ Bạch Cẩm đứng để lại vết đao sâu hoắm trên cát.
Bạch Cẩm đáp xuống chỗ xa, tay chọt xuống thắt lưng lấy ná cao su ra. Trên ná cao su hội tụ tinh quang, hai sợ tơ chậm rãi hiện lên nhờ thần lực, chung quanh hội tụ lại lên đầu nhọn một viên đạn châu trắng nõn.
- Chí tôn long đao!
Tiểu long nhân hét lớn, duỗi thẳng thần đao lên. Trong nháy mắt đại đao kéo dài vạn mét, hung hăng chém xuống phía Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm nhẹ buông tay bắn ra quang cầu được hội tụ bởi thái dương lực, quang cầu va chạm bảo đao. Oành! Bạch quang cực nóng tràn ngập thiên địa, bảo đao vạn mét vỡ nát. Tiểu long nhân phun ra một ngụm máu tươi văng ra ngoài.
Mọi người trong Lâm Uyên thành ngầng đầu nhìn về phía bờ biển, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.
Minh Vi Thương biến sắc, bắn nhanh ra từ trong thành phủ.
Bạch Cẩm kéo ná cao su trong tay ra lần nữa, một viên cầu bạch quang hội tụ. Hắn buông nhẹ tay, viên cầu bay ra nổ tung giữa không trung biến thành một màn mưa ánh sáng rơi xuống người tiểu long nhân.
Tiểu long nhân cuống quít tránh né, oành oành oành! Trên bờ cát nổ ra từng cái hố sâu.
Ầm! Một đạo lưu quang bắn lên người tiểu long nhân. Tiểu long nhân nháy mắt bị nổ bay, ầm ầm ầm! Mấy đạo lưu quang liên tiếp nổ lên người tiểu long nhân, máu bắn tung tóe.
Bên trong khe hở không gian, nam nhân hắc long ngưng trọng hỏi:
- Thanh thần khí trong tay hắn rất lợi hại, chúng ta không ra tay sao?
Nam tử thủy long khác nói:
- Long Thần thái tử từng phân phó, lần này chính là thử thách dành cho tiểu điện hạ. Chỉ cần không liên quan đến tánh mệnh của ngài thì chúng ta không thể ra tay.
Nam nhân hắc long nói:
- Ngươi không sợ tiểu điện hạ trả thù sao?
Nam tử thủy long nói:
- Đây là phân phó của Long Thần thái tử.
- Gào!
Một con Hoàng Kim Cự Long từ bờ cát phóng lên trời, gầm thét kêu lên giữa thiên địa yên tĩnh:
- Tất cả đi ra đây, giết hắn cho ta!
Thần sắc Bạch Cẩm khẽ động, chẳng lẽ còn có những người khác?
Ánh mắt Hoàng Kim Cự Long lóe lên một đạo sát ý điên cuồng, không chỉ là đối Bạch Cẩm còn là đối với hai người hắc long cùng thủy long.
- Gào! Gào! Rừ!
Hoàng Kim Cự Long niệm vài câu long ngữ phức tạp, nguyên tố thiên địa ma pháp nhao nhao tụ lại hình thành một mảnh rơi thẳng xuống Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm ngã người ra sau kéo ná cao su trong tay bắn ra một quả cầu ánh sáng biến thành ngàn vạn lưu quang bay vụt lên trời.
Rầm rầm rầm! Vô số lưu quang va chạm làm nổ tung, hói sáng một mảnh, tất cả mọi thứ bị thôn phệ, đao núi sụp đổ, núi lửa tan nát.
Quang mang tán đi, Bạch Cẩm nhìn lên trời. Ủa! Long đâu? Vội vàng nhìn về phía mặt biển, chỉ thấy Hoàng Kim Cự Long nhanh chóng chạy trốn vào biển, tốc độ nhanh đến nổi làm gió tạo nên gợn sóng trên biển.